Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ
Chương 39: Kế Thừa Thiên Phú 5000 Năm
Rùa Đá lần nữa xuất phát, phối hợp với thiên phú "Điều Khiển Địa Nham’ vừa mới tiến hóa đến, trên mặt đất đều không lưu lại một dấu chân nào.
Cô gái tóc trắng đứng một mình ở bên ngoài.
- Cô thế nào cũng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
Hai tay Ly Nguyệt vịn nham thạch giáp đâm, nhìn mặt đất phía sau đang chậm rãi lui lại.
Cô nhìn trong chốc lát, sau đó mới quay người đi vào phòng, vừa vào cửa đã nghe thấy tiếng thảo luận.
- Mục Lương, cái phòng này dùng để làm gì vậy?
Mễ Nặc ngồi xổm ở trên ghế đẩu, nửa người dựa lên mặt bàn, đưa mắt nhìn vào bản đồ quy hoạch của Mục Lương.
- Dùng để làm nhà kho, đặt tất cả đồ vật ở đại sảnh không an toàn.
Mục Lương đang nói chuyện thì ngẩng đầu nhìn thoáng qua cô gái tóc trắng vừa bước vào cửa.
Anh muốn phổ cập cho cô gái tai thỏ an toàn tai hoạ ngầm, sau đó nói:
- Lò sưởi ở giữa phòng khác, nếu có hoa lửa bắn tung tóe ra ngoài không cẩn thận sẽ đốt tới đồ vật xung quanh.
- Hiểu rồi, bây giờ tôi sẽ đi dọn dẹp đồ vật.
Mễ Nặc nháy mắt lo lắng.
- Trước không cần vôi, để tôi nói với cô xây dựng nhà kho như thế nào.
Mục Lương kéo cánh tay của cô lại.
Dưới ánh mắt mờ mịt của cô gái tai thỏ, anh chỉ nhà kho nói:
- Cánh cửa sắt phải làm cao một chút để tránh những côn trùng nhỏ bò vào.
- Được rồi.
Mễ Nặc suy nghĩ một chút rồi nói.
- Nhà kho sẽ chia thành một vài căn phòng, đồ vật sắp tách ra bày ở khu vực đặc biệt.
Mục Lương chỉ ô vuông trên bản đồ quy hoạch.
- Vâng… Vâng…
Cô gái tai thỏ nhu thuận gật đầu.
- Việc xây dựng nhà kho sẽ giao cho cô.
Mục Lương đưa bản đồ quy hoạch cho cô.
- Không có vấn đề.
Mễ Nặc trịnh trọng nhận lấy bản đồ quy hoạch.
Gương mặt xinh đẹp của cô ửng đỏ, nhỏ giọng hỏi:
- Mục Lương, sau khi xây xong nhà kho, tấm vải này có thể cho tôi không?
- Cô muốn bản đồ quy hoạch?
Mục Lương kinh ngạc hỏi.
- Vâng, còn có tấm sơ đồ trước đó kia có thể cho tôi không?
Con mắt màu xanh lam của Mễ Nặc lóe ra ánh sáng chờ mong.
- Nếu cô muốn thì cứ cầm đi.
Mục Lương cười nói.
Anh cũng không muốn tìm tòi nghiên cứu xem cô muốn lấy bản đồ quy hoạch làm cái gì, con gái thì luôn phải có chút bí mật.
- A! Chờ tôi xây xong nhà kho sẽ đi tìm anh lấy.
Mễ Nặc cầm bản đồ quy hoạch nhà kho, nhanh như chớp chạy ra ngoài.
- Mễ Nặc càng ngày càng hoạt bát sáng sủa nữa nha.
Ánh mắt của Mục Lương nhu hòa nhìn bóng lưng của cô.
- Có cái gì mà tôi có thể giúp một tay không?
Ly Nguyệt mím môi một cái lên tiếng hỏi.
Cô cảm thấy mình không thể ăn uống chùa ở không, phải bỏ ra lao động để đổi lấy dừng chân.
Mục Lương nghĩ nghĩ, an bài nói:
- Cô đi giúp Mễ Nặc xây dựng nhà kho đi, thuận tiện xây thêm một phòng nữa.
Vừa vặn để hai người ở riêng một mình, xem như làm quen một chút.
- Được rồi.
Ly Nguyệt gật đầu, lập tức đi tìm cô gái tai thỏ.
- Như vậy, mình cũng nên khai khẩn ra một mảnh đất mới được.
Mục Lương nghĩ đến một chút rau quả thực vật sắp chết rồi, phải tranh thủ thời gian làm miếng đất trồng xuống.
Anh dùng suy nghĩ truyền mệnh lệnh cho Rùa Đá:
- Tiểu Huyền Vũ, tìm một tòa gò núi làm gạch đá và bùn đất.
- Ngao ô …
Rùa Đá gầm nhẹ một tiếng, bò về phía gò núi gần đó.
Gò núi cao mười mấy mét, không đến mấy phút đã bị Rùa Đá biến thành một đống đá vụn.
Gạch đá chỉnh tề và một đống bùn đất bị đưa lên mai rùa.
Lúc này, hai cô gái đang ở trên mai rùa vẽ bản đồ quy hoạch xuống mặt đất đều trợn mắt hốc mồm nhìn Rùa Đá.
Ly Nguyệt chớp chớp mắt màu bạc, vội hỏi:
- Mấy người lúc nào cũng gây ra động tĩnh lớn như thế hả?
- Khục khục...
Mễ Nặc yên lặng nuốt một chút nước bọt, ho nhẹ một tiếng.
Cô cố nén rụt rè, ngữ khí ra vẻ bình tĩnh nói:
- Ừm, còn tốt, tính cách của Mục Lương chính là như vậy, luôn thích làm ẩu.
- Anh ta quả thật có chút làm ẩu.
Ly Nguyệt hồi tưởng lại chuyện đêm qua đến sáng nay, cô đã bị dọa mấy lần rồi?
Cô ta vô cùng đồng ý nói:
- Xem ra ở chung với anh ta phải thường xuyên chuẩn bị sẵn tâm lý tránh bị giật mình mới được.
- Cũng không có xấu như vậy, Mục Lương cũng sẽ làm cho người ta ngạc nhiên. - Mễ Nặc yếu ớt giải thích cho Mục Lương.
- ...
Ly Nguyệt nghĩ đến "Thiên Sứ Chi Dực" đêm qua, gương mặt xinh đẹp đã nổi lên đỏ ửng.
Cô ngượng ngùng cúi đầu xuống, không thể thấy gật đầu.
Lúc này, Mục Lương không biết hai cô gái nhà ta đang nói xấu anh.
Anh điều khiển gạch đá chuyển lên biên giới của mai rùa, chuẩn bị xây dựng tường viện thêm đến biên giới mai rùa.
Đêm qua, khi tiến hóa Rùa Đá, vì không ảnh hưởng đến hai cô ngủ nên anh liền để Rùa Đá bảo vệ phòng ốc khu vực không nhúc nhích.
Từng viên gạch đá bị năng lực "Điều Khiển Nham Thạch" di chuyển, lần nữa tạo nên một bức tường cao một mét ở biên giới mai rùa.
- Tiểu Hồng, làm một chút tơ nhện bên ngoài tường viện.
Mục Lương kiếm chuyện cho nhện quỷ đỏ làm, giăng một chút tơ nhện dùng để cảnh giới.
- Chi chi ~~
Âm thanh nhện quỷ đỏ đáp lại ma sát.
- Tiếp xuống chính là quy hoạch đồng ruộng.
Mục Lương liếc mắt nhìn vị trí phòng vệ sinh, quyết định xây dựng đồng ruộng ở bên cạnh nhà vệ sinh.
Như vậy vừa thuận tiện lấy phân, còn giảm bớt thời gian di chuyển.
Mục Lương vận dụng năng lực, một đồng ruộng đã bị sửa sang lại, còn làm ra một gạch đá làm bờ ruộng, dùng để vây quanh mảnh ruộng.
- Nên đổi thức ăn rồi.
Mục Lương nhìn đồng ruộng trống trải, hài lòng cười nói.
Anh trở về phòng dời mười hai cái thùng gỗ ra ngoài, cùng tơ nhện bao trùm một gốc cà chua.
- Không ngờ đi tới một thế giới khác cũng tiếp nhận thiên phú làm ruộng 5000 năm.
Mục Lương cảm xúc phức tạp cảm khái.
Anh dựa theo bài bố tốt mảnh ruộng, trồng xuống từng loại cây lên đó.
Bên cạnh cà chua dùng cây gỗ dựng một loạt giàn đỡ để cố định dây leo cà chua.
Cuối cùng, một gốc cây trà trồng ở vị trí trung tâm của đồng ruộng, bên cạnh chính là "Thiên Sứ Chi Dực".
- Rau quả đều ở chỗ này, hẳn là rất khó làm chuyện lặt vặt, có nên ăn bớt một chút hay không?
Mục Lương ngồi xổm ở trên bờ ruộng, nhìn cái cây hơi héo vừa trồng xuống.
Anh nhìn thấy "Thiên Sứ Chi Dực" bay theo gió, đột nhiên nghĩ đến vận dụng Điểm thuần dưỡng để cứu sống thực vật.
- Nếu như muốn thuần dưỡng, Điểm thuần dưỡng chỉ có một ít.
Mục Lương nhíu mày.
Đầu tiên anh bài trừ cải trắng, cà chua...
Không phải là không thể thuần dưỡng, mà là giá trị thuần dưỡng quá thấp.
Thuần dưỡng một gốc cải trắng? Cắt đã không còn.
- Vẫn là thuần dưỡng cây trà thì thực tế hơn, có thể liên tục không ngừng sinh ra lá trà.
Mục Lương nghĩ đến mỗi ngày đều phải ăn thịt, sau này chắc chắn thân thể sẽ không chịu đựng nổi.
Uống trà có thể cung cấp vitamin, chất xơ,… giống như rau quả.
Chương trước
Chương sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc
A/D để lùi/sang chương.