Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Tâm Động

Chương 20: Anh họ. (2)

Chương 20: Anh họ. (2)


Nếu không phải là trước khi Tần An về, vợ ông đã khuyên trước thì lúc này đã lấy thước kẻ đánh đòn rồi, không đơn giản là trò chuyện nữa.

- Sau này con không dám nữa ạ.

Tần An ngoan ngoãn nhận lỗi, không lấy chuyện tới chỗ mẹ bao biện:

Tần Hoài hơi bất ngờ, Tần An vốn rất bướng binh luôn tìm bao biện cho bản thân, còn định dạy dỗ cho con trai một bài, giờ đống lời bị nghẹn trong cổ, không biết nói ra thế nào, hậm hực cầm quạt gõ lên đầu con trai.

- Cơm được rồi đây, ra giúp mẹ nào.

Lý Cầm đoán chừng là muốn phòng ngừa chồng đánh con trai nên ở ngoài gọi lớn:

Con hư tại mẹ, Tần Hoài thở dài phẩy quạt, cho con trai đi giúp mẹ,

Cơm nước hôm nay có một đĩa măng xào thịt, một bát canh đậu hũ, một đĩa dưa chuột, cùng với một bát thịt hấp cho long nhãn khô, thơm phức, đó là món chuẩn bị riêng cho Tần An.

Tới tận khi tốt nghiệp cao trung Tần An đều được mẹ làm riêng cho món ăn như vậy, khoảng thời gian đó do dinh dưỡng luôn bắt kịp với nhịp phát triển, nên thân thể cao lớn tráng kiện, người cao lên từng tấc từng tấc một như cây trúc.

Không ngờ còn được ăn cơm do mẹ nấu lần nữa, Tần An ăn vô cùng ngon lành, ăn sạch sẽ đã đành, còn liếm luôn cả mép bát.

- Bọn nhỏ đều đang tuổi lớn, cơm ở trường không đủ.

Nhìn dáng vẻ tham ăn của con, Lý Cầm đau lòng chết thôi:

Tần Hoài chỉ ừ một tiếng, trong trường có nhiều học sinh con nhà nông, cái ăn cái mặc thiếu thốn, biết thế, mức đóng góp không thể tăng thêm, nhà khác không theo kịp.

Cơm nước xong xuôi, Lý Cầm rửa bát nói anh họ Tần An đã về, lúc nãy còn qua tìm.

Tần An như chợt nhớ ra điều gì, gần như chạy khỏi nhà.

Nhà của bác cả ở nông thôn, nói thế chứ thực ra cách khu tập thể không xa lắm vì nhà Tần An mới được liệt vào khu thị trấn gần đây thôi, trước kia cũng là vùng nông thôn, rời nhà khoảng mười phút là gần như thỉ thấy đồng ruộng, không còn phố xá nữa. Từ xa xa trong khu nhà đất mái ngói một tầng thấp lè tè của nông hộ, đột nhiên xuất hiện căn nhà mái bằng hai tầng bằng tường gạch vô cùng bắt mắt, đó chính là nhà bác cả.

Chưa tới nhà bác cả, Tần An đã nghe thấy cái giọng oang oang của anh họ mình, anh họ mới trên hai mươi tuổi song đã sở hữu một mỏ than, kiếm được không ít tiền. Cũng chính cái mỏ than này một tuần sau, tuần thứ hai sau khi y khai giảng, mỏ sập, chôn vùi anh họ dưới đó, Tần An vội vàng tới nhà bác cả là vì chuyện này.

- Tần An tới rồi hả, đã ăn cơm chưa?

Vợ bác cả là phụ nữ trung niên phốp pháp, cười vẫy tay:

- Hôm nay anh cháu về, bác làm cơm ngon lắm, ăn rồi cũng ăn thêm một ít đi.

- Thôi ạ, cháu no lắm, mọi người ăn cơm, cháu chơi với Tần Thấm, Tần Viên.

- Chú, bế bế.

Tần Viên bập bẹ tập nói vươn tay ra, nó rất quấn Tần An:

- Tùy nó, mọi người ăn cơm thôi.

Bác cả Tần Hữu Lượng phẩy tay, là người thân trong nhà cả, chẳng cần khách khí:

Chị họ Tần Manh thì vừa ăn vừa chúi mũi xem TV, chỉ vẫy tay tượng trưng với y một cái.

Tần Thấm là cô bé ba tuổi, bụ bấm xinh xắn, Tần Viên là bé trai tầm hai tuổi, mũm mĩm đáng yêu, hai đứa con này của anh họ là niềm kiêu ngạo của bác cả, chỉ là được mẹ chúng chiều chuộng quá độ, thứ quỷ sứ thế hệ 9x này trở thành cơn đau đầu của cả nhà.

Đáng tiếc, có lẽ vì thiếu cha, trong nhà quá chiều chuộng, mười năm sau thứ quỷ sứ thế hệ 9x này trở thành cơn đau đầu của cả nhà.

Chị dâu không đi bước nữa, nhưng có nhiều lời ong tiếng ve, làm vợ chồng bác cả phiền lòng, chưa tới 60 mà tóc bạc hết.

Tần An vừa chơi đùa với hai đứa cháu, vừa tính toán làm sao nói với anh họ chuyện mỏ sẽ sập.







trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch