WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Tâm Động

Chương 28: Từ chối. (2)

Chương 28: Từ chối. (2)


Vị trí số một tất nhiên là Tôn Tôn, Tần An không nhìn cũng biết, cô nàng đó thời học sinh phải nói là nhàm chán vô cùng.

Tiếng chuông đọc bài buổi sáng vang lên, Tôn Tôn đi lên bục giảng nói chuyện trường tổ chức lớp học thêm tố chất giáo dục.

Một lớp âm nhạc, một lớp mỹ thuật, một lớp vũ đạo, Tần An đã cùng Diệp Trúc Lan báo danh lớp mỹ thuật, Tần An biết Tôn Tôn báo danh lớp âm nhạc vẫn kiếm chuyện hỏi:

- Tôn Tôn, bạn báo danh lớp gì thế?

- Lớp Âm nhạc do cô Liêu Du phụ trách, cậu không dám báo danh đâu.

Giọng Tôn Tôn có vẻ không vui lắm:

Một chiếc váy xòe đáng yêu, áo ba lỗ đen, bên ngoài khoác áo trắng kết nơ bướm, vẻ đẹp của Tôn Tôn vô cùng chói mắt, ngồi ngay bên cạnh Tần An, kiếm về cho y một đống ánh mắt ghen ghét.

Tần An không ngờ rằng Liêu Du lại phụ trách lớp âm nhạc, ở cái thời đại mà thành tích thi cử với giáo viên và học sinh là tất cả, ngôi trường nhỏ này chẳng thể bỏ nhiều tâm tư đi tìm một giáo viên âm nhạc chuyên nghiệp. Liêu Du tốt nghiệp sư phạm thành phố, có thể tính lá hát hay múa giỏi, nắm được ít nguyên lý âm nhạc, dạy học sinh sơ trung không thành vấn đề.

Đoán chừng là giáo viên phụ trách lớp mỹ thuật của mình và Diệp Trúc Lan chỉ là một giáo viên có cơ sở phác họa thôi, mà hình như chồng Liêu Du là giáo viên mỹ thuật thì phải, đang dạy Nhất Trung? Không nhớ rõ lắm.

Mục đích của Tần An là ở bên Diệp Trúc Lan, chẳng quan tâm trình độ giáo viên ra làm sao, nhưng y biết vì sao Tôn Tôn không vui.

Cô nàng này bị mấy bài hát Tần An chép cho làm ngứa ngáy, nếu hai người cùng báo danh lớp âm nhạc, có thể danh chính ngôn thuận cùng Tần An học hát rồi, còn đổi lại vào thời điểm khác, Tôn Tôn sẽ không bao giờ chủ động đề xuất cùng Tần An học hát, đó là chuyện ở riêng với nhau mà không liên quan tới học tập, Tôn Tôn không làm.

- Có phải là muốn xác định khi nào mình có thể dạy bạn hát phải không?

Tần An cười hì hì:

Tôn Tôn không thèm trả lời, điều đó tương đương với thừa nhận rồi.

- Mình là con sâu trong bụng bạn.

- Buồn nôn.

Tôn Tôn lườm y một cái:

- Tan học nhé, mình đưa bạn về nhà, trên đường đi sẽ dạy bạn hát.

- Tôi không cần cậu đưa về.

Tôn Tôn bắt đầu sửa soạn sách vở, thái độ rõ ràng, chấm dứt thảo luận ở đây:

Tần Hoài đi vào lớp, thông báo tuần sau có một kỳ thi kiểm tra chất lượng, khiến cả lớp nháo nhào, mới khai giảng không lâu đã chuẩn bị thi, đều này có nghĩa là lịch trình học tập căng thẳng của năm thứ ba đã chính thức mở màn, đám học sinh còn chưa hết dư âm của kỳ nghỉ hè dài phải đối diện với cuộc sống bi thảm rồi.

Tần An càng mặt nhăn như bị, chỉ còn một tuần thôi, mà y phải ôn tập quá nhiều thứ, hai môn chính trị và lịch sử phải học thuộc lòng, không có đường tắt, mà hai môn này phải mười cuốn sách giáo khoa, ngoại trừ tiếng Anh không cần học ra thì còn số học, vật lý, hóa học, hóa học và ngữ văn cần ôn tập nữa.

Thấy bộ dạng của Tần An như thế, Tôn Tôn cũng đau đầu, lớp trưởng có trách nhiệm giúp đỡ các bạn học tụt hậu, mà thầy Tần còn chuyên môn nhờ mình giúp đỡ Tần An, trong lòng cực kỳ không muốn, hơn nữa có thể tranh thủ học hát nên Tôn Tôn vẫn đành nói:

- Thứ bảy giáo dục tố chất, chủ nhật tới trường tôi sẽ giúp cậu ôn bài.

- Chủ nhật mình phải đi chơi.

Tần An thở dài:

- Thôi bỏ đi vậy.

Từ chối cơ hội học riêng với mình? Lúc nào cũng có đám nam sinh kiếm đủ mọi cớ chỉ để nói chuyện với mình thêm một câu, Tôn Tôn tuy tỏ ra hờ hững, nhưng sao không có chút hư vinh kiêu ngạo, vậy mà mình chủ động lên tiếng lại có kẻ dùng lý do đi chơi từ chối:

- Thế thì mặc xác cậu, xem cậu thi được thành tích gì.

Nói xong dựng sách giáo khoa lên, khỏi phải nhìn cái mặt của Tần An.







trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.