Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Tâm Động

Chương 44: Như lần đầu gặp. (2)

Chương 44: Như lần đầu gặp. (2)


Sau giải phóng, Tần Cử Đức phối hợp với chính sách cải cách ruộng đất của chính phủ, đất đai trả cho cố nông, chẳng những giữ được bình an cho gia tộc, còn được bầu làm đại biểu nhân dân, thế nhưng tới thời đại cách mạng văn hóa, Tần gia bị đóng dấu phần tử phản cách mạng, nhà bị tịch thu, tới thập niên tám mươi mới được trả về.

Đại trạch viện của Tần gia đã cũ nát lắm rồi, nằm yên tĩnh giữa rừng, nhưng xa xa nhìn tới vẫn thấp thoáng đâu đây một thời huy hoàng của nó, tường bao màu trắng cao lớn, ô cửa sổ cầu kỳ trên tường, lợp ngói lưu ly, mái nhà cong vút mang khí thế nhìn khắp bốn phương.

Không có tiếng chim chóc kêu hót, chẳng có tiếng đám ếch ồn ào, đi qua cánh cổng cao lớn nhìn thấy một cây dẻ cổ thụ.

Cái đình dưới cây dẻ đã bị phá hủy tan hoang, dấu vết vài cái cột cùng với trụ đá với dòng chữ sơn nguệch ngoạc chỉ miễn cưỡng đọc được "đả đảo phe cánh hữu..", minh chứng cho một giai đoạn lịch sử tăm tối đáng quên.

Nơi từng là cái đình vẫn còn cái bàn đá nguyên khối cùng đôn đá, ở đó bên cạnh bức tường cao dây leo len lỏi trên bức tường như thể đã im lìm tồn tại bao lâu, ở đó một cô gái mái tóc dài ngang lưng, tay cầm cuốn sách chăm chú đọc, cứ như hình ảnh trong bức tranh cổ.

Cô mặc chiếc váy dài màu trắng, mép váy quét lên mặt đất bụi bặm, eo buộc dây băng đen điểm viền ren, xa xa nhìn tới chỉ thấy sống mũi thẳng thanh tú, cánh môi hồng mê người, tĩnh lặng như hòa cùng vào thiên nhiên xung quanh, tay trắng nõn nà thong thả lật sách, thi thoảng vén mái tóc rũ trước trán.

Diệp Trúc Lan đơn thuần ngây thơ mang tới cho y niềm vui thuần mỹ, Tôn Tôn lãnh đạm chỉ có thể đứng xa mà nhìn, Liêu Du thành thục đầy đặn chỉ thích hợp làm đối tượng ảo tưởng dục vọng, còn về Lý Tâm Lam cô chị nhà bên bây giờ chỉ có thể đóng vai trò cô em gái bị y xoa đầu mà thôi.

Còn cô gái trước mắt, mang tới sức hút nữ tính thuần túy nhất, cái khí chất cổ điển duy mỹ như cô đọng tinh túy của Đường thi Tống từ đó, xuyên suốt gần hai mươi năm ký ức về sau, chỉ có Diệp Trúc Lan từng mang lại cho Tần An cái cảm giác đó.

An Thủy, đó là tên của cô, luôn coi Tần An là đứa em trai yêu thường nhất, cưng chiều y, bỏ qua cho trò nghịch ngợm tai quái của y, khi Tần An về ngôi trường tư của cha làm giáo viên dạy làm gốm, chính An Thủy đem em gái mình giới thiệu cho Tần An, trở thành chị vợ y, là người thân thiết nhất.

Cảnh tượng cũng giống như trong ký ức, đây là lần đầu tiên Tần An gặp An Thủy, cảm giác giống như xem lại một bộ phim, cảnh sắc tương đồng, cảm thụ lại khác hẳn.

Phát hiện có người tới, An Thủy ngẩng đầu lên, ánh mắt ôn nhu, tựa hồ nhìn ai cũng đều bình tĩnh, thiện mỹ như thế.

Rất nhiều năm sau vợ y cùng người nhà tới nước Mỹ đợi sinh, đúng lúc phương nam liên tục mưa lớn, nước lũ dâng lên bất ngờ làm Tần An và An Thủy chuẩn bị hành lý ở ngoại ô bị mắc kẹt.

Điện thoại, internet hoàn toàn bị cắt đứt, không có cách nào cầu cứu, chỉ có thể đợi nước rút đi, trong ngày tháng mưa gió bão bùng hoành hành đó, chính đôi mắt của An Thủy khiến Tần An lòng như lửa đốt lắng dịu lại.

Sao mình lại quên mất hôm nay tới nhà ông nội sẽ gặp chị An Thủy chứ, Tần An đấm đầu tự trách.

An Thủy ngẩng đầu nhìn thiếu niên trước mắt, tựa hộ đang cố áp chế một loại tâm tình kích động nào đó, ánh mắt mang vẻ thân cận, không phải là sự thân cận mà người khác vì mục đích nào đó tiếp cận cô cố ý làm ra vẻ như thế.

Từ phế phổi, chỉ có đối diện với người chí thân mới có sự thân cận tự nhiên, tùy ý như thế, An Thủy không hiểu thiếu niên gặp mình lần đầu lại có cảm giác đó với mình, nhưng cô không phản cảm, cười nhẹ hỏi:

- Em là ai thế?

[img] https: i.imgur.com/lhlEOjr.jpg [/img]







trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch