-Nếu như tôi diệt cả vạn hộ gia đình, sau đó dùng tiền cướp được đi kháng NB, vậy các người có coi tôi là bạn không?
Tả Đăng Phong nheo mắt hừ lạnh.
-Kháng NBlà nhiệm vụ quan trọng nhất! Mọi chuyện bây giờ đều cần phải xoay quanh chuyện kháng NB. Quốc gia tồn vong là chuyện quan trọng nhất.
Kỷ Toa bình tĩnh nói.
-Tôi trước kia cho rằng đám người NB thật đáng giận, bây giờ tôi mới thấy các người còn đáng giận hơn đám người NB.
Tả Đăng Phong hừ lạnh quay đi.
-Chính sách không phải do tôi đề ra! Anh đừng trút giận lên người tôi!
Kỷ Toa đuổi tới kêu oan.
-Du côn lưu manh có tiền thì trở thành phần tử yêu nước. Các người phán đoán một người có phải là phần tử yêu nước hay không không phải thông qua những hành vi mà người ta đã làm, mà nhìn xem người ta có tiền hay không.
Tả Đăng Phong đi tới phía trước 1 cách không có mục đích.
-Đừng tức giận! Tôi sẽ tìm chỗ ở cho anh.
Kỷ Toa vội vàng chuyển chủ đề.
Tả Đăng Phong nghe xong liền lắc đầu thở dài. Chỉ một buổi tối ngắn ngủn hắn đã nhìn thấy đủ loại sắc thái của thành phố Thượng Hải này. Bến Thượng Hải phồn vinh là chuyện không cần bàn cãi, nhưng đây là loại phồn vinh này chứa đầy bệnh tật. Người ở đây chỉ muốn có tiền, vì tiền mà họ có thể làm bất cứ chuyện gì.
Kỷ Toa thấy hắn không phản đối bèn lập tức tìm cho hắn 1 khách sạn mới xa hoa để cho hắn nghỉ ngơi. Độ xa hoa của khách sạn này khiến Tả Đăng Phong vừa cảm thấy mới mẻ đồng thời lại âm thầm nhíu mày, tới năm đồng tiền một đêm.
-Trước mắt chúng tôicòn chưa nắm được hành tung của Uông Tinh Vệ! Anh giúp chúng tôi trừ khử Phó Tiểu Am cũng được.
Kỷ Toa nhìn Tả Đăng Phong đang ngó nghiêng khắp phòng.
-Để tôi tìm Đỗ Nguyệt Sanh rồi giết hắn.
Tả Đăng Phong lắc đầu nói. Gian phòng rất rộng, giường ngủ cũng rất lớn. Trên mặt đất có trải thảm, trong nhà vệ sinh lắp bồn cầu giật nước. Trước kia Tả Đăng Phong chỉ mới được nhìn thấy thứ này trên báo chí.
-Anh quá cực đoan rồi đấy.
Kỷ Toa đưa 1 ly rượu đỏ cho Tả Đăng Phong.
-Phải nói là tôi quá tỉnh táo.
Tả Đăng Phong không tiếp ly rượu của Kỷ Toa mà đi tới tủ rượu. Hắn tìm thấy chai rượu đế đã mở nút sẵn bèn đưa lên miệng nhấp mấy ngụm.
-Giết hắn đối với anh cũng chỉ là chuyện nhỏ mà thôi.
Kỷ Toa ngồi xuống chiếc ghế sô pha đặt bên giường.
-Đồng Giáp đang ở bên cạnh hắn! Phiền lắm!
Tả Đăng Phong cầm theo bình rượu đi vào phòng tắm rồi nghiên cứu làm sao để đổ đầy nước vào trong chiếc bồn tắm lớn này.
-Vậy cũng dễ hơn việc chúng tôi muốn giết hắn rất nhiều. Tôi biết rõ anh có thành kiến với tôi, nhưng mà Phó Tiểu Am quả thật là hán gian. Giết hắn tức là anh đã giúp Thượng Hải trừ đi 1 ác bá.
Tiếng của Kỷ Toa từ bên ngoài truyền tới.
-Để đám du côn lưu manh đi giết hắn đi! Tôi không phải là phần tử yêu nước.
Tả Đăng Phong tìm được van để mở nước. Hắn bắt đầu vặn nước ấm để nước chảy đầy bồn.
-Anh muốn gì cứ nói! Chúng tôi sẽ cố gắng đáp ứng!
Kỷ Toa nói.
-Những thứ kia bản thân tôi cũng có thể tìm được! Sở dĩ tôi tìm các người bởi vì tôi chẳng muốn lãng phí thời gian! Chuyện cô muốn tôi đi giết cái tên thị trưởng còn phiền phức hơn chuyện đi tìm mấy thứ trang bị đó ! Tôi không đi.
Tả Đăng Phong kiên quyết cự tuyệt.
-Tiền anh nhất định không cần. Anh cần gì khác cứ nói, tôi có thể cho anh.
Kỷ Toa khẩn khoản.
Tả Đăng Phong nghe xong cũng không trả lời ngay. Hắn hiểu ý của Kỷ Toa là gì. Sau khi đã vặn cho nước ấm chảy ra, Tả Đăng Phong cho tay vào để kiểm tra nhiệt độ.
-Mau vào tắm đi.
Tả Đăng Phong đi ra khỏi phòng tắm sau đó vẫy tay với Thập Tam.
Thập Tam hiện tại đang nằm trên giường ngủ gà ngủ gật. Nó ngoảnh mặt làm ngơ với những lời nói của Tả Đăng Phong. Nó không thích tắm rửa tí nào.
Thập Tam không đến nhưng Kỷ Toa lại đi qua. Trên mặt nàng khẽ nở 1 nụ cười rât quyến rũ. Nàng tưởng là Tả Đăng Phong đang gọi mình vì trong phòng chỉ có 2 người họ.
-Tôi gọi nó chứ không gọi cô.
Tả Đăng Phong chỉ Thập Tam đang nằm trên giường.
Kỷ Toa nghe xong liền đỏ mặt.Nàng còn tưởng rằng Tả Đăng Phong đổi tính rồi chứ, ai ngờ là nàng hiểu sai ý hắn.
-Giúp tôi 1 chuyện được không?
Đồng tử trong mắt của Tả Đăng Phong xoay chuyển. Hắn mỉm cười hỏi ngược lại.
-Chuyện gì?
Kỷ Toa nghi ngờ hỏi.
-Tắm!
Tả Đăng Phong cười xấu xa.
-Được!
Kỷ Toa gật đầu cười nói. Nàng không dám tỏ ý từ chối vì nàng sợ cho Tả Đăng Phong sẽ lại thay đổi ý định.
Một lúc sau, trong lòng Kỷ Toa thầm mắng Tả Đăng Phong thật đáng ghét. Với một nữ đặc vụ xinh đẹp như nàng, có phải xyz với người khác cũng không phải là chuyện đáng xấu hổ. Nhưng bị người khác đùa cợt mới là chuyện rất mất mặt. Tắm cho 1 con mèo đã mất mặt rồi, mà con mèo này còn không nghe lời.
Tả Đăng Phong cầm chai rượu đứng bên ngoài phòng tắm rồi cười không ngừng. Muốn dạy cho loại phụ nữ tự cho mình có thể làm chủ được mọi loại đàn ông như nàng 1 bài học cũng không khó.
-Anh có phải là thái giám không?
Kỷ Toa quay đầu nhìn Tả Đăng Phong với vẻ tức giận. Nàng cũng biết đặc điểm tính cách của Tả Đăng Phong. Nàng biết rõ hắn rất thích đùa người khác, mà cũng không phải loại người dễ nổi giận.
-Tôi không nói cho cô biết.
Tả Đăng Phong cười ha hả nói.
-Vậy đi ! Chúng ta chơi 1 trò chơi. Anh phải trả lời 3 vấn đề mà tôi hỏi, tôi cũng trả lời 3 vấn đề anh hỏi.Không ai được phép nói dối.
Kỷ Toa xát xà phòng thơm lên người Thập Tam.
-Được!
Tả Đăng Phong lập tức gật đầu đáp ứng. Thật ra trong câu nói này của Kỷ Toa có 1 sơ hở rất lớn.Nàng chỉ nói là không được phép nói dối nhưng lại không nói không thể từ chối trả lời.
-Anh năm nay bao nhiêu tuổi?
Kỷ Toa hỏi câu đầu tiên.
-28! Cô đã ngủ với mấy người đàn ông rồi?
Tả Đăng Phong cười ha hả hỏi.
Tả Đăng Phong vừa nói ra câu này thì ngay lập tức Kỷ Toa trợn tròn mắt. Nàng không nghĩ đến chuyện Tả Đăng Phong sẽ hỏi 1 câu bỉ ổi như vậy, hơn nữa lại vừa cười vừa hỏi
-7 người! Thế anh đã ngủ với bao nhiêu người đàn bà rồi?
Kỷ Toa nghiến răng nghiến lợi trả lời rồi đưa ra câu hỏi để trả thù.
-1 người ! Khi đó cô với bọn họ dùng tư thế gì?
Tả Đăng Phong cười ngặt ngẽo. Đùa người phụ nữ thường ngày rất hay bỡn cợt đàn ông như Kỷ Toa khiến Tả Đăng Phong cảm thấy rất thú vị.
-Tôi rốt cuộc đã hiểu! Anh thực sự điên rồi, hơn nữa còn là bí quá hoá điên rồi!
Kỷ Toa thở hổn hển đứng nên.
-Tắm xong cho nó đi! Nếu cô tắm xong cho nó, tôi cho phép cô không phải trả lời câu này!
Tả Đăng Phong chỉ tay về phía Thập Tam đang cố gắng leo ra khỏi bồn tắm.Kỷ Toa nghe xong giống như được đại xá bèn lập tức ngồi xuống tiếp tục tắm cho Thập Tam. Mọi người ai cũng vậy,dám làm chuyện xấu nhưng không dám nói những chuyện xấu mà mình đã làm bởi vì sau khi làm chuyện đó họ cũng không thấy xấu hổ,nhưng khi phải nói ra những chuyện xấu mà mình đã làm thì ai cũng thấ xấu hổ.
-Câu hỏi cuối cùng! Anh thực sự không có hứng thú với tôi sao?
Kỷ Toa vẫn không quên đặt câu hỏi. Vấn đề này nàng cần phải hỏi. Đặc vụ có thể không cần tự tôn, nhưng 1 đặc vụ không thể không tự tin.
-Cô rất đẹp, dáng người cũng rất được,còn biết hầu hạ người khác, tôi có thể không có hứng thú với cô được sao?
Tả Đăng Phong nhìn vẻ mặt uất ức của Thập Tam lúc đang trong bồn tắm liền bật cười.
-Nếu như tôi không ép buộc anh làm chuyện gì thì anh có từ chối tôi hay không?
Kỷ Toa hỏi lại.
-Không không không ! Tôi không đụng lên người cô không phải vì tôi lo lắng cô sẽ ép tôi làm chuyện gì đó mà bởi vì tôi thật sự không thể đụng vào cô.
Tả Đăng Phong thuận miệng nói.
-Vì sao lại không thể?
Kỷ Toa tò mò truy hỏi.Nàng đã gặp qua vô số loại người,cũng tự cho là hiểu rất rõ về đàn ông. Nhưng Tả Đăng Phong trong lòng nàng vẫn là 1 ẩn số lớn. Nàng rất tò mò không biết Tả Đăng Phong rốt cuộc là người như thế nào,thậm chí trong lòng hắn đang nghĩ những gì nàng cũng muốn biết.
-Có hai nguyên nhân. Thứ nhất, tôi không thể làm chuyện có lỗi với vợ tôi. Thứ hai, nếu tôi làm chuyện đó với cô, tôi sẽ có cảm giác cô là của tôi. Một khi có loại cảm giác này, tôi sẽ giết sạch đám người trước đó đã chạm vào cô, sau đó sẽ trừng phạt cô vì những chuyện mà cô đã làm trước kia. Chỉ khi tôi cả thấy cô đã trả giá đắt cho những việc mà trước kia cô đã từng làm thì tôi mới không cảm thấy ngần ngại tiếp nhận cô. Cô hiểu ý tôi chứ?
Tâm tình của Tả Đăng Phong lúc này đang rất tốt nên hắn mới giải thích cho nàng hiểu.
-Tôi hiểu ! Anh không thích người muốn trốn tránh trách nhiệm. Trong mắt anh, cái gọi là bắt đầu 1 khởi đầu mới không phải là che dấu những chuyện đã làm trước đây mà là phải giải quyết 1 cách triệt để.
Kỷ Toa liên tục gật đầu.Tả Đăng Phong đã nói ra những điều mà đàn ông muốn nói nhưng không dám nói. Thực ra loại thái độ này mới nhìn thì có vẻ hẹp hòi nhưng đây mới thực sự là thái độ chịu trách nhiệm, nghiêm túc, tích cực và triệt để.
-Rất tốt! Cô mặc dù trước kia rất muốn lợi dụng tôi, nhưng trong đầu cô vẫn có óc. Vì câu nói này của cô, chúng tôi có thể coi cô là bạn!
Tả Đăng Phong giơ ngón cái lên tán thưởng nàng.
-Tôi còn tưởng rằng anh có thể tiếp nhận tôi chứ.
Kỷ Toa bĩu môi hừ lạnh. Nàng nghe ra trong lời nói của Tả Đăng Phong có ý muốn giữ khoảng cách với nàng.
-Tôi có thể nhìn ra cô đang giả vờ giả vịt đấy! Cứ nói thật ra nghe hay hơn nhiều!
Tả Đăng Phong vội vàng ngăn Kỷ Toa không nói linh tinh. Hắn biết rõ Kỷ Toa cũng chẳng có chút tình cảm gì với mình. Cô nàng chỉ đang cố gắng lấy lòng 1 nhân vật quan trọng có giá trị lợi dụng như hắn mà thôi.
-Được rồi!Anh còn câu hỏi cuối cùng đấy!Anh mau hỏi đi!
Kỷ Toa gật đầu nói.
-Thấy cô đã có vẻ tỉnh táo vậy tôi muốn hỏi: Trong mắt cô tôi là loại người gì?
Tả Đăng Phong Nheo mắt cười hỏi.
-Ta không hiểu nhiều về anh,nhưng tôi có thể xác định 2 đặc điểm trong con người anh. Một là chuyên tâm, hai là tỉnh táo.
Kỷ Toa nghĩ ngợi 1 hồi rồi trả lời.
-Tốt rồi! Trò chơi chấm dứt! Cô mau lau cho nó đi!
Tả Đăng Phong ném chiếc khăn cho Kỷ Toa. Trong lúc 2 người còn đang nói chuyện thì Thập Tam đang bơi trong bồn tắm.
Kỷ Toa đón lấy chiếc rồi lau qua người của Thập Tam. Sau đó nàng vặn vòi để nước sạch lấp đầy bồn.
-Anh có dám chơi 1 trò chơi khác hay không?
Kỷ Toa nhìn Tả Đăng Phong với vẻ khiêu chiến.
-Nói nghe xem thử?
Tả Đăng Phong hỏi với vẻ hứng khởi.
-Có gan xem quý phi đi tắm không?
Kỷ Toa nheo mắt giả bộ cao ngạo.
-Tôi chỉ nghe nói qua quý phi ra khỏi bồn tắm thôi! Hơn nữa cô cao hơn Dương quý phi, lại không béo như bà ta!Cô cũng không bị hôi nách nên dù có muốn thì cô cũng không đóng giả được Dương quý phi đâu!
Tả Đăng Phong bĩu môi. Theo chính sử ghi lại thì Dương quý phi cao 1m65,nặng khoảng 145 cân tầu( xấp xỉ 72,5 cân ta) nên dáng người chẳng khác gì cái chum. Còn dáng người của Kỷ Toa rõ ràng đẹp hơn Dương quý phi rất nhiều.
-Đừng lảm nhảm nữa! Anh có dám hay không?
Kỷ Toa hỏi với vẻ nghiêm túc. Khi nàng càng tiếp xúc lâu với Tả Đăng Phong, nàng phát hiện Tả Đăng Phong còn có 1 đặc điểm nữa, chính là thích chấp nhận khiêu chiến.
-Chơi luôn!
Tả Đăng Phong trầm ngâm một lát rồi mỉm cười gật đầu. Hắn sở dĩ tiếp nhận khiêu chiến cũng không phải vì hắn đã sa đoạ truỵ lạc, mà bởi vì hắn rất tự tin và tàn nhẫn với chính mình. Hắn biết mình nhất định sẽ cảm thấy vô cùng khó chịu nhưng hắn tin hắn nhất định sẽ nhịn được.
Kỷ Toa thấy hắn đồng ý liền có vẻ đắc thắng. Nàng bắt đầu cởi từ dây lưng,động tác cũng rất chậm rãi. Nàng từ từ cởi sạch quần áo trên người. Cởi 1 bộ quần áo cũng chỉ cần nhiều lắm là 1 phút, nhưng nếu người phụ nữ từ tốn cởi y phục trên người thì nàng sẽ có thể thu hút được sự tò mò của người đàn ông. Tuy vậy, nếu quá lâu thì sẽ có vẻ người phụ nữ đang cố ý quyến rũ người đàn ông, ngược lại sẽ trở nên dung tục. Do đó thời gian phải được khống chế rất tốt.
Hiện tại,Tả Đăng Phong cũng không có bất cứ dục vọng gì. Hắn nghĩ những động tác mà Kỷ Toa đang làm có vẻ rất điêu luyện, nên rất có thể trước đó nàng đã từng được dạy qua bởi 1 huấn luyện viên có nghề trong chuyện này.Xem ra nữ đặc công cũng không phải là thứ gì tốt.
Dáng người của Kỷ Toa dong dỏng cao cho nên sau khi cởi sạch quần áo trên người, những đường cong trên cơ thể nàng lộ ra rất rõ ràng. Tuổi nàng cũng xêm xêm tuổi của Tả Đăng Phong nên không thể coi là cô bé được nữa rồi,cho nên nàng cũng không có vẻ ngượng ngùng mà ngược lại còn to gan lớn mật làm ra rất nhiều động tác phóng đãng đầy cám dỗ như quỳ gối lắc mông, vân vân,...Nàng cố ý làm như vậy bởi vì nàng biết rất rõ, với loại người như Tả Đăng Phong thì không thể sử dụng những chiêu số tầm thường. Nàng nhất định phải làm sao khiến hắn cảm thấy tức giận muốn trừng phạt nàng mới được.
-Sao nói là quý phi đi tắm cơ mà? Cô cứ lắc lư ở bên ngoài làm gì!
Tả Đăng Phong cười nói.
Kỷ Toa nghe xong cũng không tức giận. Ngược lại nàng còn liếc nhìn hắn đầy quyến rũ, sau đó từ từ bước vào bồn tắm. Trong khi bước đi vùng kín của nàng như ẩn như hiện khiến cho Tả Đăng Phong phải nhíu mày.
Kỷ Toa đương nhiên cũng không thực sự muốn tắm rửa gì mà nàng chỉ muốn quyến rũ Tả Đăng Phong mà thôi.Cho nên sau khi bước vào trong bồn tắm, nàng dùng 1 tay che ngực, tay còn lại vuốt ve khắp cơ thể. Cùng lúc đó nàng liếc nhìn Tả Đăng Phong với vẻ phóng đãng và dâm dục.
-Mắt cô có ghèn kìa, mau rửa mặt đi!
Tả Đăng Phong cười nói.
Kỷ Toa nghe xong cũng cười tươi. Nàng biết rõ Tả Đăng Phong cố ý nói vậy. Điều này khiến nàng cảm nhận được tâm tư của Tả Đăng Phong đang dao động nên cử chỉ càng lúc càng trở nên phóng đáng không biết xấu hổ, thần sắc hết sức quyến tũ.
-Mau mặc quần áo vào đi! Có người tới!
Nhưng đúng lúc này, Tả Đăng Phong đột nhiên nghe được từ xa truyền tới tiếng xé gió khi 1 cao thủ lăng không bay tới. Căn cứ vào âm thanh đó có thể thấy đối phương đang bay về phía khách sạn.
Kỷ Toa nghe xong bèn có vẻ đắc thắng. Nàng cho rằng Tả Đăng Phong đã trụ không được mới cố ý nói như vậy, bởi vậy chẳng những nàng không vội đi mặc quần áo, mà động tác còn trở nên khoa trương và phóng đãng hơn.Tả Đăng Phong thấy thế bèn đi tới bồn rắm rồi nhúng tay phải vào trong nước rồi phóng ra linh khí.
Sau vài giây, Kỷ Toa thét chói tai nhảy ra khỏi bồn tắm mà nước trong đã đóng thành từng miếng băng mỏng.