Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Tân Phong Lãnh Địa

Chương 162: Thức ăn cùng rượu ngon (2)

Chương 162: Thức ăn cùng rượu ngon (2)



Rất nhanh, món thịt dê xào hành cũng được bưng lên, lại là một loại mùi vị bất động khác. Đúng như Đường Sơ Tuyết tưởng tượng, La Vũ ăn nhanh như muốn muốn cả đầu lưỡi của mình vậy.

Là một người ham ăn, lại được ăn loại mỹ vị trước kia mình chưa bao giờ thưởng thức qua, cái loại cảm giác này quả thực so với kết hôn còn hạnh phúc hơn! Đặc biệt được thưởng thức không chỉ một món ăn, mà là ba loại mỹ vị bất đồng. Loại đả kích này quả thực tựa như sóng biển, liên tục đánh sâu vào tâm tình của hắn.

- Thiếu tộc trưởng, thức ăn không thể không có rượu, rượu của Càn Khôn Đế Quốc chúng ta tuy rằng bình thường...

Đường Sơ Tuyết lại giơ chén rượu lên.

La Vũ dừng lại, nhìn rượu trong ly rồi cau mày lắc lắc đầu:

- Uống rượu như vậy, quả thực là lãng phí mấy món ăn!

Dứt lời, La Vũ liền hướng ra phía ngoài hộ một tiếng, lập tức một gã thuộc hạ thú nhận được thần binh của Đường Sơ Tuyết dần vào, đưa cho hắn một túi rượu.

- Lão bằng hữu, đây là loại rượu tốt nhất ta lấy được từ Huyền Nguyên Thiên Tông, bình thường cả ta cũng đều không nỡ uống, cũng chỉ có rượu như vậy mới có thể xứng với thức ăn này mà thôi!

Hắn đắc ý nói một câu, rồi tự mình rót đầy hai chén.

- Tới! Ta cũng mời ngươi một ly!

Hai người nâng cụng ly, rồi đồng thời ngửa cổ uống hết.

Hạ ly rượu xuống, Đường Sơ Tuyết nhìn cái ly trống không, khẽ lắc đầu một cái.

- Khụ khụ... La Vũ vốn còn tưởng rằng Đường Sơ Tuyết sẽ biểu hiện ra vẻ hâm mộ và tán thưởng, đang chuẩn bị thổi phồng một phen, hắn cũng rất vất vả mới lấy được loại rượu này. Nhưng không ngờ người ta lại tỏ ra không hề hài lòng. Tương phản trong lòng quá lớn, khiến hắn nghẹm lại, đến mức liên tục ho khan.

- Thế nào? Ngươi cảm thấy rượu này không ngon sao?

Thật lâu sau, rốt cục La Vũ cũng ổn định ổn được khí tức, kinh ngạc hỏi.

- Rượu ngon Huyền Nguyên Thiên Tông chế ra, so với đế quốc chúng ta đương nhiên tốt hơn rất nhiều! Nhưng... nếu như so với rượu Giang Tinh Thần chế ra, thì...

- Thì sao?

La Vũ có chút nôn nóng hổi, không có thú nhân nào lại không thích rượu, ngay cả nữ nhân đều là như vậy.

-... thì còn kém xa!

Đường Sơ Tuyết cười nhạt, sau đó sai người gọi Giang Tinh Thần đến. Mà lần này vào, Giang Tinh Thần còn cầm theo một bầu rượu không lớn trong tay.

Giang Tinh Thần vừa tiến đến, ánh mắt La Vũ đã dính chặt vào bầu rượu không dời, không ngừng chép miệng. Nếu đúng như lời Đường Sơ Tuyết nói, thì loại rượu như vậy hắn quyết không thể bỏ qua.

Giang Tinh Thần đi tới tới gần, chậm rãi rót rượu vào trong chén. Rượu vừa được rót ra, một mùi rượu đậm đặc đã lập tức khuếch tán ra xung quanh.

La Vũ không nhịn được hít hít mũi, hai mắt sáng ngời, từ mùi rượu bay ra, hắn có thể đoán được, đây tuyệt đối là loại rượu hảo hạng.

Trong nháy mắt khi hơi rượu bay ra, ngay cả Đường Sơ Tuyết cũng không nhịn được khẽ hít hít, trên mặt lộ ra vẻ vui mừng.

Rượu này nàng cũng chưa từng thấy qua, chỉ nghe Lão gia tử thổi phồng lên rằng vô cùng ngon, vốn nàng còn đang lo lắng không sánh bằng rượu của Huyền Nguyên Thiên Tông... Nhưng hiện tại... nàng đã hoàn toàn yên tâm. Có loại rượu này, hoàn toàn có thể giải quyết dứt khoát chuyện giao dịch.

- Thiếu tộc trưởng, mời! Giang Tinh Thần rót đầy một ly, cười cười đưa tay mời.

- Được! La Vũ cẩn thận bưng ly rượu lên, từ từ đưa đến bên

uống cạn chén.

Cảm giác có một luồng lửa theo cổ họng trôi xuống, nóng bừng trong dạ dày, trong phút chốc toàn thân như đang thiêu đốt, khiến La Vũ lập tức rịn ra một tầng mồ hôi trên trán.

- Sảng khoái!

La Vũ căn bản không khống chế được tâm tình của mình, không nhịn được rộng lớn một tiếng, cảm thấy toàn

thần sảng khoái không nói nên lời.

- Thiếu tộc trưởng! Rượu này thế nào? Đường Sơ Tuyết hỏi.

- Ta chưa từng được uống qua loại rượu mạnh như vậy, quả thật so với rượu của Huyền Nguyên Thiên Tông tốt hơn nhiều... Xưng là đệ nhất thiên hạ cũng không quá đáng!

La Vũ lớn tiếng khen, ánh mắt nhìn chằm chằm vào bầu rượu, chỉ hận không thể làm thêm một ly nữa vậy.

- Ha ha! Thiếu tộc trưởng, rượu này phải dùng với thịt dê mới tốt!

Giang Tinh Thần cười cười, nói: - Uống chén rượu to, ăn miếng thịt lớn mới đúng khẩu

vi!



- Vậy sao?

La Vũ bị một câu nói của Giang Tinh Thần khiến cho hứng trí càng cao hơn, lập tức gặp một cục thịt từ trong hũ ra ném vào trong miệng.

Nhưng ngay khi hắn đang định nâng lên rượu cất lên uống, thì bất chợt, một gã thần binh chạy vào trong lều, quỳ một chân trên đất lớn tiếng bẩm báo:

- Quân đoàn trưởng, Quân bộ gởi thư, không đồng ý dùng chỉ ruột dễ đổi chiến mã, trừ khi Thú Nhân Liên Minh nhượng lại 1 con ngựa!

- Phốc! La Vũ cố gắng giữ miếng thịt ngon không bị phun ra, đến mức mặt đỏ bừng, trong lòng mắng to:

- "Má nó, không đồng ý thì không đồng ý, sao tin tức lại cố tình đến ngay lúc này chứ... "

Đường Sơ Tuyết nghe xong liền nhíu nhíu mày, có chút tiếc nuối nói với La Vũ:

- Lão bằng hữu, không phải ta không giúp người, có điều, phương pháp chế tạo chỉ ruột dê, đám kia người của quân bộ đều mắt để trên đỉnh đầu. Bọn họ cũng không nghĩ đến, ngựa đầu đàn của các ngươi là dùng để sinh sôi nảy nở, sao có thể bán ra chứ, xem ra lần giao dịch này...

- Chờ một chút!

La Vũ nỗ lực nuốt miếng thịt dê trong miệng xuống, sau đó giơ mạnh tay lên ngăn Đường Sơ Tuyết lại, trên mặt lộ vẻ trầm tư, thần sắc không ngừng biến đổi, ánh mắt lại một mực nhìn chăm chú vào bầu rượu.

Thật lâu sau, La Vũ mới hạ quyết tâm, ngẩng đầu lên nói:

- 1 con ngựa không phải là không thể... nhưng, ta có một điều kiện!











trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch