Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Tân Phong Lãnh Địa

Chương 183: Xuân về hoa nở

Chương 183: Xuân về hoa nở



- Oa...

Bức màn sân khấu kéo ra, khán giả toàn trường đều phát ra một tiếng kinh ngạc, nhất là những cô gái, ánh mắt sáng

rực lên.

Bối cảnh toàn bộ sân khấu lại biến đổi, ba bức tranh trống rỗng, nhưng đã nhuộm thành màu hồng nhạt. Mà sân

khấu rộng rãi lại bày đầy hoa Phấn Đàm nở rộ, tựa như bối cảnh bầu trời bị màu hoa nhuộm thành hồng nhạt, làm người ta cảm giác như bước vào biển hoa.

Mị Nhi thật không ngờ tới, ca ca vẫn luôn nhớ sinh nhật của nàng, mà không vì Biểu diễn ca vũ tân xuân gấp rút mà quên mất, lại còn sau khi giành được hạng nhất, ở trước mấy ngàn người, trước mặt Càn Khôn Đại Đế, cùng rất nhiều quan viên Đế quốc, trực tiếp tặng quà cho nàng ngay trên sân khấu, để nàng hưởng thụ cảm giác vạn người chú ý, không khỏi kích động không nén được.

Đến khi bức màn chầm chậm kéo ra, lại một đợt xung kích mãnh liệt đánh vào trái tim của tiểu nha đầu, nàng không nói được tâm tình của nàng hiện tại, cảm động, vui sướng, tự hào, hưởng thụ... Nhưng rõ ràng đều là tâm trạng tốt, không biết sao tiểu nha đầu chợt cay mắt, không nhịn được muốn khóc ra.

Đứng ở trên đài, Mị Nhi che miệng, ánh mắt chớp động làn nước, đầu óc trống rỗng...

- Tăng tăng...

Tiếng đàn tranh vang lên, không biết từ lúc nào mà Giang Tinh Thần lại ngồi xuống trước đàn tranh, hai tay gảy đàn.

Khán giả vẫn còn đang bị bạo tay của Giang Tinh Thần làm cho rung động, lập tức xốc lại tinh thần, cảnh này nói rõ, Giang Tinh Thần còn biểu diễn nhạc khác nữa.

- Nếu em khát khao một giọt nước, Tôi nguyện gánh về cả một đại dương, Nếu em muốn ngắt một chiếc lá đỏ, Tôi mang cho bạn cả cánh rừng phong cùng áng mây hồng...

- Hay! Thật là hay!

Tiếng ca của Giang Tinh Thần vừa vang lên, toàn trường liền bị thu hút, hơn nữa bối cảnh sân khấu bố trí thành biển hoa, dễ dàng dẫn người ta vào cảnh tượng tuyệt diệu.

Xuân về hoa nở là bài của Na Anh biểu diễn trên Gala chào xuân, vốn là dùng đàn dương cầm làm nhạc đệm, nhưng lúc này bị Giang Tinh Thần dùng đàn tranh biểu diên, cũng vẫn đầy đủ ý nghĩa.

Còn Mị Nhi đứng trên đài, cảm giác càng mãnh liệt, như bản thân đang ở trong tự nhiên mùa xuân về trăm hoa nở, mùi hoa tuôn trào làm say...



Nhưng lúc này nàng lại không muốn cảm nhận mùi hoa, ý biểu lộ của ca từ, mới làm nàng cảm thấy vui vẻ, giống như mọi yêu cầu của nàng, ca ca đều sẽ thỏa mãn, yêu thương, sủng ái như thế... Trong vô thức, ánh mắt tiểu nha đầu rời khỏi biển hoa, dừng lại trên người ca ca đang đánh đàn.

Ánh mắt Giang Tinh Thần nhìn vào Mị Nhi, mặt mỉm cười, khẽ gật đầu, tiếp tục hát:

- Nếu em cần một nụ cười, Tôi sẽ mở rộng trái tim rực lửa yêu thương. Nếu em cần người đồng hành, Tôi sẽ cùng em đi tới tương lai...

Mị Nhi cắn môi dưới, lẳng lặng đứng ở bên cạnh rừng hoa Phấn Đàm, dùng sức chớp mắt, nhưng vẫn không thể khống chế được bản thân, nước mắt vui sướng tràn mi.

Uyển Nhu, Mạt Hồng Tiêm, tiểu miêu nữ nhìn cảnh tượng này cũng ngây ngốc, vào lúc này, các nàng đều có chút hâm mộ tiểu nha đầu trên sân khấu.

Uyển Nhu lật tay, đặt sáo lên môi, tiếp bước đàn tranh thổi một khúc quá độ.

Giang Tinh Thần lại đứng lên, đưa tay ra với Mị Nhi sững sờ đứng trên sân khấu:

- Hiện tại muội là vai chính, thật nhiều người chúc mừng sinh nhật muội, có vui không?

-ừm!

Tiểu nha đầu gật đầu thật mạnh, không để ý nước mắt trào ra, trực tiếp chạy tới cạnh ca ca, kéo lấy tay hắn.

- Xuân về hoa nở, Nơi đây là thế giới của tôi, Mỗi lần bùng lên sức sống mới, Đều là tình yêu phun trào từ sâu thắm trái tim, Gió tự phương xa bay đến, Là lời tâm sự của tôi cùng bầu trời xanh...

Trong tiếng ca, Giang Tinh Thần kéo Mị Nhi đi vào biển hoa, lắng lặng bước chậm, hát ra tiếng lòng của mình.

Ánh mắt Mị Nhi vẫn luôn không rời ca ca, ghi khắc từng câu từng chữ ca từ vào trong lòng, khắc thật sâu tất cả hôm nay vào trong đầu.

Hai người chầm chậm bước giữa biển hoa, ấm áp, ôn hòa, yên tĩnh như thế, cảnh tượng này đặt ở hiện trường, ảnh hưởng hầu hết mọi người.

Đặc biệt là nữ giới càng thêm cảm tính, đều hận không thể lập tức chạy lên đài, hưởng thụ ấm áp này.

Ngay cả các cô gái ở phía sau hậu trường cũng nhìn chằm chằm Mị Nhi, đố kỵ sắp phát điện, toát ra ý nghĩ "tại sao không phải là mình".

- Xuân về hoa nở, Nơi đây là thế giới của tôi, Cuộc đời tựa như dòng nước, Có khi êm đềm có khi dữ dội, Xuyên



qua màn sương mù, Nắng mai ngập tràn ô cửa sổ nhà em, Thật ra niềm hạnh phúc, Luôn ngự trị bên cạnh mỗi chúng ta....

Tiếng ca vẫn còn tiếp tục, Giang Tinh Thần kéo tay Mị Nhi, lại ngồi xuống giữa biển hoa.

Vào lúc này, Mị Nhi lại đã quên hết mọi thứ bên ngoài, trong thế giới nội tâm chỉ còn lại bản thân cùng ca ca, không nhịn được dựa đầu vào vai hắn, chỉ muốn mãi như thế cho đến vĩnh viễn...

Khúc ca kết thúc khi nào, Mị Nhi không phát giác, lòng của nàng đã hoàn toàn tan ra. Thẳng đến khi trong sân vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt, nàng mới bừng tỉnh.

- A!

Mị Nhi mặt đỏ lên, vội nhảy dựng dậy, có chút lúng túng cúi đầu, hết sức bối rối.

- Mị Nhi, ca ca chuẩn bị quà sinh nhật cho muội, có thích không?

Giang Tinh Thần cười hỏi.

- Ừm!

Mị Nhi gật đầu, tuy rằng trong lòng vẫn vui sướng mãnh liệt, nhưng đã hồi thần lại, nàng vẫn không thể thả lỏng trước ánh mắt của mấy ngàn người.

- Mị Nhi, sinh nhật vui vẻ! Giang Tinh Thần đột nhiên lớn tiếng nói.

- Sinh nhật vui vẻ!

Uyển Nhu, Mạt Hồng Tiêm, Nhị ca, Triệu Đan Thanh, tiểu miêu nữ cùng nhau chúc mừng.

Lúc này khán giả phía dưới cũng hiểu được, trước đó Giang Tinh Thần nói Mị Nhi là vai chính, rõ ràng là muốn mọi người cùng nhau chúc mừng mà.

Hôm nay nghe nhiều nhạc khúc hay như thế, mọi người được thỏa mãn tinh thần, đương nhiên sẽ không keo kiệt một lời chúc.

Kết quả, toàn trường hô lớn: - Sinh nhật vui vẻ!

Tiếng hộ của mấy ngàn người tụ tập lại, chấn đến toàn hội trường rung lên ông ông.

Ở hàng đầu, Lão gia tử cùng Định Bắc Hầu đồng thời cảm thán, tiểu tử Giang Tinh Thần này thật biết gây chuyện, nhưng lại không thể không thừa nhận, mỗi lần hắn làm ra đều có hiệu quả khiến người ta hâm mộ phát điên.

Nhìn những khán giả nữ mà xem, mỗi người đều nhìn chằm chằm Giang Tinh Thần như sói thấy thịt, ngay cả mấy người thân cận, ánh mắt nhìn hắn cũng khác thường.

- Này... Tiểu miêu nữ ngươi liếm môi làm gì? Khóe mắt Lão gia tử co rút.

Nhưng mà sau đó, Lão gia tử liền phát hiện mình tà ác quá, tầm mắt của tiểu miêu nữ đang chỉ thắng, là túi rượu bên hông Giang Tinh Thần....

Mị Nhi còn đang bối rối, nghe những lời chúc mừng này, cuối cùng không xấu hổ nữa, bước lên cạnh sân khấu, cúi mình thật sâu, nói:

- Cám ơn mọi người, cám ơn!

Mị Nhi không giống những người trong đoàn ca múa, giọng của nàng rất nhỏ, ngoài những người ở hàng trước, phía sau gần như không ai nghe được. Nhưng mọi người đều hiểu được, tiểu cô nương đang cám ơn mọi người, lập tức lại bùng lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt.

Ở hậu trường, mọi người đó cả mắt, bọn họ hao tâm tốn sức diễn cả buổi, còn không được hoan nghênh nhiệt liệt

bằng tiểu cô nương người ta, thậm chí còn không biết biểu diễn.

Bao sương lầu hai, Càn Khôn Đại Đế cũng không khỏi vỗ tay theo, cười nói:

- Tiểu nha đầu thật làm người ta hâm mộ!

- Ha ha! Chính ta cũng phải đố kỵ, tiểu tử Giang Tinh Thần này thật là bạo tay... Chỉ riêng Phấn Đàm này, sợ là phải tốn không dưới 1 ngàn hoàng tinh tế. Làm sinh nhật cho muội muội, hắn thật là bỏ được!

Đại thần tài chính lắc đầu cười.

- Lão Hầu gia, ngài thật đúng ba cậu không xa nghề chính... Nhưng mà tổ chức sinh nhật cho muội muội trên Biểu diễn ca vũ tân xuân, còn làm ra tràng cảnh lớn như thế, xem chừng chỉ có tiểu tử này mới nghĩ tới!

Nguyên soái cười ha ha giễu cợt.

Ở mặt sau, Viên Hi Huyền khóe mắt co rút, trong lòng mắng to:

"Tổ chức sinh nhật cho muội muội trên Biểu diễn ca vũ tân xuân, má nó người còn có quá thể hơn nữa được không... "

Màn sân khấu lại hạ xuống, biểu diễn đã kết thúc.

Tuy nhiên, khán giả vẫn chưa rời sân, còn một lần phong thưởng cuối cùng chưa tiến hành.

Trong lúc chờ đợi, khán giả dồn dập thảo luận.

- Biểu diễn ca múa năm nay là hay nhất, năm ngoái tuy rằng cạnh tranh kịch liệt, nhưng tuyệt đối không đặc sắc như năm nay!

- Còn phải nói, hành khúc của Thái Phượng đã rất lợi



hại, làm người nghe nhiệt huyết sôi trào, lúc đó ta còn cho là chắc chắc bọn họ giành được hạng nhất... Nhưng nào ngờ đến lượt Tử Kinh người ta làm raloại nhạc khí mới, lại thêm một khúc Tiếu Ngạo Giang Hồ quả thật là kinh điển!

- Đặc biệt một đoạn biểu diễn cuối cùng, ban đầu ta còn cảm thấy kém cỏi, nào biết lại là tinh hoa nhất!

- Đơn giản, trực tiếp, sảng khoái dễ học, ca khúc thể hiện rõ hào hùng tiêu sái, trực tiếp tô điểm lên bốn chữ Tiếu Ngạo Giang Hồ.

- các ngươi có cảm giác không, hành khúc của Thái Phượng ở trước, giống như làm nền cho khúc Tiếu Ngạo Giang Hồ này. Sau nhiệt huyết sát phát, là tẩy rửa lòng người, bình tĩnh lại, sau đó là siêu thoát thế ngoại, tiêu sái cười nhìn hồng trần, quả thật là quá trình lên xuống!

Một vị nhân sĩ chuyên nghiệp bình phẩm.

Ở khu nghỉ ngơi phía sau, Viên Hạo nghe tiếng thảo luận, buồn bực muốn lấy đầu đụng tường.

- Thật ra mặt sau Giang Tinh Thần hát cho sinh nhật muội muội cũng rất hay, rất thích hợp ở không khí Biểu diễn ca vũ tân xuân. Nếu là biểu diễn riêng, tuyệt đối không kém gì hành khác cùng Tiếu Ngạo Giang Hồ trước đó!

- Làm người ta hâm mộ là muội muội của hắn, sinh nhật như thế, cả đời người cũng chưa được một lần...

- Đúng, đúng! Một cô gái ánh mắt sáng lên, nói:

- Giang Tinh Thần thật quá hào phóng, quá đẹp trai, ta mà là muội muội của hắn thì hay rồi!

- Nằm mơ đi, ngươi, làm muội muội của Giang Tinh Thần, có khả năng hả... Nếu là ta, vậy gả cho hắn còn hay hơn, nam nhân như thế...

- Ta ngất, người trúng hoa si hả, nữ nhân muốn gả cho hắn có thừa, cái dáng như ngươi, tỉnh táo lại đi! Ngươi có biết năm trước bao nhiêu là quý tộc gửi thư cho Định Bắc Hầu, người biết có bao nhiêu người xin cưới hay không....

Trong khi khán giả lớn tiếng bàn tán, chờ đợi phong thưởng, ở khu nghỉ ngơi hậu trường, Giang Tinh Thần vẻ

mặt cổ quái, nhìn Học Viện Đế Quốc viện trưởng Phùng TuyềnChương, trong lòng mắng to:

"Lão già này, má nó sao ngươi không ăn cướp đi, ngươi có biết chúng ta tốn bao nhiêu công sức mới làm ra đàn tranh cùng sáo hay không... "












trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch