WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Tân Phong Lãnh Địa

Chương 188: Thịnh hành (2)

Chương 188: Thịnh hành (2)



Mà sau đó, rất nhiều người trong giới vũ nhạc cũng đều chú ý tới điểm này. Tuy rằng bọn họ vẫn không hiểu rõ, tại sao lại có thể tạo ra hiệu ứng như vậy, nhưng có một ít người đã bắt đầu bắt tay vào nghiên cứu...

Ba ngày điên xuất kết thúc, Giang Tinh Thần giao lại toàn bộ đàn tranh và sáo cho Phùng TuyểnChương, cũng tặng lại phương pháp diễn tấu mà hắn và Uyển nhu cùng nhau tông kết ra.

Nhưng. hắn đã quyết định, sau khi về tới Hồng Nguyên Thành sẽ lập tức mở ra phân xưởng chê tạo hai loại nhạc cụ này. cũng khăc ký hiệu lên đó làm nhăn hiệu độc riêng của mình



Lần chế tạo trống lớn trước đó hắn đã ăn thua thiệt, lần này nói gì cũng không thể lại đề thua thiệt! Mà thế giới niày lại không có quan niệm về bản quyên, coi như mình có đề nghị thành công, thì cũng không ngăn được hàng nhái. Tình huống như vậy, đương nhiên phải xuống tay càng sớm càng tốt...

Mà lúc này, tin tức Tử Kinh thu được giải thưởng cao nhất, Giang Tinh Thần lại được phong thưởng mở rộng lãnh địa đã nhanh chóng khuếch tán, truyền khắp các lãnh địa lớn trên Càn Khôn Đế quốc. Vô số con em quý tộc đều hâm mộ đỏ cả mắt, ngay cả các đại lĩnh chủ cùng đều đố kỵ với Định Bắc Hâu phát điện:

- xa - - má nó, vận may cúa tến râu quai nón này thật quả tốt, nhân tài như vậy sao lại không phải ở lãnh địa của ta chứ...

Tại Quân đoàn thứ nhất, Đường Sơ Tuyết nhìn bức thư Lão gia tử gửi tới trong tay, cười tươi như hoa, lẩm bẩm nói:



- Người này, thật là càng ngày càng khiến cho người ta không nhìn thấu...

Ngô Thiên Phong nhận được tin tức, cũng kinh ngạc đến trợn mặt há mồm, hối lâu sau mới thở ra một hơi dài, nở nụ CƯỜI:

- Bảo sao toàn quân được phong thưởng, mà tiểu tử này lại không nghe thấy gì, thì ra là chờ đến lúc này...

Tại hoàng cung Đế đô, Càn Khôn Đại Đế, Nguyên soái, đại thần tài chính, Phùng TuyềnChương, Định Bắc Hầu, trên mặt tất cả mọi người đều tràn ngập nụ cười. Trận chiến với thế lực bảo thủ ngoan có lần này. bọn họ thắng được thực đẹp, đánh cho đối phương không còn chút sức lực chống trả, ngay cả những người bảo thủ cũng không còn lời gì để nói.

Mọi người cười nói đàm luận một hồi, Càn Khôn Đại đế liền ho nhẹ một tiếng. cắt ngang mọi người, sau đó nói với Định Bắc Hầu:

- Quãng thời gian tới, để Giang Tinh Thần an ổn một chút đi!

- Vâng!

Định Bắc Hầu gật đầu ứng tiếng. trận chiến này tuy rằng bọn họ thắng lợi, nhưng cũng khiến cho Giang Tinh Thần kéo theo cừu hận không nhỏ, một khi bị đối phương chộp được nhược điểm gì đó, tuyệt đối sẽ khuếch trương đến vô hạn.



- Ngươi nhất định phải để mắt đến hắn thật kỹ! Đại đế dường như không yên lòng, lại dặn dò thêm một









Định Bắc Hầu cùng mấy người khác đều cười khổ, cũng khó trách Đại đế lại như vậy. tiểu tử kia quả thực rất không yên phận, không chú ý một cái, nói không chừng lại làm ra cái gì đó chân động toàn quốc cũng nên.

- Đại đế yên tâm, tiểu tử này được mở rộng lãnh địa, niên yên ôn giày vò địa bàn của mình là được! Định Bắc Hầu nói - Vậy thì tốt!

Nói rồi, Đại đế liền phất tay:

- Hôm nay cứ như vậy đi, ngươi cũng sớm trở về đi, một đại lĩnh chủ lưu lại Đế đô thời gian đài sẽ ảnh hưởng không tốt!



- Vâng!Định Bắc Hâu hơi khom người, sau đó cùng Nguyên soái và đại thần tài chính ra khỏi hoàng cung.

- Tiêu Tạ này! Sau khi ra cửa, đột nhiên đại thần tài chính và Nguyên soái đồng thời cất tiếng gọi Định Bắc Hầu lại.

-Hử?

Định Bắc Hầu chợt dừng chân, nhìn về phía hai người, trên mặt mang theo ý dò hỏi.

- Có cái này... thư cầu hôn Giang Tinh Thần đều đưa đến chỗ chúng ta này!

Nguyên soái cùng đại thần tài chính liếc mắt nhìn nhau, khóe miệng đồng thời khẽ nhếch lên, dường như đang có nhịn cười. Sau đó từng người lấy ra một xâp lụa trắng, đúi vào ngực Định Bắc Hầu, rồi vội vã quay đầu rời đi.

- Thư cầu hôn? Định Bắc Hầu ngây ra một hồi, rồi cầm một tấm lụa trắng cúi đầu đọc.

nhafngiuiyen

- "Giang Tinh Thần, huynh chính là ngôi sao sáng chỉ lối cho cuộc đời của ta, huynh chính là ngọn đèn xua tan bóng tối trong lòng ta, trong khoảnh khắc thấy được huynh, lòng của ta đã rơi vào trầm luân, ta nguyện ý vì huynh... ”

- Ọce... Định Bắc Hầu mới đọc được một nửa, dạ dày liền kịch liệt sôi trào, đồ ăn sáng trong bụng trào thăng lên cổ họng.

- Ta ngất! Nguyên soái, lão Hầu gia, hai người các ngươi cũng đã bảy tám mươi tuổi đầu, không ngờ còn ác nhơn như vậy. ta xxx...

Định Bắc Hầu nhìn theo bóng lưng của hai người điên cuồng chửi với theo, đưa thư cầu hôn cho ta thì đưa, nhưng

sao các ngươi lại ác nhơn đặt cái này lên đầu tiên, quả thật...

- Không được! Người chịu tội không thể chỉ có một mình ta!

Định Bắc Hầu che miệng. cưỡng ép đè xuống cơn buôn nôn, tròng mặt xoay chuyên, cười hăc hăc âm hiêm quay trở về nhà.

Không lâu sau, Giang Tinh Thần ở trong đại viện truyền ra tiếng ói khan, tiệp theo chính là một trận cười to điên cuồng.



Cơ miệng Giang Tinh Thần không ngừng co rúm lại, nhìn một đám khốn kiếp đang cười đến chây nước mắt ra kia, thật muốn hung hăng đạp cho mỗi người một phát. Đặc biệt là Lão gia tử, con hàng này nằm trên mặt đất, vừa cười lại còn vừa dùng tay đập đập lên mặt đất.

Định Bắc Hầu nhìn vẻ mặt Giang Tinh Thần, khoái trá thở ra một hơi dài, lập tức cảm thấy tâm trạng nhẹ nhõm hơn rất nhiều, đạ dày đang khó chịu trong nháy mắt cũng biến mắt.

- Sự vui vẻ của bản thân, quả nhiên vẫn là nên xây dựng trên sự đau khổ của người khác! Cuối cùng, Định Băc Hầu còn nói ra một câu như vậy.

- Phốc! Giang Tinh Thần bị đả kích, thiếu chút nữa phun ra một ngụum mắu tươi...

Một tràng đùa giỡn đi qua, mọi người cũng ổn định lại tâm tình, chuẩn bị rời đi. Lần này tới Đế đô, gần như tất cả mục đích đều đã đạt thành, bất kề là Giang Tinh Thần hay là những người khác, tất cả đều vô cùng hài lòng.

Nhưng ngay khi đám người Giang Tinh Thần thu dọn xong hết thảy, chuẩn bị ra cửa, đột nhiên lại có người tìm tỚI.











trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.