Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Tân Phong Lãnh Địa

Chương 193: Trở ngại thật lớn - Ong mật (1)

Chương 193: Trở ngại thật lớn - Ong mật (1)





Con đường vân lầy lội khó đi như cũ, băng tuyết còn chưa tan. mặt đất bị đóng băng vân rất rắn chắc, chỉ có một vài khóm hoa đại chui ra băng tuyết sớm nở hoa, báo hiệu 1mủa xuân tới gần. Giang Tinh Thần ngồi lắc lư trong xe, vén rèm nhìn ra ngoài, trong lòng cảm thán:

- Trời đông giá rét như thế này. quả nhiên giống như lời đồn đãi, sẽ ảnh hưởng đến cày bừa vụ xuân, thậm chí hiện tại đã đến cuối ba tháng rồi mà vẫn vậy...

Mặc dù Giang Tinh Thần chưa từng trồng. trọt qua, nhưng đại bá của hắn lại từng nằm trong đội cấy ở dưới thôn quê! Cái gì là “mâu đất một con trâu, vợ con ngôi nhà sưởi giường ấm,

chín chín con trâu cày khắp ruộng đồng” hắn cũng đã từng được nghe người ta ngâm nga qua. Mặc dù đây là thế giới khác, nhưng hầu như thời tiết rất tương đồng, thời tiết này đáng ra đã bắt đầu cày bừa vụ xuân rồi, nhưng hiện tại mặt đất vân bị băng tuyết bao phủ.

- Nếu như băng tuyết tan ra, thì vân còn kịp đào mương máng tưới tiêu!

Giang Tinh Thần thầm nghĩ, lần trước hắn viết thư về, đã đặn dò đám người Hàn Tiều Ngũ giữ lại ba ngàn binh lính một thời gian, nếu như phương pháp rải tro có hiệu quả. thì hắn sẽ lập tức triển khai đào mương máng.

- Vạn mâu đất hoang. nếu như có bò, thì với hơn 3 hộ - không được một trăm nhân công của Thanh Sơn Thôn, cũng có thể trồng í trọt được hơn 1 mẫu, sau đó sẽ lấy khoảng một trăm mâu ruộng nước trông lúa, nếu không kịp thì sẽ trồng ở gần vị trí mương máng trước, những thứ khác lại nói sau!

- Ca cai

Giang Tinh Thần đang miên man suy nghĩ, bông nhiên Mị Nhi gọi hắn một tiếng. hỏi:

- Giữ lại ba ngàn binh lính đào mương. sẽ lại tốn không ít tiền đi?

- Không đáng kê! Ca ca hiện tại rất giàu có đó! Tuy rằng ngữ khí của Giang Tinh Thần bình thản, nhưng trong lòng vẫn là không nhịn được nhói đau.

Chỉ phí cho ba ngàn người ăn mặc, quả thật không phải là con số nhỏ, sau hai tháng phá núi, ngàn hoàng tinh tệ đã xài hết sạch. Lúc xảy ra nguy cơ lương thực, hắn bán bí phương được hơn 7 ngàn Hoàng tinh tệ. nhưng lại dẫn nước xuống tốn hơn ngàn, xem ra còn phải tốn không ít.



Hơn nữa, hắn vẫn còn phải tiếp tục triển khai xây dựng nhiều hạng mục khác của thôn mới, lại còn phải thiết kế nông cụ mới theo trí nhớ của hắn. Nên mặc dù tiền trong tay nhìn như không ít, nhưng đồ vào xây đựng, quả thực chăng thấm vào đâu.

- Ca ca, sau này Tinh Thần Lĩnh của chúng ta sẽ đời đến nơi mở rộng, vậy còn đất cày thì sao?



- Đất ở đó rất cằn côi, hơn nữa lại không tiện tưới tiêu, tròng cái gì cũng không thích hợp, ta dùng chỗ đó để xây nhà cửa mới, đời cả thôn qua đó!

Giang Tinh Thần vô vô đầu Mị Nhi, cười đáp.

- Xây nhà cửa mới a! Hai mặt Mị Nhi híp lại, có chút mơ màng nói: - Là xây loại cao ốc chọc trời kia sao?

- Khu khụ!

Giang Tinh Thần không nhịn được ho khan hai tiếng, chỉ cảm thấy cái trán biến thành màu đen. nói:

- Cái đó... vân còn hơi sớm! Chúng ta phải từng bước một đi tới, không phải muội một mực muốnsửa chữa lại nhà cửa cho cáe thôn dân sao, lần này chúng ta sẽ làm một lần đến nơi đến chốn. Mặt khác, phủ lãnh chúa của chúng ta cũng hơi nhỏ, đám người Hàn Tiểu Ngũ chung quy không thể cứ mãi ở chen chúc trong hai gian phòng a...

- Ừm!

Mị Nhi dùng sức gật đầu một cái, cười tươi rói, hai mắt cũng híp thành khe nhỏ. Nàng mới vừa nói cao ốc chọc trời, vốn chỉ là cử chỉ đùa giỡn mà thôi, cũng không cho là thật. Nhưng nghe ca ca nói xây thôn trang mới, tâm trí nàng lại không khỏi mơ mộng. tưởng tượng ra đủ hình ảnh.

- Trước mắt chúng ta xây xong thôn mới đầ, rồi từ từ phát triển, đợi sau này lại được mở rộng lãnh địa, mới có thể xây được cao ốc chọc trời!

Giang Tinh Thần ôn nhu nói.

- Đúng vậy. đợi khi nào Tinh Thần Lĩnh của chúng ta lại được mở rộng. một mình ca ca chắc sẽ lo không xuề, đến lúc đó Mị Nhi sẽ giúp ca ca một tay!

Tiểu nha đầu hí hửng nói.

- Đâu đến lượt muội hô trợ chứ, còn có rất nhiều người có thể dùng đó, muội xem những lãnh chúa của các trân nhỏ, ai mà không có thuộc hạ chứ...

Giang Tinh Thần còn chưa dứt lời, Lão gia tử ở đối điện đã lên tiếng:

- Tiểu tử, ngươi thật đúng là mơ mộng hạo huyền! Chỉ những lãnh địa có trần nhỏ trở lên mới cho phép có Ngành quản lý hành chính... Lãnh địa của ngươi đã mở rộng một lần, lại còn muốn mở rộng từ thôn trang lên thành trần nhỏ, quả thực là mơ mộng hạo huyền!

- Vậy sao? Giang Tinh Thần sửng sốt, hắn cũng không biết còn có loại quy định này. không khỏi hỏi một câu: - Mở rộng thành trần nhỏ rất khó sao?

- Từ khó khăn khi ngươi mở rộng lãnh địa lần này, Chẳng lẽ ngươi không nhìn ra sao... Tăng lên thành trấn nhỏ. Chẳng những diện tích lãnh địa phải đủ rộng. mà ngươi bắt buộc còn phải tăng lên tới Tử tước mới được!

Lão gia tử giải thích.

Giang Tinh Thần gật đầu, tỏ ra bất đắc dĩ, lần này mở rộng năm dặm đã khó khăn như vậy. nếu muốn lần nữa mở rộng, Chẳng phải là khó hơn sao, ít nhất Bộ quản lý quý tộc khẳng định sẽ ngăn trở... lại còn yêu cầu phải đạt đến Tử tước nữa.

- Thật ra ngươi không ‹ cần thiết phải chấp nhất như vậy.. dù sao cũng phải phát triển Thanh Sơn Thôn, sau khi tước vị của ngươi đến Tử tước, sẽ có rất nhiều lựa chọn, bất kế ở Hồng Nguyên Thành hay là đi Đế đô. một khi đã có chức vị còn không mặc ngươi lựa chọn hay sao!

Lão gia tử chỉ điểm.

Giang Tinh Thần khẽ lắc đầu một cái, cũng không tiếp lời, chỉ thầm thở dài:

- "Muốn phát triển lãnh địa, còn phải phần đấu rất lâu a, hiện tại ngay cả bước đầu vân còn chưa xong đây...

Thấy Giang Tinh Thần vẫn không đáp lại, Lão gia tử lại Tnói:



- Lãnh địa của ngươi dân cư quá ít, cho dù thực sự thành trần nhỏ, cũng không có thủ hạ đề dùng. một người quý tộc cũng không có, Chẳng lẽ ngươi định nhận người từ bên ngoài đến đây sao... Thú hạ của một vị lãnh chúa không có mấy người chân chính đáng tin cậy, rất đê đàng xẩy ra chuyện!



Giang Tinh Thần nhíu nhíu mày, thầm nghĩ: - "Muốn quân lý lãnh địa, còn cần phải có quý tộc.





trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch