Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Tân Phong Lãnh Địa

Chương 201: La Vũ đến rồi - Chuẩn bị món ngon (1)

Chương 201: La Vũ đến rồi - Chuẩn bị món ngon (1)



Bất kể là cày bừa vụ xuân, hay là sa mạc bên kia, đều phải tranh thủ thời gian. Cho nên Tần Mạn Vũ hoàn toàn không dừng lại, cũng không có nghiên cứu kỹ tại sao Giang Tinh Thần lại bắt tay với mình, bàn xong việc liền lập tức rời khỏi Thanh Sơn Thôn.

Bọn họ vừa đi khỏi, Lão gia tử cùng Triệu Đan Thanh liền bước vào phòng của Giang Tinh Thần, cười tươi rói.

Đặc biệt là Triệu Đan Thanh, quả thật phục mình sát đất, lúc trước mặt dày mày dạn đi theo Giang Tinh Thần là được rồi, nếu không đi đâu ăn yêu thú cấp sáu chứ. Chẳng những được thưởng thức món ăn ngon, mà nguyên khí ấn chứa trong đó, không chừng còn làm cho mình tăng lên Nội Khí tầng bảy chứ. Giang Tinh Thần không nói gì liếc nhìn hai người, đang muốn đứng dậy đi vào bếp, Hàn Tiểu Ngũ chạy vào bâm báo. La Vũ của Thú Nhân Liên Minh giao bò tới.

- Từng đợt từng đợt này thật đúng là đuổi theo san sát, người của Hãng buôn Thiên Hạ mới vừa đi, Thú Nhân Liên Minh đã đến !

Giang Tinh Thần lầm bầm một tiếng, lập tức đứng dậy ra ngoài tiếp đón, La Vũ không phải thân phận bình thường, có gì sơ suất thì không tốt.

Lão gia tử thì sau khi Giang Tinh Thần đi rồi, lập tức thay đổi nét mặt, điệu bộ cứ như bị Cướp mất món đỏ tốt vậy.



- Lão gia tử, ngươi làm sao vậy?

Triệu Đan Thanh nhỏ giọng hỏi.

- Cái tên La Vũ kia, sức ăn còn lớn hơn so với ngươi, ngươi nói thế nào !

Lão gia tử trầm giọng nói.

- Trời...

Trong phòng truyền ra một tiếng rống to của Triệu Đan Thanh...



Lúc Giang Tinh Thần ra bên ngoài nghênh đón, La Vũ đang được Đỗ Như Sơn dân vào trong thôn xóm.

Nhìn xung quanh nhà cửa tôi tàn, La Vũ eâm thấy đầu óc có chút hoang mang, đây là lãnh địa của người có thể tùy ý ra vào đại trướng của Đường Sơ Tuyết sao, đây là nơi mà Đế quốc đệ nhất đầu bếp cai quản sao, đây là của cái người có chỗ dựa vừng chắc... Sao lại là một nơi tôi tàn như vậy.

“ Lão tử chắc không phải bị lừa rồi chứ? 1 cân rượu mạnh kia căn bản là đề gài bây ta !”

Suy nghĩ này không thể đè nén mà xuất hiện trong đầu, cái thôn nghèo nàn này, nhìn thế nào cùng không giống nơi người có tiền sẽ ở, đầu bếp lại ở chỗ này giết bò nấu ăn, không phải giỡn chơi chứ, ai mà ăn nồi a.

- Không sao, dù sao ký xong hiệp ước. Cho dù có vấn đề, ta cũng có thể tìm Đường Sơ Tuyết!





La Vũ tự mình an ủi một tiếng.

Nhưng tâm lý của hắn vừa mới ổn định, lại một xung kích đánh tới, trong tầm mắt của hắn, xuất hiện nụ cười của tiểu miêu nữ.

- Tiểu Hương! Nàng ta sao lại ở đây?

La Vũ dùng sức xoa xoa cặp mắt của mình, lại dùng sức chớp chớp mắt, lúc này mới chắc chắn không phải là ảo giác.



- La Vũ ca ca. Đã lâu không gặp, có nhớ ta hay không a!

Tiểu miêu nữ tiến tới gần, cười khanh khách hỏi.

- Tiểu Hương!

Nét mặt của La Vũ trầm xuống, nhưng trong ánh mắt lại

- Ai cho muội tự ý chạy ra ngoài, muội có biết hay không. Tộc trưởng của muội đều lo muốn chết...

- Thì ra hiệp ước là 1 cân rượu mạnh a!

Tiểu miêu nữ ngẩng đầu nhìn lên trời, nhàn nhạt nói một câu.

- UI chao...

Chuyện lo lắng nhất đã xẩy ra, La Vũ thân mình nhoáng lên một cái, trong Nháy mắt nét mặt xụ xuống, lộ ra nụ cười nịnh bợ:

- Tiểu Hương, chuyện này muội nhất định chớ nói ra ngoài a, trở về ca ca chia cho muội một cân rượu mạnh. Thế nào?

- Xì!

Tiểu miêu nữ bĩu môi, thuận tay từ bên hông tháo xuống túi rượu, mở nút túi rượu ngửa cô uống một hớp, sau đó thở ra một hơi toàn mùi rượu.

- Ách!

La Vũ trợn tròn mắt, Giang Tinh Thần không phải nói sản lượng có hạn sao, tiểu nha đầu sao lại có thể đề dàng lây được.



Nhưng mà, hiện tại không phải là lúc suy nghĩ chuyện này, phải nhanh chóng trấn an tiểu miêu nữ.

- Hay là. Irở về ca ca cho muội hai cân, vậy đã được chưa! Muội chơi chung với ta từ nhỏ, chắc sẽ không...

- Hừ!

Tiểu miêu nữ lại một tiếng CƯỜI nhạo, ngẩng đầu nhìn bầu trời, cũng không nói gì.

- Ba cân, ba cân đã được chưa, muội đừng có quá tham lam. Muội tự ý chạy ra ngoài, lỗi cũng không nhỏ!

La Vũ ca ca, ca cùng Giang Tinh Thần ca ca cứ từ từ nói chuyện a, muội quay về Thú Nhân Liên Minh đây !

- Đừng. Đừng a!

La Vũ một tay kéo Tiểu miêu nữ lại, lần nữa nở nụ cười, nói:



- Bốn cân, ta cho muội bốn cân, không thể nhiều hơn nữa... Không phải chứ, vậy mà muội còn chưa hài lòng! Được rồi, cùng lắm thì mỗi người một nửa!

La Vũ khóc ròng trong tâm, hắn tốn công tốn sức giấu mười cân liền, trong nháy mắt đã phải văng ra một nửa.

Nhưng mà, đây còn chưa phải là điều tôi tệ nhất, hắn vừa dứt lời, Tiểu miêu nữ cuối cùng đã lên tiếng.

- Chín một, muội chín cân. ca giữ lại một cân!

- Còn lâu... Muội giết ta luôn đi! La Vũ không nhịn được, phát ra một tiếng hét to giống như gào khóc vậy, làm Giang Tinh Thần chạy ra đón cũng giật nảy mình.

- xẩy ra chuyện gì vậy !

Giang Tinh Thần sửng sốt, chỉ thấy Đỗ Như Sơn núp ở xa xa, đang cúi đầu, đôi vai rung lên bần bật.

- Hình như, La Vũ đang bị Tiểu miêu nữ chặn lại, kỳ quái... Chẳng lẽ có chuyện gì?

Tuy rằng trong lòng nghi ngờ, Giang Tinh Thần miệng vẫn không ngừng:

- Thiếu tộc trưởng, ta đã chờ ngài rất lâu rồi! Nơi ở nhỏ có chút đơn sơ, ngài đừng để ý a!

Nét mặt của La Vũ lập tức thay đổi, cười ha ha nói:

- Giang đầu bếp nói đùa, sao lại để ý, ta vẫn luôn nhớ nhung món ngon của ngươi đây!

- Thiếu tộc trưởng, lần này ngài tới thật là đúng lúc !

Giang Tinh Thần khẽ cười.

. Chẳng lẽ Giang đầu bếp lại bắt được yêu thú!

ánh mắt của La Vũ lập tức sáng lên.

- Thiếu tộc trưởng đến thật đúng lúc !

Giang Tinh Thần tiến lên thay thế Đỗ Như Sơn, khoác tay La Vũ hướng vào phủ lãnh chúa.





trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch