Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Tân Phong Lãnh Địa

Chương 204: No căng bụng (2)

Chương 204: No căng bụng (2)



Sau đó, từng món ăn liên tục được bưng lên, đùi gà rưới mỡ hành, mùi mỡ hành thơm phức cùng thịt đã trï mềm dai trộn với nhau. tạo thành một mùi thơm đặc biệt, mới vừa bưng lên, khắp phòng liền phát ra tiếng đũa chạm vào đĩa lách cách.

Món thứ ba, là cá mè hấp thường hay ăn, xung quanh đĩa bày ra một vòng tròn bánh bột mì trắng.

Lão gia tử cùng Triệu Đan Thanh thường hay ăn món này, cuối cùng đã chậm lại, chờ ăn món yêu thú phía sau.

Nhưng La Vũ thì khác, lần trước ở chỗ Đường Sơ Tuyết được ăn qua một lần, hắn vẫn nhớ mãi không quên, bây giờ được ăn lại lần nữa, sao mà có thể nhịn ni.

Tiểu miêu nữ cũng giống y như vậy. mặc dù ở bên cạnh Giang Tinh Thần đã được một tháng, nhưng vẫn chưa từng ăn qua món cá này.

Triệu Đan Thanh ở bên cạnh nhìn thấy trong lòng cười thầm:



- Ăn đi, tốt nhất là ăn hết cả đĩa, một hồi xem các ngươi có còn bụng để ăn món khác không !

Lão gia tử nhéch miệng cười, liếc nhìn Triệu Đan Thanh một cái, rõ ràng có cùng một suy nghĩ. Hai kẻ chơi cờ dở không hẹn mà có cùng một suy nghi.





Bàn còn lại, Đỗ Như Sơn, Hàn Tiểu Ngũ, Thạch Oa Tử bọn họ lại không như Triệu Đan Thanh. Tuy rằng trong thôn không thiếu cá, nhưng do Giang Tinh Thần làm, bọn họ căn bản không được ăn, bởi vậy vân tranh giành nhau.

Tiếp theo, là cá mè hấp và canh cá. Món hấp mùi vị hoàn toàn khác với hầm, nhìn qua có vẻ thanh đạm, màu xanh nhạt của hành lá cùng màu vàng nhạt của gừng lát, vừa nhìn đã thèm, hơn nữa bên dưới mùi thơm thoang thoảng đó, hoàn toàn không làm mắt đi vị tươi ngon của cá.

La Vũ ăn đến nổi mắt cũng đều híp lại, hôm nay những gì mà Giang Tinh Thần chuẩn bị, so với lần trước ở chỗ của Đường Sơ Tuyết còn phong phú hơn, mùi vị cũng ngon hơn, đối với hắn mà nói thật đúng là như ở thiên đường. Sự nghi ngờ lúc mới bước vào thôn, bây giờ đã hoàn toàn tan biến.



“Canh cá này, hầm như thế nào vậy, đậm đà hệt như sửa, quả thật rất tuyệt !”

Vừa uống, La Vũ vừa thầm khen trong lòng...

Tiếp theo, thịt yêu thú cuối cùng đã đọn lên, bởi vì thiếu hụt gia vị, nên Giang Tinh Thần chỉ còn cách chiên phông, Triệu Đan Thanh lại lần nữa bắt đầu, tranh giành với La Vũ, đây lại là yêu thú chứ.

Nhưng sau đó hắn liền đau khổ nhận ra, cái tên La Vũ này quả đúng như Lão gia tử đã nói, sức ăn quá lớn, tốc độ ăn so với lúc mới bắt đầu, hoàn toàn không chậm hơn bao nhiêu.



Bàn còn lại, Thạch Oa Tử cười toe toét, sắp không ăn nổi gì nữa , cái này là thịt yêu thú, mà còn là yêu thú cấp sáu, đừng nói là ăn, nghĩ hắn còn không dám nghĩ đến, hắn đoán chừng ngay cả Lão Tước gia e là cùng chưa từng ăn qua.



Đỗ Như Sơn cùng Hàn Tiểu Ngũ cũng không tốt tới đâu, bọn họ tuy rằng thường đến dãy núi Phiếu Miễu đề săn bắn yêu thú, nhưng yêu thú cấp sáu a, đụng phải thì chạy trối chết là bọn họ.

Món kế tiếp, vẫn là cách làm cũ, đó là hầm. Nhưng Giang Tinh Thần căn lửa rất tốt, nguyên khí không bị mất đi một chút nào.

Giang Tinh Thần hoàn toàn không tranh giành với bọn họ, hắn đã sớm đoán được tình hình như vậy, cho nên đã cùng Mị Nhi ở trong bếp ăn cả rồi. Bây giờ ngồi ở đây, cũng chỉ uống chút rượu mà thôi...

Mị Nhi cùng Tâm Nhi trở lại bàn, tốc độ của mọi người rốt cuộc cũng chậm lại. Phần ăn mà Giang Tinh Thần làm đều là cực lớn, con dã trì lớn không dư một xíu nào, mười mấy con cá cũng đều bưng hết lên đây, thịt nai cũng làm những mười cân.

Cho dù vậy, dưới sự chiến đấu hăng hải của một đám ham ăn, tất cả những cái đĩa đều đã thấy đáy, ăn cứ gọi là

41H FHOHE LAHH 1114 VIDVQHGGH. VH TOGQH !IHHỨ

sạch sẽ.

Mà lúc này, hơn năm cân rượu cất độ cùng đều đã vào bụng của mọi người.

- Bốp!

Đôi đũa vừa buông xuống bàn, Triệu Đan Thanh cùng Lão gia tử đều nghiêng người dựa trên ghế, lầm bầm:

- Lần đầu tiên no căng bụng đến mức khó chịu như vậy...

Đã sớm cùng mọi người quen biết, Tiểu miêu nữ, lại càng giống một thằng nhóc con, hoàn toàn không để ý hình tượng, cũng giống vậy ngã xuống ghé, vẻ mặt khoái chí.

La Vũ tròn mắt, nhìn những người khác ngã trái ngã phải, do dự một chút, liền cũng dựa ra đăng sau. hai chân duỗi thăng, phát ra một tiếng hừ hừ thư thái. Sức ăn của hắn tuy lớn, nhưng nhiều món ăn như vậy. lại còn có bánh bột mì trắng, cũng thấy có chút no.

Bên còn lại, Đỗ Như Sơn, Thạch Oa Tử, Hàn Tiểu Ngũ sức chiến đấu mặc dù không kinh khủng như La Vũ cùng Triệu Đan Thanh, nhưng thức ăn trên bàn cùng không còn dư lại bao nhiêu, đều một bộ dạng no căng bụng.

Giang Tinh Thần liếc nhìn trái phải, lúc này mới cười ha hả nói:

- Còn một món cuối cùng, cánh gà mật ong, xem ra các ngươi cũng không ăn nỗi !

Sau đó, Mị Nhi liền cười khanh khách đứng dậy, bưng lên một mâm cánh gà, màu sắc sáng đỏ, mùi thơm phức xen lẫn một chút vị ngọt, hấp dẫn không nói nên lời.

- Thôi đi, còn nữa à!

Mọi người đều trợn tròn cặp mắt, nhìn vào mắt của Giang Tinh Thần, oán trách không thành lời.

Nếu sớm dọn món cuối cùng lên đây, bọn họ còn có thể nuốt trôi, nhưng đã ngưng được một lúc, thức ăn đã tiêu hóa xuống bao tử, bọn họ đều đã thấy no căng cả bụng.

- Cái tên nhóc khốn kiếp này chắc chắn là có ý !

Lão gia tử một tay ôm lấy cái bụng no căng, oán trách.

- Xấu tính quá, hồi nãy ngoại trừ hai món đã trì và cá hấp ra, ngay cả yêu thú cũng đều nấu theo cách cũ, món cánh gà mật ong này mới thật sự là món chính...

Triệu Đan Thanh vẻ mặt bực dọc.

Mà La Vũ khóe miệng giật giật hai cải, đột nhiên ngôi đậy. la lớn:

- Giang Tinh Thần, ngươi đừng vội đắc ý...













trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch