WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Tân Phong Lãnh Địa

Chương 223: Thiên hạ tuyệt phẩm (1)

Chương 223: Thiên hạ tuyệt phẩm (1)



Mấy người Nguyên soái, đại thần tài chính, Phùng TuyểnChương đều hơi cau mày, vừa rồi đầu bếp thể hiện tài nghệ bọn họ đều thấy được, nên cũng không cho là Hồng Nguyên Thành có thể thắng.

Thậm chí, trong lòng Nguyên soái còn hơi oán trách Định Bắc Hầu, tại sao lại không đưa CHang Tĩnh Thần lên, hắn có thể xử lý yêu thú, tài nâu nướng cũng tuyệt đối có thể áp đảo tất cả mọi người. Nhưng hiện tại... nếu đầu bếp thi triển tài nghệ thua, đối với Lê hội Mỹ Thực, đối với danh tiếng Thành của mỹ thực, nhất định sẽ là một đả kích.

Mười mấy đại lĩnh chủ cũng là như vậy, món ngon thật ra chỉ là thứ yếu, bọn họ chỉ chú tâm vào máy gieo hạt mà thôi. Nếu muốn nói đối lòng để ủng hộ đầu bếp Hồng Nguyên Thành, vậy thì cũng phải thể hiện ra tương đối chứ, chỉ là một món canh cải thịt bọn họ có muốn cũng không thể nào đánh giá trái lương tâm được.

Người duy nhất cao hứng. chính là Viên Hi Huyền cùng Viên Hạo. Từ khi đến Hồng Nguyên Thành, thấy được lúa mạch non mọc kinh người, bọn họ vẫn luôn buồn bực, hiện tại cuối cùng cũng có cơ hội xả giận. Tuy rằng thắng thua trong một cuộc thi đầu nấu ăn cùng không thể làm cho bọn họ kéo lại toàn cục thất lợi, nhưng Đả kích Định Bắc Hầu cùng Giang Tinh Thần một chút đề xả giận cũng tốt... Canh cải thịt, nghe tên thôi đã thấy không ra gì rồi!

Ba tên thực khách làm giám khảo cũng đồng dạng có vẻ thờ ơ, vốn bọn họ còn tưởng rằng có thể được thưởng thức món ăn mới mà hai đại tửu lâu mới đưa ra, nào ngờ lại là một món canh cải thịt.

Có thể nói, mọi người đều không coi trọng món canh cải thịt này. Ngay cả mấy người Lão gia tử, Mạt Hồng Tiêm,

Triệu Đan Thanh vô cùng tín nhiệm đối với Giang Tinh Thần, cũng khẩn trương đến nắm chặt hai đấm.

Nhưng mà, khi chén nhỏ được bưng lên án kỷ, mở nắp ra một cái, thái độ của tất cả mọi người lập tức thay đổi.

- Không phải canh cải thit! Tất cả giám khảo đều ngẩn ra. Trước mắt của bọn họ, là một món súp màu màu vàng nhạt trong vắt như nước, khác hắn trong tưởng tượng của bọn họ, mà ở đây màu trắng nõn của cải xoong tại đáy bát hòa lần một cách hài hoa với nước súp, vừa nhìn đã có cảm giác thư thái.

Bưng chén canh lên khẽ ngửi, mùi thịt ập vào mũi, trong đâu mọi người chỉ còn lại một chữ: “Thơm!”

Ánh mắt ba tên thực khách làm giám khảo sáng lên, thấy được nước súp trong vắt như nước, còn có mùi hương thơm đậm đà, thanh thoát, bọn họ đã biết, trước đó mình đã nghĩ nhầm rồi. Món ăn này tuyệt đối không đơn giản.

Đám người Nguyên soái thở phào một hơi, tuy rằng vẫn chưa nếm thử, nhưng từ mùi thơm tỏa ra đã có thể biết được, món ăn này tuyệt đối không thua món sườn hầm Điền Tam Kỷ làm.





Ba tên thực khách làm giám khảo không nhịn được nữa, uông trước một ngụm nước súp, lập tức ánh mắt ba người tròn xoe, sau đó híp lại, tỏ ra vô cùng hưởng thụ.

mm Hơn mười vị đại lĩnh chủ cũng đều lần lượt động đùa, gặp rau cải dưới đây lên bỏ vào miệng.

- Woa... Ăn ngon!

Hơn mười vị lãnh chúa đều thầm tán thưởng, trong vị the của rau cải ân chứa vị thơm thanh thoát, bọn họ có thể khẳng định, bất kỳ món ăn nào trước đó cũng đều không sánh được với hương vị của món cải luộc này, bao gồm cả thịt yêu thú.

Trong nháy mắt, hơn mười người giám khảo khua đùa như bay. Trên án kỷ chỉ còn lại duy nhât tiếng chén đùa đụng nhau lách cách tiếng nhai rau cải và tiếng húp sùm SỤP.



- má nó...

Tâm trạng Viên Hi Huyền cùng Viên Hạo bị tình cảnh trái ngược hắn với suy nghĩ làm cho sắp hỏng, khóc không Ta nước mắt:

- “Chỉ vài lá cải cùng làm ra được món ăn ngon cực phẩm, lý nào lại vậy chứ?”

Nhưng ngay lập tức, hai người lại cắm đầu, hì hục phát tiết

Những người dưới đài nhìn giá khảo đang chiến đấu hăng hái với chén nhỏ tay trong, đều vô cùng kinh ngạc:

- Có cần khoa trương như vậy hay không chứ, canh cải luộc mà lại ngon như vậy sao. nguyên một đám nguòi cao quý vào bậc nhất của Đế quốc a... Vừa rồi cũng chỉ có ba tên thực khách hám ăn làm giá khảo mới có biểu hiện như vậy!



Các đầu bếp đã hoàn thành món ăn trên đài cũng cả kinh trợn mắt há mồm:

- Không phải chứ? Canh cải luộc mà thôi, cùng lắm chỉ có ít thịt...

- Chó dù nịnh bợ Hồng Nguyên Thành, cũng không cần khoa trương như vậy chứ, lát nữa các ngươi tuyên bố một chút không phải là xong sao, cần gì phải tốn sức biểu diễn như vậy?

- “Gian dối, chắc chắn là có vấn đề!"

Trong nháy mắt các đầu bếp điều đưa ra phán đoán như vậy. bọn họ tuyệt đối không tin mó canh cải lại có thể ăn ngon như vậy. tất cả đều quay đầu nhìn về phía Điền Tam Kỳ và Hoắc Vân, dù sao bọn họ cũng là đầu bếp đỉnh cấp, cũng chỉ có bọn họ ra mặt mới thích hợp nhất.

Điền Tam Kỳ cùng Hoắc Vân cũng đang cảm thấy khó mà tin nổi, chỉ là món canh cải lại có thể khiến cho các vị giám khảo không để ý đến hình tượng, ăn hì hục. muốn sái cá quai hàm, quả thực là không thể tưởng tượng nôi.

Hai người liếc nhau, gật đầu, nhấc chân định đi tới bàn giám khảo. Thăng thua không sao, bọn họ Chỉ cần xác nhận mừủi vị món canh cải kia mà thôi.

Nhưng bọn họ chỉ vừa mới đi được hai bước, đầu bếp hai hiệu ăn lớn của Hồng Nguyên Thành đã đi tới đón lây bọn họ, trong tay còn bưng chén nhỏ.

- Điền đầu bếp, Hoắc đầu bếp, chúng ta cố ý đưa món canh Cái này tới mời hai vị bình phẩm!

Đầu bếp Phú Vinh Trai và Thúy Viên Lâu đồng thanh nói, sau đó hai tay đưa chén tới.

Hai người Điền Tam Kỳ nhận lấy, nhìn vào nước súp trong vắt, vẻ mặt lập tức ngưng trọng. Lúc này bọn họ mới biết, trước đó mình đã nghĩ lầm rồi. Sau đó, biểu hiện của bọn họ cũng là ngây người như những vị giám khảo trước đó. Bọn họ đều là dân chuyên nghiệp, súp vừa vào miệng liền nhận ra đây cũng không phải là một loại mùi vị, mà là hỗn hợp nhiều loại trong đó, có đã trĩ, thịt heo... Những thứ khác bọn họ cũng phân biệt không rõ, các loại hương vị đã hoàn toàn hòa quện với nhau, tạo thành một loại hương vị độc đáo.





trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.