Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Tân Phong Lãnh Địa

Chương 241: Đảo ngược vấn đề lớn (1)

Chương 241: Đảo ngược vấn đề lớn (1)



Một câu của Hàn Tiểu Ngũ. trên bàn loạn thành một mảnh, Lão gia tử, Triệu Đan Thanh, tiểu miêu nữ, đính đáng đến thọ tinh này của Giang Tinh Thần, từng người một cầm đữa chạy như bay đến thịt yêu thú cùng nấm đầu khi, giống như mấy đời chưa được ăn cơm.

Đường Sơ Tuyết, Định Bắc Hầu, Mạt Hồng Tiêm, Uyên Như, Tôn Tam Cường đều nhìn đến trợn mắt há mồm, hoàn toàn không biết chuyện gì xảy ra.

- Mị Nhi mau ăn đi, một lát vua ăn khỏe đến, chúng ta a1 cũng không tranh giành được với hắn!

Giang Tinh Thần một bên ra sức lắp đầy miệng, một bên không quên chiếu có tiểu nha đầu.

Phản ứng đầu tiên chính là Tôn Tam Cường, tiểu tử này trong ủ rũ nhất nhưng hắn cũng chưa từng để mình chịu thua thiệt, len lén hạ đũa, ăn nhiều hơn so với bất kỷ ai khác.



Nohe lời nói của Giang Tinh Thần, cơ hồ trong nháy mắt mọi người đều hiểu rõ, Đường Sơ Tuyết đặt chén rượu lên bàn, cũng tham gia góp vui, Mạt Hồng Tiêm và Uyển nhu càng không phải nói.

- Thôi đi!

Hai mắt Định Bắc Hầu trừng lớn, đọng lại biểu tình cả kinh, Đường Sơ Tuyết là đệ nhất quân đoàn trưởng, là Nữ thần trong lòng nam nhân trẻ tuổi của cả Đế quốc lại như vậy... Nếu để cho người khác thấy được, con ngươi cũng có thể vứt bỏ.

Mà ở trên một cái bàn khác lại càng thêm khoa trương, Đỗ Như Sơn, Nhị ca, lão Tứ còn có Thạch Oa Tử, từng người một đều không nói lời nào, hận không thể mọc thêm cánh tay, ngay cả Tâm Nhi cũng tham gia náo nhiệt. Lần trước La Vũ đến, bọn họ đều chứng kiến sức ăn của hắn.

Ngắn ngủi mấy phút, mọi người để đũa xuống, tiếng “cách cách” liên tiếp vang lên, hai bàn thịt yêu thú cùng nắm đầu khi đã thấy đáy.

- Huynh đệ, ngươi thật là không biết suy nghĩ, hôm nay sinh nhật cũng không nói trước một tiếng, may mắn ta tới kịp, nếu không liền bỏ lỡ...

Mọi người mới vừa đề đũa xuống, thanh âm La Vũ lập tức truyền vào tai. Tiếp theo đó thân hình cao lớn như gió VỌf Vào, mọi người đều có thể tỉnh tường thấy TÕ nét mặt hưng phấn của La Vũ, ánh mắt đều sáng quắc lên, thậm chí còn nhấp môi, nuốt nước miếng.

Nhưng mà khi La Vũ thấy được một đồng hôn độn trên bàn, lời nói ngừng lại, biểu tình trong nháy mắt cũng cứng lại, cơ bắp khóe mắt không ngừng co rúm.



- Thơm, thật là thơm! Wiolet



Lão gia tử một bên xia răng, một bên tán thưởng. sau đó bưng lên món canh nắm đầu khi, nhấp một miếng.

- Yêu thú cấp bảy, thịt Hạt Vĩ Linh Dương có chứa linh khí nắm đầu khi trân phâm! Đời này ta chưa từng ăn qua đồ ăn mỹ vị như vậy. chậc chậc...

Triệu Đan Thanh cũng bưng chén lên, nhấp một hớp canh.



- La Vũ, huynh tới hơi trễ rồi!

Tiểu miêu nữ lắc đầu, gương mặt đồng tình.

Biểu tình Định Bắc Hầu không nói nên lời, trong lòng oán thầm: “Lão gia tử, tốc độ vừa rồi của lão có thể ăn ra mùi vị mới lạ... Iriệu Đan Thanh, ngươi càng giả đối, đều tiếp tục nuốt đi... Còn có nha đầu Tiểu miêu nữ này, lời nói cũng qua khinh người, cái gì gọi là tới chậm, thức ăn khác trên bàn đều không có động qua!

Nghĩ tới đây, Định Bắc Hầu quay đầu nhìn về La Vũ còn ngốc lăng, mặt đầy đồng tình:

- Thiếu tộc trưởng, ngươi rốt cuộc ở Thanh Sơn Thôn làm gì, bọn họ lại đối xử với ngươi như vậy...

La Vũ nhìn chằm chăm cái bàn hôi lâu, lại quay đầu nhìn bàn khác, lập tức hô to:

- Mẹ nó, các ngươi có còn nhân tính hay không, quá độc ác tôi!

- Thiếu tộc trưởng!

Giang Tinh Thần đứng lên, đi đến bên cạnh La Vũ, nói:

- Hoan nghênh lần nữa đến Tinh Thần Lĩnh...

Dừng một chút, Giang Tinh Thần cười ha ha nói:

- Nhưng mà lần sau đến, phải lặng lẽ vào thôn, không cần truyền báo...

- Mẹ nó chứ...

La Vũ khóc không ra nước mắt, tuy rằng nghe không hiểu có ý gì nhưng cũng biết tên khốn kiếp này đang nhạo báng mình, lập tức kêu rên, lao ra ngoài:

- Lưu lại canh rau cải cho ta!

- Ai da!

Mọi người bị lôi đi té ngã khắp nơi:

- Mẹ nó này là thiếu tộc trưởng Hoàng Kim Sư Tử sao?

Lần nữa mở tiệc, La Vũ ngồi xuống bàn, một chút cũng không có giác ngộ của thiếu tộc trưởng, thật sự kéo canh nấm đầu khi cùng canh rau cải thịt yêu thú đến trước mặt, một bộ dạng muốn trữ thức ăn.

- Mẹ nó... Hắn là làm thật!

Mọi người nhất thời nói không nên lời.

Giang Tinh Thần cuối cùng không có không biết xấu hổ mà để La Vũ uống canh rau cải, sinh nhật gia yến, đùa giờn một chút, bầu không khí sóng động là được rồi, nếu thật đề thiếu tộc trưởng uống canh rau cải, quả thật có chút không nói được.



Vì thế xuất hiện tình thế đảo ngược, Giang Tinh Thần từ trong phòng bếp bưng ra một phần nắm đầu khi cùng thịt yêu thú, lượng không lớn chỉ đủ một phần cho La Vũ.

La Vũ thấy thế, nét mặt lập tức buông lỏng, một bên tán dương bạn chí cốt Giang Tinh Thần, một bên đắc ý, chậm rãi cắt từng miếng nắm đầu khi, không ngừng tán thưởng hương vị tươi ngon.

Một đám người vừa rồi ăn tươi nuốt sông, căn bản không Cẩn thận thưởng thức, nhìn La Vũ nuốt từng ngụm chậm rãi, mắt đều sáng lên, tất cả gắt gao nhìn chằm chằm Giang Tinh Thần.

“Ta thế nào lại quên, tiểu tử khốn kiếp này mới là ngoan độc nhất, thứ tốt hắn làm sao không tích trữ!” Lão gia tử cắn răng nghiến lợi, tóm cỗ Giang Tinh Thần, dùng sức lắc lư:



- Tiểu tử mau bưng ra đồ còn dư, nếu không đừng trách lão tổ tông ta không khách khí!

Mạt Hồng Tiêm và Uyển nhu cũng cười lạnh, tay dùng sức xoa tóc Giang Tinh Thần đến rối loạn.

Lúc trước nàng bị ảnh hưởng, hình tượng cũng đã đánh mất, kết quả lại khiến Giang Tinh Thần chơi trò đảo ngược, đương nhiên trong lòng khó chịu.

Tôn Tam Cường trong ủ rũ nhưng lại lén đứng dậy. đi vào phòng bếp!

Cuối cùng, Giang Tinh Thần không thể không khuất phục dưới lực lượng cường đại của quân chúng, mặt đầy bất đắc dĩ bưng tất cả gì còn dư lại ra.





trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch