Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Tân Phong Lãnh Địa

Chương 247: Dẫn Nguyên Khống Trận - Kiến thức trung học (1)

Chương 247: Dẫn Nguyên Khống Trận - Kiến thức trung học (1)



Vang lên “ầm ầm” như tiếng sắm bên tai, một biến hóa xuất hiện ngoài ý liệu của Giang Tinh Thần, Dân Nguyên Khống Trận cùng không có phát triển, ngược lại Nguyên Tuyền bắt đầu biến hóa ở trong đầu, vừa giăn vừa co phảng phất như đang hít thở.

“Đây là chuyện gì xảy ra?” Giang Tinh Thần vô cùng nghi hoặc, tình huống như vậy hoàn toàn ra ngoài dự liệu của hắn. Tuy nhiên, hắn cũng không có dừng lại tra xét, mà tiếp tục vận chuyển phương pháp hô hấp.

Theo luồng hơi nóng hội tụ ngày càng nhiêu, Nguyên Tuyền co giần cùng càng lúc càng nhanh, cuối cùng đạt tới tần suất cao nhất, ầm một Tiếng nổ vang chấn cho ý thức của Giang Tinh Thần đều có chút mơ hồ. Khi ý thức của Giang Tinh Thần lần nữa khôi phục, hắn phát hiện, Nguyên Tuyền trong đầu đường như trở nên lớn hơn, cũng càng thêm sáng hơn, toàn bộ trong óc biến thành một bộ tĩnh không sáng chói.

Chẳng biết lúc nào, Dân Nguyên Khống Trận cũng thành công kích hoạt, tuy rằng chỉ có một lớp mỏng mờ nhạt, nhưng hắn lại có thể cảm giác nguyên khí ở bên cạnh càng thêm rõ ràng. Đồng thời, hắn còn phát hiện, những nguyên khí bị Nguyên Tuyền chấn động dẫn đường, từng chút một thâm vào thân thể của mình.

“! Đây là các võ giả nói dân nguyên vào cơ thể chăng! Chẳng lẽ ta có thể... Oái!” Giang Tinh Thần mới vừa nghĩ tới có phải mình có thể luyện võ không, lập tức bùng phát một cơn đau nhức kịch liệt.

“Má nó... Ta còn chưa có nghĩ hết mà!” Giang Tinh Thần mắng to trong lòng, đoàn sương mù này là nói có chết cũng không cho hắn luyện võ đây!

Đợi hơi bình tĩnh một chút, Giang Tinh Thần không khỏi lại nghĩ: “Có thể đan nguyên vào cơ thể, nhưng không thể luyện võ. vậy trận pháp kia có tác dụng gì đây... ”

Rất nhanh, hắn liền hiểu rõ, tia tia nguyên khí vào cơ thể, tất cả đều dung nhập vào trận pháp, tiếp theo hắn cũng cảm nhận được. nguyên khí ở bên cạnh dường như có thể bị khống chế, bị dẫn đường. tụ tập lại với nhau.

“Tụ tập nguyên khí sao! Là đề đan nguyên khí vào trong cơ thể ?” Nghi vấn này vừa lóe lên. hắn lập tức phát hiện, cho dù tụ tập nguyên khí nhiều hơn nữa, cũng không thể dân vào trong cơ thể, nguyên khí chỉ có thể tia tia đi vào, hơn nữa rất chậm rất chậm...

Luông hơi nóng biến mất, Giang Tinh Thần ngừng lại cách hít thở, một đoàn nguyên khí tụ tập thành lớn chừng hột đào tiêu tán trong không trung... cuối cùng hắn cũng không biết rõ chỗ đùng của tụ tập nguyên khí.

“Quên đi. Không nghĩ nữa! khẳng định lại giống như trước kia, không biết khi nào, tác dụng liền đột ngột hiện ra!” Lắc lắc đầu, Giang Tinh Thần xoay người đi trở về thôn trang.



- °

Hai ngày sau đó, Giang Tinh Thần đều quan sát thùng, hơn mười thùng nuôi ong rất nhanh thì ong mật vào ở.

Mà trong hai ngày này, thanh Sơn Thôn như cũ náo nhiệt phồn hoa, đặc biệt là buổi tối, mấy thôn xung quanh, thôn dân xong việc bận rộn nhà nông, đều chạy tới lối vào khe núi vây xem bức tranh tính hà treo trên vách núi kia, phát ra những tiếng tán thưởng.

Môi khi đến thời điểm này, thôn dân Thanh Sơn Thôn cũng sẽ đi qua một vòng để hưởng thụ một chút ánh mắt hâm mộ của người khác. Tiểu nha đầu Ny Nhi thì lôi Mị Nhi, giọng non nớt thôi phông với người ta:

- Nhìn nẻ... Đây chính là Mị Nhi tỷ tỷ ta vẽ, lợi hại không!



“Mị Nhi tuy rằng có chút ngượng ngùng, nhưng nghe tiếng khen ngợi ở xung quanh, cũng không khỏi len lén 1nim rmnổi CƯỜI.

Hai người Định Bắc Hầu, Đường Sơ Tuyết tuy rằng trong lòng rất lo âu, nhưng cũng biết chuyện như vậy không thể gấp, trong lúc cực kỳ rồi rảnh nhàm chán, liền nghiên cứu chơi cờ tướng, kết quả lập tức liền nghiện.

Lão gia tử vừa thấy tự nhiên mừng rỡ như điền, lập tức liên gia nhập trong đó... Kệt quả, lần đầu tiên Giang Tinh Thần nghe Đường Sơ Tuyết chửi thề.

Ngày thứ tư, Giang Tinh Thần đang quan sát tình huống sinh trưởng của hạt mè và hoa hướng dương trong ruộng nương, thì Hàn Tiểu Ngũ chạy tới báo, Tần Mạn Vũ và Quân Bất Diệt đến.

- Nhanh như vậy!

Giang Tinh Thần nghe báo sửng sốt, tốc ưng truyền tin đều phải hơn một ngày, cách xa nơi này chính là hơn 3 dặm đấy, bốn ngày liền chạy tới.

Vội vàng quay trở về phủ lãnh chúa, ngay lúc nhìn thấy hai người, Giang Tinh Thần xem như hiểu rõ vì sao bọn họ tới được nhanh như vậy, hai người đều quằng mắt thâm đen thật to, không cần hỏi cũng biết nhất định là chạy gấp ngày đêm.



- Chúng ta ngày đêm chạy đi, trên đường chạy chết tám con ngựa!

Tần Mạn Vũ giải thích một câu. sau đó mang ra 1 cân muối mỏ, ánh mắt nhìn Giang Tinh Thần có chút khân thiết:

- Giang Tước gia, ta liền giao phó toàn bộ cho ngài!

- Giang Tinh Thần rùng mình: “Đại tỷ! Nói chuyện đừng có nghĩa khác như vậy được không, cái gì gọi là tỷ giao phó toàn bộ cho ta, ta mới 17 tuổi không tiện.. ”

Lắc lắc đầu, Giang Tinh Thần vội vàng ép xuống ý niệm này.



Ai ngờ, Tần Mạn Vũ thấy Giang Tinh Thần lắc đầu, lập tức biên Thần sắc, vội vàng hỏi:

- Thế nào, không được sao?

Lão gia tử, Đường Sơ Tuyết, Định Bắc Hầu cũng đều lộ ý lo lắng, hiện tại chính là hy vọng tất cả vào Giang Tinh Thần, nếu như không được...

- Ta chỉ có thể thử xem, thật không có nắm chắc, các ngươi ngàn vạn đừng ôm hy vọng quá lớn!

Giang Tinh Thần giải thích một câu, liền gọi Tiểu Ngũ mang muối mỏ đi ra ngoài, để lại một đám người đầy lòng nặng tru.

Đương nhiên hắn không thể HÓI Ta. hết, thế giới này không giống với địa câu, ai biệt được kiên thức học được ở lớp trung học có thể dùng được hay không.

Đi tới trong sân, Giang Tinh Thần mở ra cái bao lớn, lấy ra một nhúm muối mỏ, đều là kết tinh thành khối lớn, nhìn qua sáng bóng, trừ số ít màu sắc không bình thường, nhìn không ra có điểm nào khác thường.

“Muối này nhìn không tệ a!” Giang Tinh Thần thầm nói một tiếng, đời trước hắn chỉ nhìn thấy muối mỏ trên hình ảnh, cũng không có nhận biết trực quan.





trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch