Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Tân Phong Lãnh Địa

Chương 249: Thành công - Rửa chân (1)

Chương 249: Thành công - Rửa chân (1)



- Thành công rồi!

Tần Mạn Vũ sừng sờ nhìn Giang Tinh Thần đang vô cùng hưng phấn, trong lúc nhất thời có chút không nói ra lời, trước đó nàng thật nghì là không có hy vọng, sở dì đợi thêm hai tiếng. cũng là xuất phát từ tâm lý gặp may cuối cùng, không nghĩ tới..

Nghiêng đầu, Tần Mạn Vũ nhìn về phía Quân Bất Diệt, muốn từ nơi lão xác nhận lại tin tức này, nhưng thấy lão đang một bộ dạng sửng sốt ngần người.

Mà ngay lúc này, Định Bắc Hầu, Đường Sơ Tuyết đã vọt tới, cầm lên kết tĩnh tách ra cho vào trong miệng.

- Thực sự thành công rồi! Trong nháy mắt, hai người đồng thời nhảy dựng lên vô cùng mừng rỡ.

Lão gia tử thấy vẻ mặt của bọn họ. “vù” một cái vọt tới bên cạnh Giang Tinh Thần, dùng cánh tay kẹp lây cỗ của hắn, tay kia vò loạn trên đâu hắn.

- Ha ha ha ha... Tiểu tử khốn này, thực nhờ có ngươi... thật đúng là giải quyết được vân đề muối ăn! Ngươi là làm thế nào nghĩ ra loại phương pháp này...

- Thành công rồi! Thực sự thành công rồi!

Tần Mạn Vũ cuối cùng cũng kịp phản ứng, trong mắt lóng lánh nước mắt... Tranh tuyến đường sa mạc này nàng đầu tư vào quá nhiều tinh lực, cơ hồ quan hệ trực tiếp tới địa vị tương lai của nàng tại Đại Tần Vương Quốc... hiện tại, cuối cùng bảo vệ được.

Quân Bất Diệt cũng giống như vậy, thở ra một hơi thật dài như trút được gánh nặng. Sau đó nhìn Giang Tinh Thần đang vùng vẫy trong cánh tay của Lão gia tử, trong mắt lóe lên tia sáng khác thường: “Hắn đầu óc phát triển kiểu gì, như thế nào lại biết phương pháp như vậy... Thật Chẳng lẽ như lời nói của đại công chúa, không có chuyện gì hắn không làm được sao?” Đường Sơ Tuyết Đứng thẳng thân hình, nụ cười trên mặt thế nào cũng không che giấu được:

- Giang Tinh Thần, quả nhiên ngươi làm được, ta đã biết ngươi nhất định sẽ mang đến vui mừng cho ta!

Định Bắc Hầu cười đến râu quai nón trên mặt run lên, khóe miệng đều không khép lại được: “Công lao này quá lớn! Nói là cứu quốc có chút khoa trương, nhưng bảo vệ đồng minh tránh khỏi một mình chống lại Huyền Nguyên Thiên Tông thực lực cường đại, cái quặng mỏ siêu cấp kia cùng không đến mức vứt bỏ!”

“Sau chuyện này, để ta xem ai có thể ngăn cân Đại Đế phong thưởng... Ngay cả ta và Đường Sơ Tuyết, chỉ sợ cũng theo đó được thơm lây! Có tiểu tử này ở bên cạnh quả thực có nhiều phước khí a!” Định Bắc Hầu đắc ý nghĩ thầm.

Mà lúc này, Đỗ Như Sơn, Mị Nhi cùng đều chạy Ta, hoàn toàn không hiểu rõ đây là tình huống gì, trong nhật thời đều có chút phát mộng.

- Buông tay! Lão già kia buông tay cho ta! Giang Tinh Thần dùng sức vùng vẫy, Lão gia tử cao hứng đến điên điên... điều này không có gì, mấu chốt là tay phải của hắn hiện tại vô cùng đau đớn a.

“Má nó, vui quá hóa buồn a! Không khống chế nổi tâm tình, quả nhiên là gặp xui xẻo... ” Giang Tinh Thần tự cảnh tỉnh mình, vừa rồi một bàn vô trên mặt đất, lúc đó không có cảm giác gì, hiện tại lại đau đến tận xương tủy.

- Mau đừng tay! Còn chưa có xác định cuối cùng làm được hay không đâu... Không tin... Ái... lão già kia sau này mỗi ngày lão ăn bánh bột mì trắng đi!

Giang Tinh Thần cuối cùng không thể không sử ra đòn sát thủ, có thế Lão gia tử mới buông hắn ra.

Lão gia tử vừa buông lỏng tay, Giang Tinh Thần lập tức nhảy qua một bên, giơ lên tay phải sưng phù giống như bàn chân gấu, không ngừng thôi “phì phì”.

- Ca ca! Tay ca ca sao thế? Tiểu nha đầu kêu lên một tiếng duyên dâng, vội vàng chạy tới, nước mắt liên chảy xuống.

Lúc này Lão gia tử mới phát hiện bàn tay Giang Tinh Thần sưng lên to như vậy. lập tức liền biến sắc: tiểu tử này chính là nhờ đôi tay linh hoạt nhất này, nếu xẩy ra vấn đề gì, thì thật phiên toái rồi.

Lão gia tử lắc mình một cái đến bên cạnh Giang Tinh Thần, ra tay nhanh như chớp, dùng cây châm nhỏ thật dài điểm liên tiếp mấy cái trên tay hắn.

Giang Tinh Thần vừa thấy Lão gia tử vọt tới, còn muốn né tránh, nhưng hắn phát động trận pháp đều không tạo nên tác dụng gì, trong chớp mắt Lão gia tử đã kết thúc động tác, tay hắn cũng không còn đau nữa.

“Con bà nó! Đây mới chân chính là thực lực của lão già này đây! Cũng quá nhanh đi! Trước đây xem ra lão vẫn luôn không thật sự động a!” Giang Tinh Thần lắc lắc tay, thầm nghĩ.

- Tiểu tử, còn đau không! Lão gia tử hỏi.

- Không còn! Y thuật của Lão gia tử quá hay! Giang Tinh Thần khen một tiếng.

Nghe Giang Tinh Thần nói không còn đau, Lão gia tử nhẹ thở ra, sau đó ngẩng đầu đắc ý nói:

- Đương nhiên! Ta chính là đại y sư! Một hồi cho ngươi chút thuốc, vài ba ngày thì tốt rồi!

Giang Tinh Thần quay lại an ủi Mị Nhi mấy câu, mới lần nữa ngồi xóm xuống, vừa rồi chỉ mới làm xong một nửa thôi.



Quả nhiên, theo nhiệt độ giảm thấp kéo dài, phân ra

không riêng gì muối ăn, còn có những tạp chất tỉnh thê khác.



lúc này, trận pháp của hắn cuối cùng phát ra tác dụng, sau lần nữa tăng nhiệt dung dịch, rất nhanh hắn phán đoán ra nhiệt độ cần thiết đề tách ra muối ăn, còn có nhiệt độ đề tách ra các tinh thể khác.

Cứ như vậy. muốn hoàn toàn tách rời muối ăn, trình tự làm việc liên phức tạp, cần phải giữ mức nhiệt độ nhât định, đồng thời không ngừng tăng thêm muôi mỏ, đê cho dung dịch bão hòa mới được.

“Làm công việc này, sợ là phải cân rất nhiêu nhân công... Nhưng không quản thế nào, vân để mỏ muôi đăng, Cuối cùng đã giải quyêt!”.

Giang Tinh Thần thở ra một hơi dài, nói cho Tần Mạn Vũ biết kết quả sau cùng.

Tần Mạn Vũ vô cùng mừng rỡ lập tức viết thư gửi cho Đại Tân Vương Quốc, dùng tôc ưng thả bay đi.

Đường Sơ Tuyết và Định Bắc Hầu đồng dạng cùng không có nhàn rồi, vội vàng thông báo tin tức này cho Đê quốc và La Vũ.

Mà lúc này Giang Tinh Thần cảm giác cả người mệt mỏi, suốt một ngày hắn đều quay túi bụi trên muối mỏ này, lặp đi lặp lại nhiều lần thí nghiệm, quả thật vừa tốn công lại hao phí tâm thần.





trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch