Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Tân Phong Lãnh Địa

Chương 252: Tan rã (2)

Chương 252: Tan rã (2)



Nhưng mà, sự thật cùng không như bọn họ tưởng tượng như vậy, sau khi Nguyên soái đọc xong. đột nhiên lại lộ ra nụ cười, hai mắt cũng bắt đầu sáng lên, tiếp theo hai tay đều không khỏi run run.

- Nguyên soái! Rốt cuộc xẩy ra chuyện gì? Phùng TuyểnChương nóng lòng vội hỏi, ngay cả Đại đế cũng cấp bách muốn biết xảy ra chuyện oi.

- Định Bắc Hâu gởi thư, nói Giang Tinh Thần đã giải quyết vấn đề muối đắng của Đại Tần Vương Quốc!

Nguyên soái nói, thanh âm hưng phấn đều có chút run run.



- Cái gi!

Trên đại điện vang lên một tràng tiếng kinh hô, Càn Khôn Đại đế cũng không thể giữ được bình tĩnh, đứng dậy một tay đoạt lấy tắm lụa trắng trong tay Nguyên soái, đọc chăm chú.

- Tốt! Tốt... Ha ha ha ha ha... Làm tốt lắm!

Càn Khôn Đại đế nói liên tiếp tốt, dùng sức vô tắm lụa trắng trên tay ghế, phát ra một tràng tiếng Cười to vui sướng, áp lực mấy ngày liên tiếp trong nháy mắt trở thành

hư không.

Đại thần tài chính, Phùng TuyểnChương, Hoàng Thạch đều hai mặt nhìn nhau, trong đầu óc đồng thời toát ra một câu nói: “Lại là tiểu tử này, hắn thật không chuyện gì không làm được sao?”

Một cuộc nguy cơ trong nháy mắt tan rã, trong lòng phập phòng to lớn, làm tất cả mọi người đều có chút phản ứng chậm chạp. thẳng đến tắm lụa trắng chuyền tay mọi người đều đọc xong, các đại thần mới như trút được gánh nặng, lộ ra nụ cười vui sướng. Chỉ cần Thú Nhân Liên Minh không thể làm gì được.

Càn Khôn Đại đế đứng dậy xoa tay, cười nói:

- Trời cao tuy rằng cho Huyền Nguyên Thiên Tông một cơ hội rất tốt, nhưng lại cho ta một nhân tài kiệt xuất hơn, bọn họ lần này chú định vô công mà trở về... Hơn nữa trải qua chuyện này, Đại Tần Vương Quốc coi như mặt ngoài vân giữ trung lập, bên trong cũng sẽ nghiêng về phía chúng ta bên này!

Hơi ngừng một chút, Đại đế lập tức ra lệnh:

- Lập tức thông báo cho người của chúng ta, không cần nói chuyện với ba vương quốc kia, còn muốn chỉ ruột đê của ta... Hừ hừ!

Một lát,con tốc ưng từ hoàng cung phóng lên cao, nhanh chóng bay về phương xa...

Sắc trời đã gần đến tờ mờ sáng, nhưng La Vũ vẫn chưa ngủ, đã liên tục mấy ngày hắn không chợp mắt, nghĩ tới sắc mặt đáng ghét của đám Đại Ly Vương Quốc khốn kiếp kia, hắn liền cảm thấy một cơn uất khí chận ở trong tim, không phát ra không sảng khoái.

Yêu cầu của đối phương quả thực quá độc ác, mất đi kỳ thuật chăn nuôi, chăng khác gì cắt đứt mạch sống của Thú Nhân Liên Minh. Quốc gia khác đều có chăn nuôi, bọn họ còn đi đâu kiếm tiên.

Nhưng tình hình hiện tại, Thú Nhân Liên Minh không có rau cải, khó qua được mùa đông năm nay ai

Từ khi rời Thanh Sơn Thôn, hắn liền đi thẳng tới Đại Tần Vương Quốc, cũng biết nơi đó Xây Ta chuyện gì. Tình huống bất ngờ như vậy quả thực làm hắn ngẩn người tại chỗ thật lâu, ai có thể nghì tới muỗi mỏ đang tốt, đột nhiên sản xuất ra đều là muối đăng. Dưới tình trạng đó, không thể làm gì hơn, đành phải nhờ ba Vương Quốc kia giúp đỡ, Nguyệt Ảnh còn đề nói, biểu lộ sẽ không đính vào; nhưng Đại Trần và Đại Ly. quả thực chính là bọn cháy nhà hôi của.

“Thật Chẳng lẽ đầu phục về phía Huyền Nguyên Thiên Tông... Nhưng làm như vậy một là, quặng mỏ nguyên thạch siêu cấp sẽ rơi vào tay bọn họ, một khi bọn họ dựa vào đó đào tạo ra một nhóm lớn cao thủ, thi Thú Nhân Liên Minh chúng ta cũng xong đời... Nhưng nếu không đầu phục bọn họ, thì mùa đông năm nay... Hay là buông bỏ một phần kỹ thuật chăn nuôi... ”

La Vũ hết sức rối rắm, khó xử, đã gửi tin cho phụ thân, nhưng vẫn chưa có hôi âm, quyết định sau cùng của liên



minh, hắn cũng không sao biết được.

Sứ giả Càn Khôn Đế quốc cùng đi với hắn cũng đã nói hết sức, thậm chí không tiếc buông bỏ rất nhiều lợi ích, hơn nữa còn gửi thư cho Càn Khôn Đại Đế, hỏi xem có đồng ý với điều kiện của đối phương, lấy ra chỉ ruột đê và máy gieo

hạt hay không? Nhưng điều đó cũng không cách nào làm cho đối phương nhả miệng, căn chết cũng đòi phải có kỹ thuật chăn nuôi.

Càng nghĩ trong lòng càng phiên não, La Vũ xoay người ngồi dậy: “Vậy đi, nếu hôm Tay lão cha không gửi thư tới, ta sẽ làm chủ! Bất kê như thế nào cũng không thể giao ra kỹ thuật chăn nuôi. Về phần không có rau cải, thì cứ chiến một trận với Huyền Nguyên Thiên Tông... Thú nhân không có yếu đuối sợ chết, lúc trước Chẳng phải Càn Khôn Đế Quốc dựa vào công hăm Bình Quân Thành, mới đổi lấy lương thực năm nay sao... ”

Trong đầu hắn mới vừa toát ra ý nghĩ này, đột nhiên ngoài cửa truyền vào tiếng bước chân dôn dập.

“ai! Lão cha gửi thư tới!” La Vũ vội vàng đứng dậy, chạy tới mở ra cửa phòng.

Một gã thuộc hạ vội vã chạy tới, quy một chân trên đất: - Thiếu tộc trưởng, Đệ nhât quân đoàn trưởng của Càn Khôn Đế quốc gửi tin khân!

- Không phải lão cha!

La Vũ ngẩn người một hồi, kỳ quái lẩm bẩm:

- Tình hình của Đại Tần Vương Quốc như vậy, cho dù Giang Tinh Thần giao hảo tốt với Hãng buôn Thiên Hạ cũng vô ích, thế nào Đường Sơ Tuyết còn gửi tin khân cho ta làm gì?

Mang trong lòng đây nghi hoặc, La Vũ nhận lấy thư, mở ra xem.

- &*981

Vừa đọc xong. lập tức La Vũ trợn tròn xoe hai mắt, con ngươi đều sắp lọt ra hốc mắt, không nhịn được tuôn ra một câu chửi tê.

- Giang Tinh Thần! Giang Tinh Thần... Ha ha ha ha... Tiệp theo La Vũ cât tiếng cười to, tên thuộc hạ quỳ trên mặt đất nhìn thấy đều giật mình thụt lùi ra sau, nghĩ là hắn bị kích thích gì rồi.

Rất lâu, La Vũ vung vây tắm lụa trắng trong tay, cười hắc hắc âm hiểm: ° “Con bà nó! Đám khốn kiếp các ngươi, bỏ đá xuống giếng đúng không, cháy nhà hôi của đúng không, hai ngày nay xem thường ta rất sảng khoái đúng không...



- Người đâu! Thu lại ý cười, La Vũ lớn tiếng nói: - Chúng ta đi hoàng cung Đại Ly Vương Quốc...















trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch