Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Tân Phong Lãnh Địa

Chương 264: Con tôm - Con cua (1)

Chương 264: Con tôm - Con cua (1)



Mặt sông phía sau triển núi này rất rộng, hơn nữa nước chảy cũng không chậm. Nhưng ở chồ nước cạn, nước sông lại vô cùng chậm rãi, trong suốt thấy đáy, Giang Tinh Thần vừa nhìn xuống liền lộ ra nụ cười.

Chô nước cạn này sâu nhất là một thước, phía dưới có

không ít con tôm đang bơi tới bơi lui, hơn nữa mỗi con đều không nhỏ.

- Quả nhiên là dưới sông có tôm, có lộc ăn rồi!

Giang Tinh Thần lập tức lấy túi lưới, móc xương cốt bò rừng mang theo bên người ra, đây chính là canh sườn bò hầm còn sót lại, hôm nay hắn cố ý mang đến. Nếu ở

ngững nơi nay Không có dễ, dùng thứ này thay thê cũng thích hợp.

Lão gia tử, Mị Nhi, Tiểu miêu nữ, Tâm Nhi, Ny Nhi tất cả đều tràn đầy tò mò nhìn Giang Tinh Thần, suy đoán xem hắn đang muốn làm gì.

Giang Tinh Thần bỏ xương bò vào túi lưới, rồi quay đầu liếc nhìn mấy người, cười hắc hăc, sau đó thả túi lưới vào trong nước.

Túi lưới thả xuống nước gây ra động tĩnh, khhiến những con tôm kinh hãi bỏ chạy tứ tân, nhưng rất nhanh, bọn chúng liền tập trung đến, theo cái miệng nhỏ chui đầu vào lưới, tiến vào bụng lưới.

Đợi một lúc, Giang Tinh Thần chợt nhắc mạnh lên. “Rào” một tiếng, túi lưới lập tức bị kéo lên, bên trong có mây chục con tôm càng xanh nhảy lách tách.

- Thật là lớn!

Giang Tinh Thần khẽ hô lên cảm thán. Vừa rồi ở trong nước, hắn chỉ là cảm thấy cái đầu con tôm không nhỏ, nhưng hiện tại nhìn thấy, hắn không khỏi than thở, môi một con tôm ít nhất đều từ 1 cm trở lên, so với tôm biến trên địa cầu còn lớn hơn.

- Tiểu tử, đây là thứ ngươi muốn lẫy? Lão gia tử nhìn mótom đang nhảy loạn trong túi lưới, lại nhìn nhìn Giang Tinh Thần, vẻ mặt cô quái.

- Thếnào? Giang Tinh Thần chớp chớp mắt, nói: - Đây chính là tuyệt hảo mỹ vị!

- Ngươi nói rằng... đây là mỹ vị sao?! Đừng có xạo, thứ xấu xí như vậy căn bản không ai thèm ăn, người đánh cá mò được đều là ném đi!

Lão gia tử bĩu môi, lắc đầu nói.

- Đúng vậy ca ca, thứ này hình thù kỷ quái, không khéo lại có độc nữa đó! Sa Mị Nhi cũng gật đầu đông ý Lão gia tử.

- Ách! Lại chưa từng ai ăn qua tôm sao?

Giang Tinh Thần ngây ra một hồi, tiếp theo liền nở nụ cười, thứ này cũng như lần đầu ăn cua, nhìn thấy hình thù nhìn bộ dáng kỳ quái, liền không ai đám ăn! Mà màu sắc



sặc sỡ quá cũng không ai dám ăn. Trên địa cầu, dường như cà chua cùng phải đến thê kỷ trước mới bắt đầu có người ăn.



- Ha ha!" Giang Tinh Thần cười, nói: - Nêu các ngươi đều không ăn, vậy thì khi nào ta làm xong, các ngươi cũng đừng có giành đó!

- Ca ca! Mị Nhi nhíu mày, có chút lo lắng. nàng cũng không muốn ca ca trúng độc.

- Vên tâm đi, không sao! Ca ca đã bao giờ làm chuyện không nắm chắc chưa?! - Giang Tinh Thần vô vô bả vai Mị Nhi.

- Giang Tước gia, thứ xâu xí này thật sự có thể ăn sao? Ny Nhi căn ngón tay hỏi.

- Đương nhiên có thể ăn, đợi sau khi Tước gia làm xong, bảo đảm ngươi... hả!

Giang Tinh Thần còn chưa nói hết câu, đột nhiên ánh mắt liền có định lại bên mép vũng nước cạn.

- Con cua! Má ơi, lớn như vậy sao! Giang Tinh Thần reo lên, rồi nhặt túi lưới vừa đê xuống đất, chạy vù qua, tay kia bắt lây con cua.

- Vừa mới nói ăn con cua, liền phát hiện ra con cua thật, vận may của mình cũng thật tốt... Con này ít nhất cũng được hơn một cân đi, to hơn bàn tay, khẳng định đủ mập, đây là còn chưa hoàn toàn trưởng thành đó!

- Hừ?

Thấy hành động của Giang Tinh Thần, đám người Lão gia tử, Mị Nhi liền sửng SỐ, vội vàng đi tới quây lại nhìn. Chỉ thấy trên tay hắn đã câm săn một con vật có màu xanh nâu, vỏ giáp xác, có hai chiếc càng đang đung đưa.

- Tiểu tử, ngươi bắt con Phá Thiết xác này làm gì, mau ném đi! Lão gia tử lớn tiếng nói.

- Cái gì mà Phá Thiết xác, đây là con cua biết không, cũng là tuyệt đỉnh mỹ vị đó!

Giang Tinh Thần cười hắc hắc, rồi đi tới ném con cua ném vào một cái TÚI.

- Cái gì là con cua, cái gì mà mỹ vị, con này gọi là Phá Thiết xác, căn bản không có ai ăn! Hôm nay ngươi nổi điên

làm thứ gì đâu không, thế nào mà lại tìm tòn những thứ không thể ăn được vâv! Kha"

Lão gia tử vừa nói vừa tiện lén muốn sờ trán Giang Tinh Thần.

- Cút!

Giang Tinh Thần nghiêng đầu tránh khỏi bàn tay Lão gia tử, nói:

- Lão nói không thể ăn a, đến lúc đó cũng đừng có hối hận!



Nói xong, Giang Tinh Thần không để ý tới Lão gia tử nữa, chạy tới bãi sông lật hòn đá lên. Quả nhiên, mới lật hai

.

cái đã có một con cua lớn chạy ra, nó bò ngang thật nhanh!

- Chạy đi đâu! Giang Tinh Thần ra tay nhanh như điện, nắm vây đuôi con cua, ném vào TÚI.

Mấy người Lão gia tử, Mị Nhi, tiểu miêu nữ, Tâm Nhi hai mặt nhìn nhau, không biết nên nói cái gì cho phải, sừng sờ nhìn Giang Tinh Thần bận rộn bên bãi sông.

Không lâu sau, Giang Tinh Thần đã bắt được hơn mười con cua, môi con đều hơn một cân, phân lớn đều rất chắc thịt.



Cảm thấy đã không sai biệt lắm, Giang Tinh Thần thu tay lại, rồi đi lại chỗ túi lưới trút tôm rót vào một cái túi khác, sau đó lại tiếp tục nhúng túi lưới xuống nước.

Sau ba túi lưới vớt lên, Giang Tinh Thần đã bắt được tầm trăm con tôm lớn, lúc này hắn mới ngừng lại cười ha hả, rồi phất tay nói:

- Hôm nay thu hoạch không tôi, chúng ta trở về thôi!

- Tiểu tử, ngươi khẳng định mình không phát sốt sao? Lão gia tử hỏi lại một câu, lần này vẻ mặt vô cùng nghiêm túc.

- Ca ca, thứ này tốt hơn là không nên ăn! Mị Nhi cũng lần nữa khuyên bảo.





trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch