Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Tân Phong Lãnh Địa

Chương 284: Đi quét trường đua (2)

Chương 284: Đi quét trường đua (2)

Hơn nữa, bọn họ chậm trẻ ta mấy ngày, ta cũng không thể tay không trở về!



“Không được, không thể động thủ, ngàn vạn lần đừng bước theo gót họ Chử!” Hà Vân Hiên không ngừng tự nhủ trong lòng.

May mà đúng lúc này Giang Tinh Thần nói tiếp: - Ta mặc dù không có triệu, nhưng người họ Chử trong tay ta, hắn hắn là đáng giá số tiền này!

- Hả!

Hà Vân Hiên trọn tròn mắt, nhìn chăm chẳm vào Giang Tinh Thần, chậm rãi nói:

- Trong tay ta cũng có người...

- Hắn chỉ trị giá 4 ngàn, nguyên nhân không cần nói rồi chứ! Giang Tinh Thần cười cắt ngang lời Hà Vân Hiển.

- Được! -

Hà Vân Hiên gật mạnh đầu một cái, nói:

- Vậy ta sẽ lấy ra 4 triệu sáu, đánh cược với ngươi trận này!



Lúc Giang Tinh Thần nói ra dùng Chử thiếu gia đánh cược, hắn đã hiểu, người ta biết mục đích của mình, mà tới đua ngựa cũng không phải đơn giản vì thắng tiên, khẳng định là có chuẩn bị mà đến.

Bất quá, hiện tại hắn cũng không có lựa chọn nào khác, nhất thiết phải thắng để mang Chử thiếu gia trở về. Băng không cha của hắn chịu ảnh hưởng là chuyện nhỏ, mà bản thân hắn thì phiên toái lớn, Chử thiếu gia vốn là làm việc cho hắn.

- Vậy chúng ta hãy lập hiệp ước, tránh cho nói không có chứng cứ không thực hiện!

Giang Tinh Thần nói một câu, phất tay gọi nhân viên công tác tới.

Rất nhanh, song phương ký xong hiệp ước, ngựa cũng đi vào đường đua.

Mà cùng lúc đó, tin tức trận đua ngựa này đấu cược triệu hoàng tinh tệ, cũng thật nhanh truyền bá trong người xem. Trong nhất thời, tất cả mọi người bị chấn động. Đầu cược trong đua ngựa thường xảy ra, nhưng con số đâu triệu này còn là lần đầu tiên xuất hiện, làm cho người nghe đều cảm giác run sợ.

Vị thể, thắng bại của trận đâu cược TâY, khiến tất cả người xem thậm chí quên mua cá độ của mình, tất cả đều dồn lực chú ý tập trung vào hai con ngựa Hắc Điện và Hỏng Vân.



Rất nhanh, tiếng hô của nhân viên công tác vang đội khắp trường đua: - Chuẩn bị... Bắt đầu!

Cửa ngăn mở ra, hơn mười con tuấn mã vọt ra, phía trước nhật, Hác Điện và Hông Vân chạy song song với nhau...

- Thế nào? Viên Hạo đi tới tới gần, thấp giọng hỏi.

- Tên tiêu đệ giúp ta gom tiền kia đánh Giang Tinh Thần, bị gán cho tội danh ám sát một nhân tài trọng yếu của Đế quốc, bị bắt đi rồi!

Hà Vân Hiên lạnh mặt nói.

- Đáng đánh! Ta đã sớm nhìn tên tiểu tử kia không vừa mắt!



Mục Thiếu Đông khinh thường bĩu môi, nói:

- Không phải chuyện gì lớn, cùng lắm thi thường tiền, sau đó qua một đoạn thời gian... Ám sát, đây cũng không phải là tội danh hắn nói xác định là xác định!

Hà Vân Hiên lắc đầu, thấp giọng nói:

- Ta sợ là tiểu tử kia không trụ được, sẽ nói ra một vải điều không nên nói... Ta đoán chừng, tin tức này nếu cha ta biết, ông cũng không làm gì được!

Nói đến đây, lập tức mấy người đều lộ vẻ mặt ngưng trọng, mục đích của họ chính là để Nam Giang Hầu kéo dài thêm mấy ngày. Vì thế không tiếc kéo Hà Vân Hiên xuống nước, lúc này nếu Nam Giang Hầu thỏa hiệp thì phí công nhọc sức rồi.

- Nơi này là Lam Vũ Thành, là địa bàn của Hà thiếu ngài, muốn cứu người ra hãn không thành vấn đề chứ?! Thú nhân nói.

- Đúng vậy! Chúng ta đi cứu người ra... Mục Thiêu Đông cũng nói theo.

- Không được!

Viên Hạo phất tay cắt ngang. lắc đầu nói:

- Người ta đang ngóng chờ ngươi đi cứu người đấy! Phỏng chừng bọn họ cũng sẽ không ngăn cản, ngươi vừa ra tay, tức thì cũng xác định tội danh...

- Vậy chúng ta làm sao bây giờ, tiểu tử kia nếu không trụ được nói ra, thì phiển toái sẽ rất lớn... Hà Vân Hiên lúc này cũng không có chủ ý.

Đúng lúc này, lại có một tên thuộc hạ vội vã chạy tới, ghé vào tai hắn nói nhỏ mãy câu.

- Cái gì? : Hà Vân Hiên lần nữa phát ra một tiếng kinh hô.

- Lại có chuyện gì sao?

Viên Hạo trái tim cũng nhói một cái, hiện tại Nam Giang Hầu có thể gánh được hay không đều là vấn đề, nhưng nếu xảy ra chuyện gì khác nữa.

- Giang Tinh Thần lại báo danh tham gia đua ngựa, hơn nữa đã liên tiếp thắng hai trận ở hai trường đua ngựa, hiện đang ở nơi này!

Hà Vân Hiên vẻ lo lắng vừa rồi biến mất, TIỞ nỤ CƯỜI.

Mấy người kia nghe vậy cũng ánh mắt sáng lên, Viên Hạo nói:

- Cơ hội tốt đây! Đang lo giải quyết chuyện như thế nào, tiểu tử này lại tìm tới cửa!

- Thắng liên tiếp hai trận, Tiểu tử này đã thắng được 15 ngàn hoàng tĩnh tệ, con Hắc Điện của hắn ta biết, trước kia liên tiếp thua 7, lần, con ngựa thật ra không tệ, chỉ là không có ý chí chiến đấu. Lần này không biết tại sao lại



- Ngươi lại có ý kiến gì...

“Hi... ”



Hai người đang nói chuyện, đột nhiên Hắc Điện hí lên một tràng. trong mũi không ngừng khịt khịt, giậm chân cộc cộc.



Mà đúng lúc này, xa xa cũng truyền đến tiếng ngựa hí, thanh âm so với Hắc Điện cũng không yêu chút nào.

Giang Tinh Thần lập tức kịp phản ứng, nhếch khóc miệng, thầm nghĩ: “Đối phương không nhịn được rồi!”

Trong lòng suy nghĩ, Giang Tinh Thần quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một thanh niễn mặc áo lam đất một con tuấn mã toàn thân đỏ rực. đi tới.

Hai con tuắn mã bốn mắt nhìn nhau, dường như toát ra đôm lửa, không ngừng khịt khịt mũi, xao động bốn vó.

- Con ngựa này của ngươi kêu là Hắc Điện? Hôm nay tại hai trường đua ngựa khác đã liên tiếp thăng hai trận? Hà Vân Hiên đi tới gần, nói với Giang Tinh Thần.

Giang Tinh Thần lắng lặng nhìn Hà Vân Hiên, vừa cẩn thận quan sát một chút Hồng Vân, liền quay đầu đi, căn bản không thèm để ý tới đối phương.

- Ặc!

Hà Vân Hiên sửng sốt, ánh mắt híp lại, hắn không nghĩ tới Giang Tinh Thần lại ngạo mạn như thế, không thèm để ý tới hắn.

Hít sâu một hơi, Hà Vân Hiên đè xuống khó chịu trong lòng, tiếp tục nói:

- Có hứng thú đầu cược một trận hay không... Tỷ lệ cược của Hắc Điện ngươi đã rất thấp, tiếp tục nữa cũng không kiểm được bao nhiêu...

- triệu hoàng tĩnh tệ! Hà Vân Hiên còn chưa dứt lời, Giang Tinh Thần đột nhiên xoay người lên tiếng.

- ai

Hà Vân Hiên lập tức phát mộng, hắn còn nghĩ phải thế nào từ từ lên kế hoạch, từng chút đụ Giang Tinh Thần trúng bây. Nào ngờ, người ta vừa mở miệng lại là một con số lớn như vậy!

Chẳng những Hà Vân Hiên, ba người phía sau hắn cũng sững sờ, triệu Hoàng tinh tệ, so được với ba tháng thuê thu của Lam Vũ Thành!

Lão gia tử, Tôn Tam Cường tất cá đều trợn mắt há mồm, bọn họ không nghĩ tới Giang Tinh Thần lại nói ra con số lớn như vậy. Thực lực của Hắc Điện là rất mạnh, nhưng con ngựa đỏ kia nhìn cũng không yếu chút nào so với Hắc Điện, vạn nhất thua...

Thật lâu, Hà Vân Hiên mới Tinh Thần lại, hít sâu một hơi nói:

- triệu hoàng tinh tệ, ngươi có nhiều tiền như vậy sao?

- Không có!

Giang Tinh Thần trả lời, lần nữa làm cho Hà Vân Hiên cười ngất, không có tiền ngươi còn nói tiền triệu, đùa với ta hay SaO. Hắn không khôi có cảm giác tức giận không khống chế nỗi.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch