WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Tân Phong Lãnh Địa

Chương 30: Mị Nhi kinh khủng (1)

Chương 30: Mị Nhi kinh khủng (1)



Mặt trời ngã về tây, Giang Tinh Thần cùng Mị Nhi dạo qua một vòng chung quanh Học Viện Đế Quốc, rồi lần nữa ngồi lên xe ngựa.

Lúc này tiểu nha đầu vô cùng cao hứng, bọn họ ở phụ cận đúng là tìm được một khuôn viên lớn chuẩn bị bán ra, nơi đó cách Học Viện Đế Quốc không xa, diện tích chừng hơn 1 thước vuông. Trừ phòng ngủ, phòng bếp, còn có phòng chứa hàng, phòng tắm chuyên dụng, có lều đậu xe ngựa, hơn nữa ở phía sau viện, còn có một vườn hoa nhỏ.

Toàn bộ nhà này giá bán mười ngàn hoàng tinh tệ, Giang Tinh Thần tính toán sơ qua, liền đặt trước tiền cọc cho chủ nhà 1 hoàng tinh tệ, nói một tháng sau làm thủ tục, khi đó, lần đầu chia lợi nhuận, hắn sẽ thanh toán hết.

Ngay từ đầu, hắn cũng không dám nói lần đầu mình được chia hoa hồng có thể lấy được hơn 1 ngàn hoàng tinh tệ, nhưng buổi trưa đi qua Phú Vinh Trai, nhìn thấy cảnh buôn bán sôi động kia, thì trong lòng hắn có nắm chắc!

Chuyện nhà cửa lo xong, Giang Tinh Thần cũng thở phào khoan khoái, đặc biệt nhìn dáng vẻ cao hứng của tiểu nha đầu, trong lòng hắn có loại thỏa mãn không nói ra được, ngay cả xe ngựa lắc lư lắc lư, hắn đều không cảm giác khó chịu như trước.

Một đường chạy về khu bình dân, Giang Tinh Thần dẫn Mị Nhi xuống xe, rồi một lần nữa đi vào khu chợ.

Gạo, mì, rau dưa, các loại gia vị, còn có một số công cụ, hai người lại một phen mua sắm lớn...

Ngay lúc Giang Tinh Thần cùng Mị Nhi hưng phấn mua sắm, hai gã côn đồ cũng điều khiển xe ngựa về tới Tiên Hương Cư, đi báo cáo với Tôn Tam Cường.

Tôn Tam Cường ngả lưng dựa vào trên giường êm ái, nghe hai gã côn đồ bẩm báo chuyện trải qua một ngày đi ra ngoài, dần dần hắn chìm vào trầm tư.

“Lúc ăn cơm, không ngờ cũng mang theo hai người bọn họ vào, Giang thiếu gia rất hòa khí a... ”.

“Ông chủ Phú Vinh Trai giúp thanh ền không nói, mà còn đưa lên một lá Vân Vụ, đổi lấy đôi câu chỉ điểm của Giang Lăng... Xem ra quả nhiên như ta suy đoán, Giang Lăng còn có bí phương, nhất định phải thành lập quan hệ tốt đẹp với hắn! Hôm nay đã mở đầu xong, chỉ cần được hắn trợ giúp, ta có thể bộc lộ tài năng trong huynh đệ tỷ muội, nắm giữ toàn bộ thế lực ngầm của Hồng Nguyên Thành... ”

“Vân Vụ, nếu Giang thiếu gia thích lá Vân Vụ, như vậy ta sẽ tìm cho ngươi, vật kia có tiền cũng không dễ mua!”

Nghĩ tới đây, Tôn Tam Cường ngẩng đầu hỏi:

- Giang thiếu gia hiện đang làm gì?

- Hắn đang dẫn muội muội mua đồ trong khu chợ, bảo chúng ta về trước!

Một gã côn đồ nói.

Tôn Tam Cường nghe vậy, đứng bật lên, hô:

- Gọi thêm mấy người, cùng ta đi gặp Giang thiếu gia!

Rất nhanh, một nhóm bảy tám người đi ra Tiên Hương Cư...

Giang Tinh Thần cùng Mị Nhi ra ra vào vào các cửa hàng trong khu chợ một tiếng, đợi cho các thứ cần mua đều mua gần đủ, hai người mới phát hiện quá nhiều, bọn họ không mang đi hết được.

Đang lúc rầu rỉ, Tôn Tam Cường dẫn người đi tới:

- Giang thiếu gia, vừa rồi nghe thuộc hạ nói ngài đang mua đồ, ta liền dẫn người đến đây hỗ trợ!

Giang Tinh Thần sắc mặt hơi đỏ lên, hắn nghe Tôn Tam Cường nói lời này, cảm giác tựa như mình là một tên nhà giàu mới nổi, mới vừa có tiền liền đi mua sắm bạt mạng! Tuy rằng hắn biết người ta không có ý như thế, nhưng vẫn có chút chói tai.

- A a! Còn chưa cảm ơn Tôn thiếu gia an bài chuyên hôm nay đây!

Giang Tinh Thần cười nói cảm tạ, nếu hôm nay đã tiếp nhận an bài của người ta, thì hắn không thể đối xử như ngày hôm qua.

Hơn nữa, hiện tại hắn đã dò xét mục đích của Tôn Tam Cường, không phải là chỉ muốn từ nơi mình kiếm vài thứ thôi sao, cũng không có gì quan trọng.

- Giang thiếu gia quá khách sáo rồi! Ta chỉ là thành tâm muốn kết giao bằng hữu, nếu thiếu gia thật muốn cảm tạ ta, hãy cho ta nếm thử tài nấu ăn của thiếu gia, ta quả là nhớ nhung cả ngày đấy!

Tôn Tam Cường cười ha ha một tiếng, câu nói đầu tiên đã kéo gần lại không ít quan hệ giữa hai người.

“Người này đúng là tên nhân tinh mà!” Giang Tinh Thần thầm nghĩ trong lòng, tiếp lời nói:

- Cái này còn khó mà nói, hay là cùng về nhà với ta, buổi tối sẽ cho huynh nếm thử!

Nói qua lại mấy câu, dường như hai người đã là lão bằng hữu, Mị Nhi ở bên cạnh nhìn thấy đều có chút phát mộng: “Ca ca cười cười nói nói với người gầy thô tục này làm như rất quen thuộc sao?”

- Thật tốt quá! Đêm nay hai huynh đệ chúng ta phải uống với nhau một chén!

Tôn Tam Cường nói dứt lời, liền bảo mấy tên côn đồ nhận lấy các vật trong tay Mị Nhi cùng Giang Tinh Thần, rồi định rời đi.

Nhưng đúng lúc này, dư quang khóe mắt Tôn Tam Cường chợt phát hiện, phía sau Giang Tinh Thần có một thân ảnh đang lặng lẽ tới gần.

- Hả!

Tôn Tam Cường nhíu chân mày, vừa định lên tiếng, chỉ thấy người kia lại ra hiệu cho mình chớ có lên tiếng. Hắn chăm chú nhìn kỹ, thì ra là nhân vật số hai của Tử Kinh Dong Binh Đoàn!

Giang Tinh Thần đi mới hai bước, phát hiện Tôn Tam Cường cũng không có đi theo bên người, liền quay đầu nhìn lại.

Bất thình lình, bên tai vang lên một tiếng hô to:

- Giang Lăng!

Ngay sau đó một luồng gió mạnh rơi xuống hướng bờ vai của hắn.

Giang Tinh Thần hoảng sợ, Cảm Mẫn Trận tăng lên cảm giác và bén nhạy, trong nháy mắt đã phát huy tác dụng, gần như không có mảy may suy tính, hắn lách mình một cái liền tránh thoát luồng gió mạnh chụp xuống vai mình kia.

- Ái!

Một tiếng thét kinh hãi, nhị ca thu lực không kịp, lảo đảo vọt tới bên cạnh Giang Tinh Thần.

“Hả? Tiểu tử này thế nào linh hoạt như vậy?” Ổn định thân hình, nhị ca nghiêng đầu nhìn về phía Giang Tinh Thần, đầy mặt kinh ngạc. Ngày hôm qua bọn họ đã dần dần quen thuộc, vốn định đùa một chút cùng Giang Tinh Thần, nào ngờ ngay cả y phục của người ta đều chưa chạm tới.





trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.