Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Tân Phong Lãnh Địa

Chương 41: Treo mạng

Chương 41: Treo mạng



Nơi đóng quân Tử Kinh Dong Binh Đoàn, trong gian phòng ốc tỏa sáng, Uyển Nhu nhíu đôi mi, đang xem lụa trắng trên tay. Ở đối diện, Mạt Hồng Tiêm sắc mặt hồng hào, mắt sáng ngời, căn bản không nhìn ra vẻ bị thương, lúc này đang nhìn sang biểu tình có phần bất đắc dĩ. Một lát sau, Uyển Nhu bỏ lụa trắng xuống, ngẩng đầu, nhẹ nhàng nói: - Cha muội nói, có các quý tộc dưới trướng đại lĩnh chủ khác tìm tới ngài ấy. nhờ ngài ấy giúp khơi thông, bán bí phương cho bọn họ! - Phụ thân muội nói sao? Mạt Hồng Tiêm hỏi - Ý của phụ thân, không bằng bán bí phương cho hiệu ăn trong thành, qua một thời gian, sẽ từ từ phát tán ra ngoài! Uyển Nhu nói - Ôi... Mạt Hồng Tiêm thở dài, lắc đầu nói: - Cha tỷ cũng có ý này, thật không hiểu bọn họ nghĩ gì, thứ kiếm tiền như vậy, lại muốn đi phát tán ra! - Hì hì! Uyển Nhu cười khẽ: - Đương nhiên bọn họ là vì Hồng Nguyên Thành phồn vinh, bí phương đưa cho tất cả hiệu ăn, ẩm thực dần dần trở thành biển hiệu của chúng ta, sẽ thu hút người tới! Không chừng cha muội cũng sẽ vì chuyện này mà tăng thêm một cấp, trở thành Đại công tước thứ tám của Đế quốc thì sao! Mạt Hồng Tiêm vươn người tới, tay nhéo mặt Uyển Nhu, cười nói: - Tiểu mỹ nhân, muội đúng là ngây thơ! Đại công tước, muội cho là quý tộc bình thường sao, đó là đại công thần khai quốc truyền thừa xuống, Hồng Nguyên Thành phát triển tốt hơn nữa, Càn Khôn Đại Đế cũng sẽ không phong thưởng... Nhưng mà, hai bí phương này lại gây ra oanh động lớn như thế, tỷ cũng thật không ngờ tới! Uyển Nhu bực bội đánh rớt tay Mạt Hồng Tiêm, xoa má mình, nói: - Hai bí phương này sẽ loại bỏ mùi tanh, nó không chỉ là chuyện một hai món ăn, mà gần như liên lụy tới toàn bộ loại thịt, trong này lợi ích rất lớn, khó mà tưởng tượng được, dẫn tới người khác dòm ngó cũng không lạ. Cha muội nói, không tớitháng, không chừng đế đô cũng sẽ có người tới nhúng tay vào, đến lúc đó ngài ấy cũng không chống đỡ nổi, ngược lại không bằng phát tán ra, kiếm nhiều một khoản! Mạt Hồng Tiêm thu lại vẻ cười cợt, nghiêm túc suy nghĩ, nói: - Tỷ hiểu đạo lý này, nhưng chúng ta đã ký hiệp ước với Phú Vinh Trai cùng Thúy Viên Lâu! Uyển Nhu hết biết nói liếc xéo Mạt Hồng Tiêm, bực mình nói: - Ngay cả cha muội cũng đã nói không gánh được áp lực, tỷ cho rằng bọn họ có thể chịu nổi sao! Không cần tỷ nói, hai ngày nữa bọn họ cũng sẽ tự tìm tới tỷ! - Vậy Giang Lăng thì sao? Mạt Hồng Tiêm nói tiếp: - Bên Giang Lăng thì ăn nói thế nào, chuyện lâu dài đổi thành làm một lần, lợi ích trong đó chênh lệch rất nhiều! - Cha muội nói, bí phương bán cho hiệu ăn toàn thành, coi như làm cống hiến phồn vinh, có thể cho Giang Lăng thân phận quý tộc! Uyển Nhu nói - A! Mạt Hồng Tiêm sững sờ, sau đó lắc đầu cười khổ: - Bồi thường như vậy tuyệt đối không nhỏ, có tiền cũng không mua được một cái thân phận quý tộc, nếu làngày trước, khẳng định không thành vấn đề, nhưng bây giờ... Phụ thân của muội còn không biết, Giang Lăng đã kích hoạt được Nguyên Tuyền rồi? - Đương nhiên là phụ thân không biết! Muội còn nghĩ tới, không ngờ Giang Lăng lại kích hoạt Nguyên Tuyền. Lúc mà Nhị ca nói, muội còn tưởng hắn đang nói nhảm chứ! Mạt Hồng Tiêm nói: -Phải đó! Tỷ nghe muội nói cũng khó mà tin, thuốc giả phá hủy tu vi của hắn, lại không đốt cháy đầu hắn, còn kích hoạt Nguyên Tuyền... Dừng một chút, Mạt Hồng Tiêm nói tiếp: - Mà vấn đề bây giờ, là công hiến với Hồng Nguyên Thành, căn bản vô dụng với Giang Lăng! - Ai nói vô dụng! Uyển nhu khoát tay: - Hiện tại hắn là cấp Sĩ, chúng ta có thể giúp hắn tăng lên cấp Quân! - Cái gì? Mạt Hồng Tiêm kinh ngạc tròn mắt, nói: - Muội thật là dám nghĩ, hai cái bí phương nấu ăn đổi một cấp Quân, phụ thân muội có đồng ý được không. Thoải mái tăng lên một cấp như thế, ngài ấy làm sao trấn an được những quý tộc khác! Uyển Nhu hết sức khinh thường nhếch mép: - Làm sao thoải mái, các ngươi luyện võ, thông qua thuốc là có thể thoải mái tăng lên tới Cường Thể tầng bốn, coi như không có kích hoạt Nguyên Tuyền, chỉ cần dựa vào gia tộc, có thể lấy được thân phận quý tộc cấp Quân, chẳng phải còn thoải mái hơn Giang Lăng! Mạt Hồng Tiêm nhìn chằm chằm Uyển Nhu một hồi, đột nhiên đưa tay đẩy cằm nàng, hỏi: - Tiểu mỹ nhân, muội nói chuyện giúp hắn như vậy, sẽ không phải.. - Nha! Uyển Nhu quay đầu giãy khỏi Mạt Hồng Tiêm, đỏ mặt nói: - Tỷ nói bậy cái gì, muội giúp hắn gì chứ. Nếu không phải tỷ trọng nhất hứa hẹn, muội mới lười để ý. Nói lại, muội cũng không tính là giúp hắn, tỷ đừng quên, hắn không chỉ cóbí phương, còn có làm ra Tuyết Trĩ ăn mày đó. Nghe Nhị ca nói, hắn còn làm ra một loại gọi là bánh nướng, cũng rất ngon. Thêm hai thứ này, đủ một cấp Quân rồi chứ! - Ừm! Mạt Hồng Tiêm gật đầu, trầm tư nói: - Ban đầu chỉ là cảm thấy hắn không đơn giản, nhưng hôm nay hắn khâu lại vết thương cho ta, lại làm ta cảm thấy thần bí! Nếu không phải hắn uống rượu liền ngã, gặp máu còn ngất, tỷ cũng cảm thấy người như hắn thật là không chân thật! -Phải đó! Uyển Nhu nói: - Muội cảm thấy hắn như là không gì không làm được! - Cái gì không gì không làm được, ít nhất võ lực của hắn không bằng năm ngón... Mạt Hồng Tiêm bất mãn vung tay lên, nói: - Một cái thân phận cấp Quân, đã có thể bàn giao với hắn... Nhưng mà... Nói rồi, Mạt Hồng Tiêm áp gần Uyển Nhu, hơi thở phun lên mặt nàng: - Tiểu nha đầu, muội tuyệt đối không được nổi lòng hiếu kỳ với hắn! Bằng không... hắc hắc. Nói rồi, một tay đặt lên khuôn ngực cao vút của Uyển Nhu - A... Uyển Nhu xấu hổ hét lên, mặt như lửa đốt, ra sức đẩy đối phương, lớn tiếng nói: - Hồng Tiêm, muội đã sớm nói với tỷ, không được đùa giỡn như thế! Nhìn ra Uyển Nhu tức giận thật, nói rồi quay đầu đi, có thể nghe rõ hơi thở ồ ồ. Mạt Hồng Tiêm nâng tay lên nhìn, nhếch miệng cười con mắt xoay chuyện, liền phát ra tiếng rên đau đớn, tay phải ôm tay trái, người yếu ớt dựa vào lưng thê - Hồng Tiêm! Nghe được tiếng rên, Uyển Nhu vội quay lại, vẻ tức giận nháy mắt chuyển thành kinh hoàng vội vàng: - Tỷ làm sao thế, có phải vừa nãy muội đụng vào vết thương... Nói rồi liền nhào tới, ánh mắt phủ đầy sương mù. Mạt Hồng Tiêm thấy Uyển Nhu muốn khóc ra, liền không dám giả vờ nữa, vội ngăn lại: - Không sao! Tỷ không sao mà! - Cái gì không sao, mau cho muội xem, có phải vết thương nứt ra, buổi sáng bị thương nặng như vậy - Uyển Nhu, tỷ thật không sao, tỷ là cao thủ cảnh giới Nội Khí, buổi trưa khâu vết thương cầm máu, tỷ có thể dẫn Nguyên Khí vào người khôi phục lại! Muội không thấy cả buổi chiều tỷ vẫn không sao, buổi chiều chúng ta còn ăn Tuyết Trĩ.. - Nói vậy, vừa rồi tỷ lừa muội... Mạt Hồng Tiêm... Vẻ mặt Uyển Nhu lập tức sầm lại, nghiến răng rống lớn - Uyển Nhu, tỷ sai... Đừng bấm ta... Hai người đang náo loạn, tiếng bước chân dồn dập bên ngoài truyền vào, sau đó có tiếng nói gấp gáp vang lên: - Lão đại. Giang Lăng tới, muội muội của hắn bị bệnh nặng! - Cái gì! Mạt Hồng Tiêm cùng Uyển Nhu khựng lại, nhìn nhau, không hẹn mà cùng nói: - Mau, mau đi xem sao! Hai người đẩy cửa đi ra, một đội viên xoay người đi trước dẫn đường, nói nhanh: - Muội muội của Giang Lăng bệnh nặng, y sư hiệu thuốc nhỏ không khám được, tất cả hiệu thuốc lớn khu quý tộc đều đóng cửa không khám, cuối cùng hắn mới chạy đến đây! Nhị ca đã an bài bọn họ ở đông sương phòng! - Giang Lăng bình thường rất nhanh trí, làm sao hồ đồ như thế! Mạt Hồng Tiêm bước nhanh, nhíu chặt đôi mi: - Hiệu thuốc đầu tiên không được, hắn phải mau tới tìm mình chứ! Uyển Nhu hỏi: - các ngươi thấy bệnh tình muội muội hắn thế nào? Đội viên kia đáp: - Xem ra đã đến lúc hấp hối! - Nghiêm trọng như vậy! Uyển Nhu nhíu mày lại, nói với Mạt Hồng Tiêm: - Nhất định phải mau mời phụ thân của Triệu Đan Thanh đến đây mới được! - Bây giờ bọn họ đang tranh giành cung cấp thuốc trị thương cho quân bảy, khẳng định đang bận chế thuốc cầm máu ngoại thương, chỉ sợ là... Những hiệu thuốc khác không nhận khám, xem chừng cũng cùng nguyên nhân này! Mạt Hồng Tiêm có chút khó khăn. Uyển Nhu ngẫm nghĩ rồi nói: - Tỷ nói với Triệu Đan Thanh, chỉ cần mời phụ thân hắn tới khám, chúng ta đảm bảo cho Triệu Gia Dược Nghiệp nhận được toàn bộ hạn ngạch cung cấp cho quân bảy! -Hả?

Mạt Hồng Tiêm kinh ngạc nhìn Uyển Nhu, cho dù là Định Bắc Hầu gia, cũng không ảnh hưởng được quân bảy người ta chứ - Hả cái gì? Tỷ đã quên, phương pháp khâu vết thương của Giang Lăng. Triệu Gia Dược Nghiệp vốn đã không đấu lại Hãng buôn Hằng Thông người ta, chính bọn họ cũng tự hiểu, nhưng bởi vì không còn đường lui, mới phải liều mạng! Hiện tại chúng ta cho bọn họ cơ hội, chỉ cần Triệu Đan Thanh không ngốc, hắn sẽ biết phải làm thế nào! - Được! Mạt Hồng Tiêm híp mắt lại, nói: - Tỷ lập tức viết thư... dùng chim truyền tin cho Triệu Đan Thanh! Không lâu sau, một con chim màu hồng to chừng bàn tay phóng lên cao, biến mất trong mưa tuyết mờ mịt... Trong một phòng khác, Giang Tinh Thần vẫn ôm Mị Nhi, không ngừng nói chuyện, ý muốn khơi lên ý chí của tiểu nha đầu, tiếp tục kiên trì. Nhưng mà, cơ năng thân thể Mị Nhi như đã hao hết, hào quang trong mắt tan đi, mí mắt không ngừng sụp xuống, hơi thở ngày càng yếu - Mị Nhi! Không được ngủ, tuyệt đối không được ngủ, muội không muốn nhìn lãnh địa của chúng ta sao, ca ca còn chưa dẫn muội về nhà mà... Trong mắt Giang Tinh Thần phủ đầy tơ máu, lặp lại liên hồi. Nhị ca lão Tứ, một đám đàn ông Tử Kinh Dong Binh Đoàn, nhìn cảnh này mà lòng chua xót rớt nước mắt - Giang Lăng, ta đã đi mời y sư giỏi nhất Hồng Nguyên Thành, chờ thêm lát nữa... Mạt Hồng Tiêm cùng đẩy cửa đi vào. Giang Tinh Thần lại như không nghe, còn đang không ngừng kêu gọi bên tai Mị Nhi, hắn vẫn không chịu bỏ cuộc. Lão Tứ khẽ than một tiếng, lắc đầu với Mạt Hồng Tiêm: - Lão đại, xem tình hình, chỉ sợ không đợi được.. - Chờ đã! Đột nhiên Nhị ca nhấc tay chặn lão Tứ, chợt nghĩ tới, vội đi tới cạnh Giang Tinh Thần, lớn tiếng nói: - Giang Lăng huynh đệ, không phải cậu chừa lạicái đùi Tuyết Trĩ sao, trong thịt có chứa đựng Nguyên Khí, nhất định có thể giúp tiểu nha đầu treo được một hơi ! - A! Ánh mắt Giang Tinh Thần lập tức sáng lên, toát ra mỉm cười hy vọng, gật đầu thật mạnh: - Đúng, đúng rồi, ta thật ngu ngốc, sao lại quên mất chuyện này! Vội vàng thò tay vào lòng lấy ra một cái đùi Tuyết Trì, dùng sức cắn một miếng, nhai nát xong, nâng mặt Mị Nhi lên, dùng miệng mớm thịt qua. Một ngụm mát lạnh chảy vào miệng trôi xuống họng tiểu nha đầu, sau đó xuống dạ dày, rồi lan tỏa khắp người, hơi thở của nàng liền mạnh thêm vài phân - Có tác dụng! Thật có tác dụng! Giang Tinh Thần mừng rỡ như điên, vội vàng lại cắn thịt Tuyết Trĩ, tiếp tục mớm cho Mị Nhi. Mạt Hồng Tiêm thấy thế, cúi đầu lau khóe mắt đã ươn ướt, quay sang nói: - Tiếp tục dùng chim truyền tin, phát một phong thư cho Triệu Đan Thanh, giục hắn mau lên, bảo hắn Mạt Hồng Tiêm ta quyết không nuốt lời! Nói rồi, như không muốn quấy rầy Giang Tinh Thần, Mạt Hồng Tiêm cùng Uyển Nhu mắt đỏ hông quay người, lui ra ngoài cửa. Còn một đám đàn ông nhìn đoàn trưởng đi ra, cũng lần lượt rút lui. Ngọn đèn trong phòng lung lay, chỉ còn Giang Tinh Thần từng ngụm mớm cho tiểu nha đầu, ánh mắt tràn ngập ánh sáng hy vọng.












trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch