WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Tân Phong Lãnh Địa

Chương 48: Khiếp sợ (1)

Chương 48: Khiếp sợ (1)



- Ca ca, huynh lại thua rồi! Nhanh lên một chút, ta muốn huynh làm ngựa cưỡi... Trong phòng truyền ra tiếng cười vui sướng của Mị Nhi.

- Cái này... Có thể đổi cái khác hay không?! Giang Tinh Thần tỏ ra bất đắc dĩ nói.

Hôm trước hắn làm ra một bộ cờ năm quân, dạy cho Mị Nhi cách chơi, rất nhanh tiểu cô nương đã cảm thấy thích thú. Lúc mới bắt đầu, hắn dùng cờ đen đi trước, gần như mỗi lần đều thắng, nhưng không lâu sau, tiểu cô nương đã phát hiện ra mánh khóe, liền cướp cờ đen vào trong tay.

Loại cờ năm quân này, đi trên nước sẽ chiếm ưu thế rất lớn, chỉ cần nắm đúng đường, nhất định sẽ thắng. Tiểu cô nương nhập môn cực nhanh, kế tiếp liền khiến cho Giang Tinh Thần tối mắt tối mũi.

Thấy không có một chút hy vọng, Giang Tinh Thần liền nói ra quy tắc hạn chế của quân đen, 3-3 không thắng, liên tục không thắng, 4-4 không thắng, chỉ có 4-3 mới có thể thắng.

Lúc đầu, dĩ nhiên tiểu cô nương không đồng ý, nhưng vừa thấy Giang Tinh Thần yêu cầu đổi cờ đen, tròng mắt tiểu cô nương liền đảo đảo, rồi cũng chấp nhận quy tắc hạn chế của quân đen, nhưng lại tăng thêm điều kiện “nếu ca ca thua, sẽ phải làm ngựa cho ta cưỡi một vòng”.

Một lần nữa lại bắt đầu, lúc đầu hai bên còn có thắng có thua, nhưng theo Mị Nhi ngày càng thuần thục đối với nước cờ, Giang Tinh Thần liền gặp phải bi kịch. Cho dù có quy tắc hạn chế, nhưng quân đen vẫn có ưu thế rất lớn, vốn là giữ 3 quân sẽ được đổi, quân đánhgiữ 3, nhưng Giang Tinh Thần cũng chỉ hiểu biết kiểu gà mờ, căn bản không hiểu.

Hai ngày sau, Mị Nhi liên tục ăn hết quân của Giang Tinh Thần, sau đó dĩ nhiên là Giang Tinh Thần phải liên tục làm ngựa.

Suốt hai ngày lập lại cùng một động tác, hắn cũng trở nên chết lặng, liền bất đắc dĩ nằm lỳ trên giường, mặc cho Mị Nhi ngồi trên lưng, thầm rên rỉ:

- "Chết tiệt... tự nhiên sao ta lại bày cho màng cái trò chơi này chứ, đây không phải là tự hành tội hay sao!”

Mị Nhi cười ha hả không ngừng. Đang lúc chơi đùa vui vẻ, chợt ngoài cửa có tiếng gọi: - Giang thiếu gia. Triệu Đan Thanh thiếu gia tới!

- Vậy sao! Giang Tinh Thần vội vàng thừa cơ đứng dậy, vặn vặn lưng. Cuối cùng cũng thoát khỏi khổ hải!

- Ca ca lại sắp đi ra ngoài sao?

Mị Nhi ngưng cười, mím môi hỏi, trong lòng hết sức tiếc nuối. Đã nhiều năm như vậy, nàng vẫn luôn chơi đùa một mình, đây chính là lần đầu tiên ca ca chơi cùng nàng, cho nên nàng mới vô cùng quyến luyến loại cảm giác này, hai ngày qua luôn quấn lấy Giang Tinh Thần không buông.

- Là chuyện của Triệu Gia Dược Nghiệp, chắc phải bận cả ngày hôm nay, buổi tối ca ca sẽ trở về!

Giang Tinh Thần cười nhu hòa, xoa xoa đầu tiểu nha đầu.

- Ừm! Ca ca đi đi, không phải lo lắng cho muội!

Mị Nhi vô cùng hiểu chuyện, nàng sớm phải quản lý việc nhà, nên dĩ nhiên biết chuyện nào nặng, chuyện nào nhẹ, cho dù trong lòng quyến luyến, nhưng sẽ không làm ảnh hưởng đén việc chính của ca ca.

- Ca đã chuẩn bị cơm xong, khi nào đói bụng thì gọi cho Tiền Phong cùng Chu Hùng là được!

Tiền Phong, Chu Hùng chính là hai gã côn đồ Tôn Tam Cường an bài tới, hai ngày qua bọn họ vẫn luôn thủ hộ ở nơi này.

- Ca ca, ta sẽ tự chăm sóc cho mình! Mị Nhi trả lời. Trải qua ba ngày uống thuốc trạng thái lúc này của nàng đã tốt hơn rất nhiều.

- Ừm! Giang Tinh Thần gật gật đầu, rồi đi tới tủ quần áo, lấy ra một bao đồ từ bên trong, đưa cho Mị Nhi.

- Đây là cái gì? Mị Nhi nhìn gói đồ da thú trong tay, nghi ngờ hỏi.

- Cái này gọi là ghép tranh! Chia một bức tranh hoàn chình thành 3 khối nhỏ, để xem thử hôm nay muội có thể ghép nó trở về nguyên trạng hay không!

Giang Tinh Thần nói xong, lại đưa cho Mị Nhi một tấm lụa trắng:

- Đây là bức tranh gốc!

- Trò chơi mới sao? Hai mắt Mị Nhi dần dần sáng lên, đưa tay nhận lấy tấm lụa trắng, mở ra quan sát.

- Ách!

Vừa nhìn tấm lụa trắng. Mị Nhi chợt sửng sốt:

- Đây là cái gì?

Trên tấm lụa trắng về một người kỳ quái, trên đầu mang khăn che mặt, đỉnh đầu có hai cái sừng trâu, hai con mắt hình chữ bát lộn ngược, trên người mặc áo lót, phía dưới mặc một cái khố nhỏ hình tam giác.

- Ha ha, cái này gọi là siêu nhân sống động!

Giang Tinh Thần nở nụ cười, hắn cũng không ngờ rằng, đôi tay linh hoạt của mình lại có chút tác dụng đối với việc vẽ tranh. Lúc hắn chế tạo ra tấm tranh ghép, quả thực là hạ bút thành văn, vô cùng ung dung.

- Được rồi! Đừng ham chơi quá mà vùi đầu vào trong đó, nhớ ăn cơm uống nước đúng giờ đó!

Giang Tinh Thần cười cười, vỗ vỗ đầu Mị Nhi, rồi nắm trong tay ba cây kim khâu chuyên dụng, xoay người bước ra khỏi phòng...

Trung tâm Hồng Nguyên Thành, bên ngoài Phủ thị chính, mấy trăm binh sĩ mặc áo giáp nhẹ canh giữ trước cửa, phát ra một cổ khí tức dữ tợn, khiến tất cả mọi người đi qua đều tránh xa.

Tại đại sảnh bên trong Phủ, có hơn mười người chia làm bốn khu vực ngồi hai bên, hiển nhiên đó chính là những đoàn thể khác nhau. Trong đám người Triệu Gia Dược Nghiệp, Giang Tinh Thần ngồi ở phía sau Triệu Tử Tường, âm thầm quan sát ba nhóm người còn lại.

- Hai nhà đối diện, chính là Hoàng Hạc Đường và Dược Hiền Cư! Nhà còn lại bên phía chúng ta, chính là Hãng dược Hằng Thông, họ cũng không phải là thương hộ bản địa ở Hồng Nguyên Thành, lần này bọn họ trực tiếp hợp tác cùng Linh Thảo Thính, là đối thủ cạnh tranh lớn nhất của chúng ta...

Triệu Đan Thanh ở bên cạnh, nhỏ giọng giải thích cho Giang Tinh Thần tình huống hiện tại.

Lúc này, bên phía Hãng dược Hằng Thông có hai người chợt đứng lên, một người là một thanh niên mặc tơ lụa màu trắng, một người là lão già năm mươi để râu ba chỏm. Hai người trực tiếp đi đến trước mặt Triệu Tử Tường.

- Triệu gia chủ!

Tên thanh niên kia mỉm cười, không cúi đầu chào hỏi, mà chỉ hướng mắt xuống dưới, bộ dáng như từ trên cao nhìn xuống, nói:

- Nghe nói Triệu Gia Dược Nghiệp các ngươi gặp khó khăn về tiền bạc, không biết chúng ta có cơ hội hợp tác hay không?

- Mục Thiếu Đông!..

Triệu Tử Tường đứng dậy, tỏ ra trầm tĩnh, thản nhiên nói:

- Không biết ngươi muốn hợp tác như thế nào?

- ngàn hoàng tinh tệ. Triệu Gia Dược Nghiệp nhập vào Hãng dược Hằng Thông ta... ngươi đừng vội cự tuyệt!

Tên thanh niên phất tay áo, tiếp tục nói:

- Nghĩ kỳ xem, nếu như lần này cạnh tranh thất bại, chỉ sợ ngươi sẽ không kham nổi những khoản nợ kia đi!

Hắn vừa dứt lời, toàn bộ đại sảnh đều trở nên yên tĩnh, đám người Hoàng Hạc Đường cùng Dược Hiên Cư ở đối diện, đều lộ ra vẻ mặt như đang xem kịch vui.





trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.