Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Tân Phong Lãnh Địa

Chương 76: Bàn điều kiện - Bùng nổ toàn diện

Chương 76: Bàn điều kiện - Bùng nổ toàn diện



Trong đại sảnh, đại quân đoàn trưởng, Định Bắc Hầu, cha con Triệu gia, gần trăm vị y sư, nhìn mấy binh sĩ múa đơn đao oai phong lẫm liệt, biểu tình đều khác biệt. Các quân đoàn trưởng với Đường Sơ Tuyết dẫn đầu, đương nhiên mừng rỡ như điên, loại chỉ khâu đặc chế, cùng với kỹ thuật may, mang tới tăng cường cho quân đội đế quốc, vô số cựu binh kinh nghiệm phong phú sẽ được giữ lại. Trong lòng Định Bắc Hầu cũng thả lỏng, tu vi đến mức như hắn, tiến thêm một bước khó như lên trời, không ngờ cuối cùng tìm được đường tắt khác, tước vị hơn 1 năm không đổi lại tăng thêm một bậc. Hầu tước nhị đẳng, thêm một bước sẽ là Hầu tước nhất đẳng, không chừng tương lai thật có hy vọng xếp vào hàng Đại công. Bởi vậy, ánh mặt Định Bắc Hầu nhìn Giang Tinh Thần càng thêm thân thiết, lúc này trong lòng hắn chân chính coi Giang Tinh Thần như vãn bối của mình. Cha con Triệu gia càng không cần nói, lúc này ngoài mừng như điên, mắt toàn ánh sao. Mua bán với toàn bộ quân đội đế quốc, từ nay về sau Triệu gia sẽ lên như diều gặp gió, không chỉ Hồng Nguyên Thành, tương lai ngay cả đế đô cũng sẽ có tiếng nói. Đặc biệt là Triệu Tử Tường, vừa ngẫm lại cọp cái trong nhà biến thành mèo con ngoan ngoãn, trong lòng hắn nóng lên. Dần dần, ánh mắt của hắn phân tán, dù đang nhìn chằm chằm các binh sĩ, nhưng trong mắt không có bóng bọn họ, miệng cũng ngoác ra cười ngây ngốc - Cha! Ngài chảy nước miếng kìa! Triệu Đan Thanh quay sang liếc Triệu Tử Tường, đột nhiên nói - Hả! Triệu Tử Tường giật mình, vội chùi miệng! Vừa sờ lại không có gì cả, liền trợn mắt, một tay đánh vào đầu Triệu Đan Thanh. Duy nhất không vui vẻ chính là cả trăm y sư ngồi phía sau,ngày trước bọn họ còn cười cợt, sợi chỉ có thể được cơ bắp hấp thu, thằng ngốc mới tin! Nhưng bây giờ, trong mắt bọn họ chỉ có hâm mộ ghen ghét nhóc con kia: "Tại sao không phải là ta, nếu ta nghĩ ra phương pháp này, làm ra loại chỉ đó, ít nhất cũng thành Nam tước rồi... " Một lát sau, mấy binh sĩ kia ngừng lại, mặt vẫn còn hưng phấn đỏ hồng. Vốn bọn họ cho rằng nửa đời sau của mình nhất định xong rồi, bây giờ như được cuộc đời mới, trong lòng kích động không khống chế được. Nếu không phải có các quân đoàn trưởng ở đây, bọn họ đã muốn bái lạy đại ơn của Giang Tinh Thần. Đường Sơ Tuyết phất tay cho các binh sĩ này lui xuống, cười đứng lên, lớn tiếng nói: - Rất tốt! Mặc kệ phương pháp khâu vết thương, hay là sợi chỉ tan trong thịt, quân nhất chúng ta đều áp dụng!ngày này làm phiền cậu dạy cho y sư trong quân! Đường Sơ Tuyết nói rồi, Ngô Thiên Phong, Trần Huyền Cảm, Ngụy Ninh, cùng 3 vị quân đoàn trưởng khác đều đứng lên, tỏ vẻ khẳng định với Giang Tinh Thần. Chờ bọn họ nói xong, Định Bắc Hầu cười ha ha, dặn dò có phần thâm ý: - Giang Tinh Thần,ngày này ngươi tốn sức một chút, trị thêm nhiều binh lính, bù lại thời gian trì hoãn mấy ngày qua! Nói xong câu này, 7 đại quân đoàn trưởng lập tức toát ra vẻ mất tự nhiên. Định Bắc Hầu người ta đang tỏ vẻ bất mãn. 7 ngày trước các ngươi không tin, bây giờ biết chưa, các ngươi luôn miệng nói nâng cao sức chiến đấu của quân đội đế quốc, có biết 7 ngày qua đã chậm trễ điều trị bao nhiêu binh sĩ bị thương không hả. Phía sau 7 đại quân đoàn trưởng có một người đứng lên, cười ha ha nói với Định Bắc Hầu: - Hầu gia! Bộ quản lý quý tộc đế quốc gửi tin khẩn hẳn là ngài đã nhận được rồi chứ, chuyện hôm nay đã được xác nhận, thư khẩn đó lập tức có hiệu lực! Người kia là Quân bộ phái tới xác minh, lúc này lên tiếng cũng là chuyển đề tài, ổn định bất mãn của Định Bắc Hầu. Dù sao Giang Tinh Thần cũng là nhân tài người ta nâng lên, làm ra cống hiến lớn như vậy, còn bị Quân bộ hoài nghi, ai cũng sẽ mất hứng. Nhìn người Quân bộ đã lên tiếng, Định Bắc Hầu cũng ngừng lại, biểu lộ một chút bất mãn thì được, làm quá thì không tốt. Lúc này, Đường Sơ Tuyết lại đến trước mặt Giang Tinh Thần, nói nhỏ: - Phương pháp của ngươi dù hay, nhưng sợi chỉ có thể tan trong cơ bắp, quả thật không thể tưởng tượng, chúng ta thân là quân đoàn trưởng đế quốc, cũng phải phụ trách cho binh lính, mong là ngươi có thể hiểu! Giang Tinh Thần, Định Bắc Hầu, cha con Triệu gia, kể cả các quân đoàn trưởng khác đều sửng sốt. Đường Sơ Tuyết có thân phận gì, lại còn tự mình giải thích một tiếng, đây cũng là biến tướng xin lỗi rồi. Trước đó Giang Tinh Thần vẫn không nhìn thẳng vào vị quân đoàn trưởng thứ nhất được xưng là truyền kỳ này, giờ nhìn đối mặt, hắn lại bị dung nhan của đối phương làm cho rung chuyển. Trong cảm giác, Đường Sơ Tuyết còn xinh đẹp hơn Uyển Nhu đến 3 phần. Vội vụp mắt xuống, dời tầm mắt đi, Giang Tinh Thần nhỏ giọng nói: - Tôi hiểu, dù sao chuyện này liên lụy sống chết của ngàn vạn binh lính, quân đoàn trưởng làm vậy cũng thích đáng! Nghe được Giang Tinh Thần nói vậy, Đường Sơ Tuyết không khỏi mỉm cười, ánh măt lóe lên, coi như nhóc con ngươi thức thời - Chỉ là... Ngay khi Đường Sơ Tuyết mới mỉm cười, Giang Tinh Thần đột nhiên đổi giọng, làm trong lòng nàng giật thót - Tôi muốn, sợi chỉ đặc chế này, sẽ do Triệu Gia Dược Nghiệp tiếp nhận chế tạo! "Tiểu tử này dám thừa cơ ra điều kiện!" Mấy người Quân bộ biến sắc, Đường Sơ Tuyết cũng cảm thấy gân xanh trên trán giật bừng bựt, đắc ý mới đó liền tan tành. Nhưng tiếp theo lời của Giang Tinh Thần lại làm bọn họ ném đi bất mãn vừa dâng lên, cẩn thận suy ngẫm. Giang Tinh Thần nói không sai, tự mình Quân bộ chế tạo, cũng sẽ phải làm rất nhiều chuẩn bị, nhiều người thì khó giữ được bí mật. Ngược lại không bằng cho Triệu Gia Dược Nghiệp một mình thành lập riêng xưởng chuyên cung cấp cho quân đội, xây dựng ở một chỗ bí mật, lại do quân đội phái người phụ trách bảo vệ. Triệu Tử Tường cùng Triệu Đan Thanh, từ lúc Giang Tinh Thần đưa ra yêu cầu, liền xiết tay lại căng thẳng nín thở. Sau đó, mấy quân đoàn trưởng cùng người Quân bộ cẩn thận bàn bạc gần nửa giờ, cuối cùng đồng ý đề nghị của Giang Tinh Thần. Đường Sơ Tuyết vừa gật đầu, cha con Triệu gia cùng thở phào, trong lòng thầm vung tay lên. Định Bắc Hầu cũng thở phào, vừa rồi hắn thật toát mồ hôi lạnh thay Giang Tinh Thần, sợ hắn chọc giận Đường Sơ Tuyết. Chỉ có Giang Tinh Thần, từ đầu tới cuối đều làm như tính trước, không chút lo lắng. Hắn tin tưởng Quân bộ sẽ đưa ra lựa chọn chính xác, đề nghị này tất nhiên là vì bản thân cùng Triệu gia, nhưng cũng là phương án có lợi nhất cho quân đội. Sự tình kết thúc, hai bên đều hài lòng, quân bảy bắt đầu truyền tin, tập hợp binh sĩ bị thương chạy tới Hồng Nguyên Thành. Sau đó, Giang Tinh Thần ở lại chỉ dẫn các y sư phải may thế nào. Cha con Triệu gia lại thảo luận với 7 đại quân đoàn trưởng tính toán kế hoạch xây dựng xưởng chuyên dụng. Định Bắc Hầu liếc nhìn Giang Tinh Thần thật sâu, mỉm cười thỏa mãn. Đối mặt với quân đoàn trưởng thứ nhất Đế quốc, người bình thường đã sớm ngẩn ngơ, nhóc con này chẳng những dám đưa điều kiện, lại còn thành công. Có chỉ ruột dê, phương pháp khâu vết thương trở nên đơn giản hơn nhiều, bình thường chỉ cần khắc phục chướng ngại tâm lý, tay vững một chút là không thành vấn đề, Giang Tinh Thần cũng không tốn nhiều thời gian chỉ dẫn. Chừnggiờ sau, cảm thấy đã ổn, Giang Tinh Thần cũng không ở lại nữa, cáo từ ra về. Hắn còn phải tiếp tục nghiên cứu ca múa nữa... Trong lúc Giang Tinh Thần chỉ điểm y sư trong quân, kế hoạch mà hắn bày ra, cũng đang triển khai toàn diện, bùng nổ như bom gài sẵn. Dự tuyển ca múa gần tới, ngày càng nhiều người tràn vào Hồng Nguyên Thành, những sân khấu biểu diễn được xây dựng ở vị trí chỉ định. Rất nhiều đoàn ca múa nhỏ không có tư cách tham gia dự tuyển cũng chạy tới tham dự buổi tiệc mỗi năm một lần. Hành động trước tiên chính là hai hiệu ăn lớn, mặt trời vừa ló dạng chưa lâu, Phú Vinh Trai cùng Thúy Viên Lâu liền treo bảng thông báo, đưa ra món ăn mới là thịt nướng phiến đá cùng Dã Trĩ ăn mày. Lúc trướchiệu ăn lớn Hồng Nguyên Thành đưa ra sườn hầm đã truyền ra danh tiếng, không ít quý tộc ngoài lãnh địa đã biết. Mà hiện tại là 3 ngày trước Tân Xuân Ca Vũ Dự Tuyển, chính lúc Hồng Nguyên Thành náo nhiệt nhất, cho nên rất nhanh chóng, món ăn mới của Phú Vinh Trai cùng Thúy Viên Lâu đã miệng truyền miệng nhanh chóng lan tỏa - Đi mau,hiệu ăn lớn đẩy ra món mới, đi trễ nhất định không đặt được chỗ ngồi! - Ta nói ngươi có cần vậy không,món ăn mà thôi, mỗi ngày nhiều hiệu ăn đưa ra món mới mà - Ngươi chưa đến Hồng Nguyên Thành, mới không biết! Hai hiệu ăn lớn đưa ra món mới tuyệt đối khác biệt, lần này coi như ngươi gặp đúng dịp, ta sắp xếp cho ngươi một bữa! - Ta nói huynh đệ, ngươi thật không đủ thành ý, ta đến đây mà ngươi không dẫn ta đi Thiên Hương Uyển, chỉ an bài cho ta ăn một bữa! - Buổi tối rồi đi Thiên Hương Uyển, nhất định sắp xếp cho ngươi cô nương tốt nhất! Bây giờ đi Phú Vinh Trai trước. Ngươi đừng có lạ, ăn sườn hầm rồi chưa, chính là hai hiệu ăn lớn này đưa ra trước. Ta dám cam đoan, ngươi ăn xong, buổi tối cũng không muốn đi Thiên Hương Uyển... Đối thoại tương tự có ở khắp nơi, người trong Hồng Nguyên Thành không nói, những người bên ngoài tới nghe nói chuyện như thế, cũng tò mò là món ngon kiểu gì lại dẫn tới chấn động như vậy. Hồng Nguyên Thành dựa lưng dãy núi mênh mông, thương nhân lữ khách qua lại rất nhiều, là chỗ tập kết hàng hóa lớn, cũng không ít khu chợ. Những người chạy tới sớm, từ trước khi dự tuyển ca múa bắt đầu, chính là vì dạo quanh khu chợ Hồng Nguyên Thành, căn bản không có chuyện gì cần làm. Đặc biệt là hiện tại hiệu ăn toàn thành đều có sườn hầm, gần như mọi người bên ngoài tới ăn đều khen không dứt. Hôm nay hai hiệu ăn lớn lại đưa ra món mới, những người giàu có cùng quý tộc không thiếu tiền, quá nửa đều chạy tới đây. Đến gần trưa, trước cửa hai hiệu ăn lớn chen kín người, nghẽn luôn cả phố. Người bên ngoài đến nhìn tràng cảnh này, cả kinh muốn lọt tròng, tình cảnh sôi động như thế, bọn họ chưa từng nghĩ tới, đồng thời cũng càng thêm mong chờ với món mới. Khi hai hiệu ăn lớn đầy người, ở địa điểm phồn hoa nhất Hồng Nguyên Thành, cửa hàng bánh bao của Tôn Tam Cường cũng khai trương. Bột và nhân thịt trộn lại chưng lên tỏa ra mùi hương, lập tức câu dẫn cái mũi không ít người. Lồng hấp lớn mở ra, hơi trắng bốc lên, những cái bánh tròn lớn trắng phau đánh thẳng vào măt mọi người - Đây là cái gì, chưa từng thấy qua.. - Mùi thật là thơm quá.. - Cửa hàng bánh bao, thứ này là bánh bao, tên lạ quá.. - Cái này hẳn là làm từ bột, nhưng sao lại có mùi thịt chứ.. - 1 hoàng tinh tệ 4 cái, cũng không đắt! Mua cái nếm thử xem! - Ưmm~ ngon quá! Thịt ở trong bột, cắn một cái trào mỡ ra, thiệt là ngon! Có một người ăn, đưa ra bình luận, lập tức có người khác tới mua. 1 hoàng tinh tệ được 4 cái, cũng không đắt đối với họ. Rất nhanh, người ăn thử đều trợn mắt, nhai nhồm nhoàm, như hận không thể nuốt luôn cả lưỡi. Biểu hiện của bọn họ liền thu hút người khác, cửa hàng bánh bao tụ tập ngày càng nhiều người. Khắp thành có cửa hàng bánh bao, thu hút thực khách không kém hơn hai hiệu ăn lớn. Tôn Tam Cường cùng chủ hai hiệu ăn lớn mừng rỡ không khép miệng, nhân cơ hội dự tuyển ca múa tân niên, một lần bùng nổ hoàn mỹ làm bọn họ như nhìn thấy hoàng tinh tệ ào ào trút xuống, đồng thời càng thêm coi trọng kế hoạch mà Giang Tinh Thần đặt ra












trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch