Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Tân Phong Lãnh Địa

Chương 93: Chơi đùa – Củ cải. (1)

Chương 93: Chơi đùa – Củ cải. (1)



Cá ở trong nước sức lực rất lớn, Giang Tinh Thần lại trực tiếp kéo dây gân thú, siết đến nỗi tay cũng đều đau, tốn hơn nửa ngày sức lực, mới coi như là kéo được cá lên.

- Ca ca! Con cá này thật là lớn!

Mị Nhi ngạc nhiên reo lên, ôm lấy cánh tay Giang Tinh Thần, nhìn chằm chằm con cá còn đang vùng vẫy không dứt trên mặt băng.

- Là không nhỏ!

Giang Tinh Thần cũng nở nụ cười, con cá này ít nhất cũng ba cân hơn, Chu Hùng reo lên, vẻ ngoài cùng vẫn cá không sai biệt lắm, nhưng thân cá lại rất tròn, nhìn qua rắn chắc, có thể thấy thịt rất săn, rất có năng lượng, lúc vùng vẫy nhảy lên rất cao.

- May mà Minh Tri Trận phát triển, khí lực của ta dài ra không ít, nếu không thật đúng là chưa chắc hao qua được nó.

Giang Tinh Thần thầm may mắn, gọi Tiền Phong cùng Chu Hùng tiến lên để lấy thân cá, hắn mới đem lưỡi câu tháo xuống.

Tiền Phong cùng Chu Hùng lúc này, nhìn Giang Tinh Thần ánh mắt cũng có chút cuồng nhiệt:

- Đầu óc này sinh ra như thế nào vậy, chúng ta làm sao lại không có, tùy tiện một cái chủ ý Tôn thiếu gia đã thức dậy, hiện tại địa vị trong gia tộc cũng ngày càng tăng... Thân là nam nhân, lại đi diễn ca múa, lại còn nhận được đánh giá chưa ai từng có, thu được tước vị, được phân cho lãnh địa. Tiết trời mùa đông này, không ngờ lại câu được cá, nếu mà bán được cho tiệm ăn…

Lúc hai người đang sùng bái, Giang Tinh Thần lại lấy lưỡi câu ném vào hầm băng, sau đó ôm tiểu cô nương vào lòng, năm đôi tay nhỏ bé của nàng, cùng chờ đợi. Tiểu cô nương sắc mặt đỏ lên, liếc nhìn Tiền Phong bọn họ một cái, ánh mắt liền nhìn chằm chằm hầm băng, vẻ mặt thích thú.

- A! Lại lên câu, ca ca nhanh lên một chút lôi...

Rất nhanh, tiếng reo của Mị Nhi lần nữa vang lên…

Liên tiếp câu bốn con cá, Giang Tinh Thần không dám để cho tiểu cô nương đùa giỡn nữa, nói cho cùng cái này cũng hao thể lực. Không thèm để ý Mị Nhi nhăn mặt phản đối, hắn kiên quyết đẩy nàng ra phía sau.

Tiếp tục câu cá, mắt thấy lại có động tĩnh, Giang Tinh Thần vừa tính giật dây.

- Ca ca! Đột nhiên, bên tai vang lên tiếng Mị Nhi hô to, hắn đang hết sức chăm chú chuẩn bị giật dây thì bị dọa đến cơ hồ nhảy dựng lên, con cá này dĩ nhiên cũng chạy mất!

- Nha đầu này!

Giang Tinh Thần tức giận xoay người. Nhưng vừa quay mặt, một cái đầu cá đang đối diện với hắn, miệng cá há hốc tròn trịa - Oái!

Giang Tinh Thần lại sợ hết hồn trượt chân một cái, cũng may là không ngã xuống.

- Khà khà khà khà…

Tiểu nha đầu phát ra một chuỗi tiếng cười vui sướng, ném con cá trong tay một cái, xoay người chạy đi.

- Tiểu nha đầu, người đứng lại đó cho ta!

Giang Tinh Thần phẫn nộ đứng dậy, chạy đuổi theo. Tiền Phong cùng Chu Hùng nhìn theo huynh muội hai người đang đùa giỡn, trong lòng lại sinh ra một cảm giác vô cùng hòa hài ấm áp…

Cho tới quá trưa, bọn họ câu được hơn chục con cá, phần lớn đều hơn ba cân. Chủng loại cá lại có chút đơn nhất, chỉ có một loại.

Trên đường trở về, ngồi trong thùng xe Mị Nhi vẫn còn chưa hết hưng phấn, khuôn mặt nhỏ nhắn ửng hồng, trước đây nàng chưa từng chơi đùa vui như vậy. Giang Tinh Thần nhìn thấy Mị Nhi cao hứng, hết sức vui mừng. Hôm nay hắn sở dĩ chỉ dẫn theo Tiền Phong cùng Chu Hùng ra đây, không có kêu bạn bè, chính là vì muốn để cho tiểu nha đầu chơi đùa vui vẻ chút ít!

Mị Nhi ở trước mặt người ngoài hết sức yên lặng, cũng chỉ với người quen, nàng mới có thể thả lỏng, cả cái Hồng Nguyên Thành, ngoại trừ mình ra, nàng cũng chỉ cùng Tiền Phong, Chu Hùng là tương đối quen thuộc!

- Ca ca! Ca làm như thế nào mà nghĩ ra dùng cách này để câu cá?

Trong buồng xe tiểu cô nương đột nhiên hỏi - Ngu ngốc ! Giang Tinh Thần cười gõ đầu nàng một cái, nói:

- Muội đã quên, ta có nói với muội, sau khi uống thuốc giả, thì mơ thấy những giấc mơ kỳ quái....

Miệng nói như vậy, nhưng Giang Tinh Thần lại thầm nghĩ trong lòng :

- Nếu không phải nhờ Cảm Mẫn Trận cùng Minh Tri Trận, không có cần câu, qua loa thả chì chìm xuống, ta làm sao có bản lĩnh lớn như vậy, dựa vào một sợi dây gân thú là có thể câu cá!

- Oái!

Tiểu cô nương khẽ hô một tiếng, xoa xoa chỗ bị gõ, nhăn nhăn khuôn mặt tròn trịa, lầm bầm:

- Người ta bởi vì vui mừng quá, đã quên mà... Ngay sau đó, Mị Nhi ánh mắt đột nhiên sáng lên, hỏi:

- Đó không phải là nói, ca ca còn biết rất nhiều thứ thú vị?

Dĩ nhiên ! Ta có nói với muội, rất nhiều điều thú vị, sau này đều sẽ cùng chơi với muội !

Giang Tinh Thần khẽ vuốt ve mái tóc dài của Mị Nhi, không khỏi nghĩ đến cái đêm gió tuyết ngập trời đó.

- Đúng vậy! Ca ca đã nói...

Mị Nhi yên tĩnh lại, trong đầu cũng giống vậy xuất hiện cái đêm hôm đó tuyết rơi nhiều bay khắp không trung, cảnh tượng mông lung khi ca ca dắt mình đi khám bệnh, ôm mình nói chuyện.

- Ca ca, sau này ca vĩnh viễn đều sẽ chơi đùa cùng Mị Nhi sao?

Tiểu cô nương thân mình từ từ nghiêng vẹo, nhẹ nhàngtựa vào vai Giang Tinh Thần.

- Vĩnh viễn sẽ như vậy, chỉ cần Mị Nhi thích !

Giang Tinh Thần đưa tay ôm lấy đôi vai nhỏ bé của tiểu nha đầu, cả cái thế giới, hắn chỉ có duy nhất một người thân này, sự ấm áp nương tựa lẫn nhau này, hắn vĩnh viễn cũng không muốn mất đi.

- Hì hì....

Tiểu cô nương bất thình lình nở nụ cười.

- Tiểu nha đầu, ngươi cười cái gì? Giang Tinh Thần hỏi.

- Muội suy nghĩ…

Trong đầu Mị Nhi xuất hiện một hình ảnh kỳ quái, hai lão nhân tóc bạc hoa râm, cùng nhau câu cá chơi đùa trên mặt băng tình cảnh vui vẻ.

Nhưng mà, nàng vẫn chưa đem cảnh tượng này nói ra, Giang Tinh Thần bất thình lình hộ:

- Chờ một chút! Tiền Phong, dừng xe!

- A! Mị Nhi sửng sốt, kinh ngạc hỏi:

- Ca ca, chuyện gì vậy?

Giang Tinh Thần một tay vén rèm xe lên, chỉ vào xa xa sườn dốc một mảnh đất hoa nhỏ vàng nhạt:

- Muội xem!

Vừa rồi lúc xe ngựa lắc lư, rèm xe xốc lên một góc, tầm mắt của hắn vừa vặn liếc thấy.





trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch