Khi Ngô Minh trở lại chỗ ở của mình, Lý Hạ đã sắp xếp Quách Thụy ở trên ban công, đây cũng là do không có biện pháp nào khác, ba gian phòng đều đã có người ở, trên ban công chỉ còn lại một chút không gian.
Quách ca tên là Quách Thụy, Ngô Minh vừa nhìn liền biết người này trước đây bị đánh, lại đang kinh sợ nên anh ta đã hôn mê sau khi ăn một chút gì đó.
Bác Triệu và dì thấy Ngô Minh về thì yên tâm quay vào nhà ngủ, đôi vợ chồng già tốt bụng không nói gì về việc có thêm một người nữa.
Chẳng mấy chốc, trong phòng khách chỉ còn lại Ngô Minh và Lý Hạ.
Ngô Minh có rất nhiều chuyện muốn hỏi Lý Hạ, nên đã kéo cô về phòng đóng cửa lại, nhìn từ trên xuống dưới hỏi: “Lý Hạ, em thức tỉnh lúc nào?”
Dưới sự ước đoán của Ngô Minh, Lý Hạ còn cần ít nhất ba ngày mới có thể thức tỉnh, hiện tại cô thức tỉnh sớm chỉ có một khả năng, chính là cô bí mật tiến vào khu vực chiếm đóng.
Mức độ tập trung nguyên khí trong khu vực bị chiếm đóng ít nhất gấp đôi so với khu vực an toàn, đó là khả năng duy nhất.
Quả nhiên khi nói đến thức tỉnh, Lý Hạ lộ ra vẻ phấn khích.
"Ngô Minh, anh biết không? Haha, thế nào rồi? Không ngờ là vậy? Trong ba ngày qua, ngày nào em cũng đến khu vực bị chiếm đóng, một mình em bắn hơn chục tên trùng nhân ..."
Lý Hạ đắc ý dào dạt nói đến chiến tích của mình, lấy ra một tấm thẻ lắc trước mặt Ngô Minh: "Tuy rằng quá trình rất nguy hiểm, nhưng em đã thức tỉnh, em cũng đã nhận được một tấm "Thẻ ơn trời" . Lần sau gặp lại người đá khổng lồ, em cũng có thể cùng anh chiến đấu!"
"Lần sau có đi cũng phải nói với anh một tiếng, em đi một mình quá nguy hiểm."
Câu cuối cùng, anh phải biến thành một lời khuyên nhủ.
Ngô Minh hiểu rất rõ Lý Hạ, cô ấy nhất định quyết tâm một mình đối mặt với nguy hiểm mà đi đến khu vực bị chiếm đóng, sở dĩ cô ấy làm như vậy là vì cô ấy không muốn anh một mình chiến đấu trong tương lai. Nếu trách cứ cô ấy vậy quá bất cận nhân tình.
Hơn nữa, đối với Lý Hạ thức tỉnh sớm cũng là một việc tốt, như Lý Hạ đã nói, nếu lại gặp phải nguy hiểm ít nhất anh còn có một người dự phòng đáng tin cậy.
Lúc này Ngô Minh cũng có chút tò mò về tấm "Thẻ ơn trời" của Lý Hạ, nhưng anh luôn nghĩ về vết bớt hình lưỡi liềm trên cơ thể của Lý Hạ.
Quả nhiên, sau khi kiểm tra lá "Thẻ ơn trời" của Lý Hạ, Ngô Minh ngay lập tức có ý nghĩ người so với người sẽ tức chết, bởi vì lá "Thẻ ơn trời" của Lý Hạ quá biến thái.
"Cung tinh linh, thẻ trang bị cấp một, chất lượng thẻ: ưu tú (màu xanh lá cây), yêu cầu kích phát: không có. Đây là một cung của tinh linh, chỉ những người được nữ thần mặt trăng chiếu cố mới có thể mở ra, mang theo tên nguyên khí, mỗi lần sử dụng sẽ tiêu tốn một đơn vị nguyên khí. "
Đây là thẻ trang bị, có chất lượng ưu tú. Chỉ so sánh những thuộc tính này với "Mộ địa cự ma cu li", cũng là một "Thẻ ơn trời" cho thức tỉnh giả, nó đã là cực phẩm.
Ngoài ra, Ngô Minh nhìn thấy điều đó rất rõ ràng, để sử dụng thẻ trang bị này, yêu cầu "người được nữ thần mặt trăng chiếu cố", Ngô Minh gần như ngay lập tức nghĩ đến vết bớt trên người Lý Hạ.
“Em dùng thứ này chưa?”
Ngô Minh hỏi, Lý Hạ cười cười, đứng lên đọc chú ngữ lập tức thẻ bài trong tay hóa ra một đạo quang mang màu xanh lục biến thành một cái cung.
Cung tên được làm bằng một loại gỗ nào đó, rất cứng rắn, dây cung được thắt chặt bày ra một cổ lực lượng cường đại, trong khi ngón tay thon dài của Lý Hạ kéo dây cung, lập tức có thể nhìn thấy một mũi tên từ trong đó bắn ra.
Động thái này rõ ràng là câu trả lời tốt nhất, đến đây Ngô Minh trên cơ bản đã xác nhận suy đoán trước đó của mình.
Hình lưỡi liềm tượng trưng cho mặt trăng, có lẽ đây là tiềm lực độc nhất vô nhị của Lý Hạ, cho dù giao cây cung này cho thức tỉnh giả khác thì người kia cũng không thể sử dụng. Không nghi ngờ gì rằng sau khi thức tỉnh và sở hữu được cây cung tinh linh này, Lý Hạ đã biến mình thành một cộng sự đắc lực.
"Mà này Ngô Minh, anh thật sự không mua thứ đó của những người đó phải không? Quách ca nói đồ vật đó căn bản là vô dụng. Nếu mua bằng nhiều bánh mỳ như vậy, nhất định sẽ lỗ."
Lý Hạ thu cung tinh linh lại, nhớ tới chuyện lần trước khẽ hỏi, Ngô Minh vừa nghe thấy, nhớ ra mình còn chưa mở gói thẻ, vừa quay lại đã bị sự thức tỉnh của Lý Hạ thu hút, suýt chút nữa quên nó đi.
“Không mua mới thật là lỗ!”
Ngô Minh lại cao hứng nhắc tới gói thẻ, lấy ra gói thẻ đổi bằng bánh mỳ.
Bao đựng thẻ được đóng gói bằng một loại da đặc biệt, trên đó có vẽ những họa tiết và hoa văn rất đơn giản, da rất mềm, nhưng thực tế dù bị đập bằng dao, rìu hay bị nước lửa xâm hại thì bao đựng thẻ sẽ không bị hư hại, lớp nguyên khí bao bọc trên đó là lớp bảo vệ tốt nhất.
Cũng giống như các thẻ, để sử dụng các gói thẻ, người đó cũng phải là một thức tỉnh giả.
Ngô Minh giải thích ngắn gọn về mục đích và độ quý hiếm của gói thẻ, điều này thực sự khiến Lý Hạ tặc lưỡi, nói với Ngô Minh: "Thảo nào anh cực kỳ muốn lấy gói thẻ này, hóa ra nó có thể mở ngẫu nhiên năm thẻ. Nói như vậy đổi bằng bánh mỳ quả thật là tiện nghi, mau mở ra xem."
Ngô Minh cũng đang có ý này, anh ta chà xát hai tay sau đó lầm rầm đọc đặc thù chú ngữ, duỗi tay điểm một cái lên Tạp phiến. Gói thẻ mà Giang lão đại bọn họ dùng hết công sức cũng không thể mở được liền "phanh" một tiếng mở ra. Ngay sau đó năm thẻ lơ lửng huyền phù giữa không trung lưng hướng lên trên, sau đó xoay chuyển quay mặt xuống dưới.
Thực lòng mà nói, lúc này Ngô Minh giống như một con bạc đánh cược lớn, lòng dạ loạn cả lên, ngay cả Lý Hạ đang ở bên cạnh cũng đi tới, nín thở nhìn năm thẻ đã được lật từng cái một.
“1 thẻ nguyên tố Đất, 1 thẻ nguyên tố Lửa, 2 thẻ nguyên liệu, 1 thẻ sinh học… Ta dựa vào… Thẻ cam, thẻ cam, thế mà lại ra thẻ cam!”
Ngô Minh lúc này thở gấp gáp, đôi mắt trừng to, nếu không phải hoàn cảnh không cho phép, anh thật sự muốn hét to một tiếng biểu thị cao hứng.
"Thẻ cam, ở đâu? Chẳng lẽ là thẻ sinh vật "Thiết tượng" này?" Lý Hạ vội vàng hỏi.
Ngô Minh hít thở sâu vài hơi trước khi bình tĩnh lại, sau đó gật đầu. Điều này thực sự không đáng trách anh ta thất thố. Anh ta hiểu rõ hơn ai hết về độ hiếm của thẻ màu cam. Trong hơn hai năm kể từ khi Ngô Minh trở thành thức tỉnh giả ở kiếp trước, anh ta chưa bao giờ sở hữu thẻ màu cam, theo như anh ấy biết, một số khu vực sinh tồn lớn chỉ một vài người có được nó.
Cả thẻ trang bị và thẻ sinh vật đều có thuộc tính phẩm chất. Màu trắng là bình thường, màu xanh lá cây là ưu tú, màu xanh lam là xuất sắc, màu tím là hoàn mỹ và màu cam là huyền thoại. Trong đó, thẻ màu cam là ít nhất và hiếm nhất, cho dù đó là thẻ trang bị hay thẻ sinh vật, chúng đều rất mạnh.
"Thiết tượng, chủng tộc: con người, nghề nghiệp: Thợ rèn, thẻ sinh vật cấp 1, chất lượng thẻ: Huyền thoại (Cam), yêu cầu triệu hồi: 4 thẻ nguyên tố Đất, 2 thẻ nguyên tố Lửa. Thiết tượng là một thợ rèn giỏi, bất cứ khi nào bạn triệu hồi Thiết tượng một lần, anh ta sẽ chế tạo hoặc cường hóa một món trang bị cấp một cho bạn. Năng lực đặc biệt: thợ rèn, sở thích: uống rượu. "
Nhìn vào hoa văn của Thiết tượng vẽ trên lá bài trên tay, đó là một người đàn ông có bộ râu màu nâu, một người đàn ông mạnh mẽ, một tay cầm một cái búa lớn, tay kia cầm một cái ly rượu thùng gỗ.
Thẻ cam khá hiếm, theo như Ngô Minh biết, có khoảng bốn loại thẻ cam trong thẻ trang bị cấp một, trong khi thẻ sinh vật cấp một chỉ có ba loại.
Đương nhiên, các thẻ của các cấp độ khác cũng có thẻ màu cam tương ứng, đây cũng là loại thẻ cực kỳ hiếm.
Thợ rèn Thiết tượng là một trong số đó, bất kỳ thẻ huyền thoại màu cam nào cũng có khả năng mà chúng có thể được gọi là huyền thoại và khả năng của Thiết tượng là thợ rèn. Trên thực tế, ở mỗi cấp độ đều có một thẻ huyền thoại màu cam tương ứng, "Thiết tượng", hoặc là "Đại pháp sư", thậm chí là "Chiến binh".
Và Thiết tượng là "thợ rèn" duy nhất trong thẻ sinh vật cấp một.
Đặc điểm của anh ta là sau mỗi lần triệu hồi, Thiết tượng có thể cung cấp cơ hội để chế tạo cùng cường hóa trang bị.
Cuối cùng, Ngô Minh nén lại hưng phấn, tâm tình bình thường trở lại. Rõ ràng sau khi sở hữu thẻ huyền thoại này, việc sử dụng nó để chiến đấu hay chế tạo trang bị sau này sẽ dễ dàng hơn rất nhiều, tuy nhiên thẻ cam cũng có nhược điểm của thẻ cam, đó là chi phí triệu hồi quá cao.
4 thẻ nguyên tố Đất, 2 thẻ nguyên tố Lửa và mỗi lần triệu hồi đều cần phải tiêu tốn, chắc chắn là một khoản chi phí rất lớn. Phải biết rằng dù là Mộ địa cự ma cu li thì mỗi lần triệu hồi cũng chỉ cần tiêu tốn 1 thẻ nguyên tố Đất và 4 "Thẻ huyết nhục", "Thẻ huyết nhục" rất đơn giản để làm, chỉ cần một xác chết để làm chúng và nó tiêu thụ ít nguyên khí hơn. Hiện tại, nếu thức tỉnh cấp một muốn nâng đủ điều kiện để kích hoạt thẻ Thiết tượng, cần ít nhất ba ngày để tích lũy, hơn nữa hiện tại Ngô Minh không thể chế tác được thẻ nguyên tố Lửa.
Nhưng may mắn thay, mỗi khi Thiết tượng được triệu hồi đều có thể tạo cơ hội để chế tạo và cường hóa trang bị, có thể coi như một loại hồi báo, vấn đề duy nhất lúc này là làm sao để lấy được thẻ nguyên tố Lửa.
Lúc này, Lý Hạ nhắc nhở Ngô Minh rằng vẫn còn bốn thẻ, Ngô Minh nhận ra rằng bốn thẻ khác được rút ra từ gói thẻ là 1 thẻ nguyên tố Đất, 1 thẻ nguyên tố Lửa, 2 thẻ nguyên liệu, 1 thẻ nguyên tố Lửa coi như đã giải quyết được một nửa phiền toái của anh ấy. Về phần hai thẻ nguyên liệu còn lại, nó là nguyên liệu rèn gọi là "tinh thiết", cũng rất hữu ích cho Ngô Minh.