Tôn Cường và Triệu Ninh sửng sốt trước câu nói của Ngô Minh, nhưng họ rõ ràng là không tin lắm.
“Làm sao ngươi biết là Rìu vương không ngăn được?”
Tôn Cường lúc này mới hỏi, Ngô Minh là người của đội anh ta, anh biết nếu đối phương không có nắm chắc khẳng định sẽ không nói như vậy.
Triệu Ninh nhíu mày, hình như không tin tưởng lắm, tuy rằng nàng biết thực lực của Ngô Minh rất mạnh, nhưng thực lực của bọn họ đã xưa không bằng nay, một trăm thức tỉnh giả chẳng lẽ không ngăn được người đá khổng lồ, có thể sự tình như Ngô Minh nói sẽ không xảy ra.
Rõ ràng Tôn Cường và Triệu Ninh không phải là những người duy nhất ở hiện trường nghe thấy những lời của Ngô Minh. Lập tức liền có mấy thức tỉnh giả coi Rìu vương là thần tượng đi lên tức giận chỉ Ngô Minh nói: “Ngươi tính là thứ gì? Dựa vào cái gì nói như vậy, người đá khổng lồ tuy cường đại cũng chỉ là một con quái vật, ta cũng không tin nó còn có thể vô địch? Rìu vương khẳng định có thể đem nó đánh chết!”
"Không sai, ngươi cũng là một thức tỉnh giả đi, vậy mà một chút dũng khí đi lên chiến đấu cùng không có, thật mất mặt mà còn ở đây có nhiều lời vô nghĩa như vậy, ta nhổ vào!"
Một nữ tử thức tỉnh giả nhìn chằm chằm Ngô Minh khinh thường nói.
Lập tức những lời lên án công khai càng ngày càng nghiêm trọng, mà Ngô Minh đối mặt đông đảo chỉ trích cùng nhục mạ lại là bình tĩnh như thường, không nói lời nào
“Tôi tin anh ta, Rìu vương bọn họ thực sự không thể ngăn cản con quái vật đó!”
Lúc này giáo sư Từ đang đi cùng với Ngô Minh nói lớn, dĩ nhiên ở đây không có nhiều người biết giáo sư Từ, tất cả mọi người chỉ coi ông là một ông già không nên nết, lập tức mọi chỉ trích lại đổ dồn về phía ông ta.
"Hừ, các ngươi thì biết cái gì, sinh vật thẻ bài được chia thành nhiều cấp độ, các ngươi có biết cấp độ là gì không? Nó đại diện cho một sự tồn tại hoàn toàn khác. Sau khi người đá khổng lồ xuất hiện thì trùng nhân đều tránh xa ba thước, không chỉ trùng nhân mà tất cả quái vật đều đang trốn tránh nó, các ngươi không nhận thấy sao? Đó là do bản năng của chúng sợ hãi trước những tồn tại mạnh mẽ. Không nghi ngờ gì nữa, gã khổng lồ bằng đá này là con quái vật mạnh nhất mà tôi từng thấy. Hàng nghìn trùng nhân không thể so sánh được, trừ phi dùng pháo hạng nặng hoặc hỏa tiễn mới có thể gây thương tổn cho lớp da đá hỗn hợp nguyên khí của nó, cái này không liên quan gì đến số lượng, hoàn toàn là vấn đề chất lượng!"
Giáo sư Từ lập tức phản bác, sau khi đi ngang qua liền lấy ra một đạo khí cụ và thử nghiệm nó một vài lần, những thức tỉnh giả đang chỉ trích lập tức câm miệng không dám phản bác.
Lúc này, một nhóm thức tỉnh giả khác đi tới, bao gồm Lý Hạ và Lưu Bân. Không giống như Ngô Minh ngay từ đầu đã đi vào phòng thí nghiệm của viện nghiên cứu, Lý Hạ thường xuyên chống lại quái vật ở tuyến phòng thủ, cho nên không có thức tỉnh giả nào lại không biết cô ấy, giống như Rìu vương, Lý Hạ cũng có rất nhiều người ngưỡng mô theo đuổi. Nhìn thấy cô ấy đến, không ít thức tỉnh giả trong lòng dâng lên ngọn lửa hy vọng.
Một nữ thức tỉnh giả lên tiếng lúc trước đã nói một cách miễn cưỡng: "Hừ, ngay cả khi Rìu vương không ngăn lại được người đá khổng lồ thì còn có Lý Hạ tỷ, mũi tên nguyên khí của tỷ ấy có thể dễ dàng xuyên thủng lớp giáp xác của trùng nhân cấp 2. Tỷ ấy nhất định sẽ ngăn được con quái vật đó. ” Nói xong, ả ta nhìn Ngô Minh khiêu khích.
Nhưng sau đó ả nhìn thấy thần tượng Lý Hạ của mình trực tiếp bước tới chỗ kẻ đáng ghét rồi lặng lẽ đứng đó, trên khuôn mặt lạnh lùng hiện lên nụ cười tươi như nắng xuân.
Cũng là một nữ nhân, nữ thức tỉnh giả lập tức cảm thấy quan hệ giữa hai người không bình thường, vẻ mặt lộ ra biểu tình không thể tin nổi.
Ngô Minh bây giờ không có thời gian để ý đến người khác, khi thấy Lý Hạ đi tới, liền dặn dò: "Đừng dùng mũi tên nguyên khí bắn gã khổng lồ, nếu không giết được thì chỉ làm cho nó nhớ kỹ em thôi, anh không hy vọng em xảy ra chuyện."
Chuyện kế tiếp lại khiến người khác trợn mắt há mồm, Lý Hạ tuy rằng có chút kinh ngạc nhưng cũng ngoan ngoãn gật đầu.
Đây là băng sơn mỹ nhân Lý Hạ sao?
Đây là Lý Hạ mà ngay cả Rìu vương cũng khách khí nói chuyện sao?
Mọi người lập tức bắt đầu đoán danh tính của thanh niên trước mặt.
Đặc biệt những nam nhân có ý nghĩ không an phận về Lý Hạ lập tức coi Ngô Minh như kẻ thù.
Lúc này, ở phía xa không ít người phát ra tiếng kinh hô, nhìn về phía thức tỉnh giả đang chiến đấu cùng người đá khổng lồ đã bị đánh tan nhanh chóng.
Rìu vương bị gã khổng lồ đá đánh bay đi rơi xuống cách đó 50 mét không biết sống chết.
Hơn ba mươi thức tỉnh giả tinh hoa đã bị đánh bại quá dễ dàng, ngay cả khi họ sử dụng thẻ sinh vật và thẻ phép vẫn không thể ngăn cản bước chân của gã khổng lồ bằng đá.
Triệu Minh Quân chịu trách nhiệm hỗ trợ tấn công ở phía sau lúc này cũng hoa dung thất sắc, cô dẫn đầu hơn 40 thức tỉnh giả nhưng ngay cả Rìu vương cũng bị đánh bại dễ dàng như vậy, họ chắc chắn không phải là đối thủ của gã khổng lồ bằng đá.
Không nghi ngờ gì tất cả những suy tính trước đó của bọn họ đều sai lầm, sức mạnh của người đá khổng lồ hoàn toàn nằm ngoài sức tưởng tượng của bọn họ. Không quá lời khi nói rằng những người này đủ sức chống lại sự xung phong tấn công của hàng trăm, thậm chí hàng nghìn trùng nhân, nhưng bọn họ không ngờ rằng họ sẽ không thể ngăn cản một gã khổng lồ bằng đá đơn độc.
Người đá khổng lồ rõ ràng không cho cô thời gian để suy xét, khoảng cách một trăm mét chỉ phút chốc đã xông tới, vung nắm tay khổng lồ đập xuống.
Đội đầu tiên, tất cả đoàn diệt!
Đội thứ hai, tất cả bị tiêu diệt!
Tất cả những điều này xảy ra chỉ trong một phút, vào lúc này tất cả mọi người đều tuyệt vọng. Họ đã tận mắt chứng kiến một số thức tỉnh giả mạnh mẽ, giống như kiến bị người đá khổng lồ chà đạp biến thành máu và thịt trộn lẫn với đá và đất trên mặt đất.
Nhiều người đã nôn mửa khi nhìn thấy cảnh tượng này.
Người đá khổng lồ lao tới, như thể giẫm lên một ngọn núi xác sống và một biển máu, như một thần chết. Một tòa nhà hai tầng ven đường bị nó tông trực diện vỡ tan tành, những mảnh xi măng, tấm thép văng tung tóe với động năng cực lớn rơi như mưa trúng đầu đoàn quân khiến hàng chục người thiệt mạng và bị thương ngay lập tức.
Trong phút chốc, tình hình hoàn toàn rối loạn, vô số người bỏ chạy, xe nổ máy, tiếng nổ vang khắp nơi, người ta kinh hãi kêu gào. Nhiều người chỉ đứng đó chết lặng với một sự tuyệt vọng sâu thẳm trong đôi mắt của họ.
Trong mắt mọi người đội thức tỉnh số 1 và đội thức tỉnh số 2 là sức mạnh chiến đấu hàng đầu trong khu an toàn, họ là niềm hy vọng hỗ trợ mọi người kiên trì, thậm chí họ còn được thăng hoa thành tín ngưỡng.
Nhưng giờ đây, niềm tin này đã tan tành trong chưa đầy một phút, loại đả kích trí mạng khiến mọi người đều lâm vào vực sâu tuyệt vọng.
Binh lính run rẩy nổ súng, biết rằng vô tác dụng nhưng vẫn tiếp tục nhả đạn. Cha mẹ thất lạc hài tử ôm đầu ngồi xổm dưới đất gào khóc, một chiếc xe ô tô định chạy thoát thân nhưng ngay lập tức bị người đá khổng lồ đuổi theo một chân dẫm bẹp...
Cảnh tượng trước mắt càng thêm khải huyền hơn tận thế, không, đây là địa ngục.
Ngay cả những thức tỉnh giả cũng không còn dũng khí bước tới để ngăn cản nó, nhiều người đào tẩu khi người đá khổng lồ đại khai sát giới, họ không biết phải đi đâu, chỉ biết rằng phải chạy khỏi nơi này ngay lập tức.
“Kết thúc rồi, hết rồi!” Những thức tỉnh giá chỉ trích Ngô Minh lúc trước đều xụi lơ trên mặt đất, đối mặt với sức mạnh đáng sợ của người đá khổng lồ bọn họ chỉ cảm thấy vô lực, thậm chí còn không có dũng khí chạy trốn.
Lý Hạ định kéo Cung tinh linh mấy lần nhưng đều bị Ngô Minh ngăn lại, Giáo sư Từ mặt cắt không còn giọt máu, ông thở dài và liên tục lẩm bẩm: "Cho tôi thêm một chút thời gian, cho tôi thêm một chút thời gian, tôi sẽ có thể phát huy phương pháp vận dụng nguyên khí áp dụng cho vũ khí nóng, ai……đây là lão Thiên muốn tiêu diệt chúng ta a!
Lưu Bân cầm trong tay cây thiết chùy đầy gai nhọn trừng to đôi mắt đỏ bừng, liên đội của anh đã có không ít huynh đệ tử vong nên giờ đây đang muốn xông lên liều mạng. Nhưng anh chưa kịp lao lên thì đã bị ai đó kéo lại.
"Lưu ca, hãy bảo vệ giáo sư Từ, đội trưởng Tôn và Triệu Ninh, chốc nữa gã khổng lồ bằng đá sẽ rời đi, hãy tập hợp những người xung quanh đào tẩu càng sớm càng tốt, Lý Hạ, em cũng ở bên họ!"
Lên tiếng chính là Ngô Minh, lúc này anh ta điểm ra Tạp phiến và nắm chặt cây gai xương trong tay. Đến bây giờ rốt cuộc Ngô Minh đã minh bạch vụ việc, gã khổng lồ bằng đá này đến đây là để báo thù, Ngô Minh chắc chắn nếu nó phát hiện ra chính mình sẽ bỏ qua tất cả quay sang truy lùng anh.
Trên thực tế, trong khi Ngô Minh đang nói, người đá khổng lồ một mắt đang căm hận đột nhiên phát hiện ra điều gì đó, đồng thời nhìn về phía Ngô Minh.
Dưới ánh nhìn của gã độc nhãn khổng lồ, nhiều người như bị dội một chậu nước lạnh từ đầu đến chân.
Ngô Minh biết mình đã bị phát hiện, không chần chừ gì nữa, súng thì vô dụng nên liền rút thanh gai xương cầm trên tay, cây gai xương đã từng ngâm trong tinh huyết người khổng lồ nên một khi lấy ra nhất định sẽ bị người đá khổng lồ phát hiện.
“Hey, ngươi không phải vừa muốn tìm ta báo thù bị chọt mắt chém cụt tay sao? Đến đây mà đuổi theo ta!”
Ngô Minh lúc này hét lên một tiếng, lập tức chọn một phương hướng chạy ra ngoài.
Lúc này, người đá khổng lồ gầm lên một tiếng giận dữ điên cuồng đuổi theo, gã khổng lồ rời đi cũng cho mọi người một tia hi vọng.
“Là anh ta, ngày đó người đẩy lùi người đá khổng lồ chính là Ngô Minh!”
Triệu Ninh lúc này dường như nhớ tới cái gì, thất thanh hô lớn một tiếng.
Lần trước khi Ngô Minh cứu cô, cô cảm thấy Ngô Minh đang cầm một cây gai xương có chút quen thuộc, nghe xong lời của Ngô Minh lập tức nhớ ra.
Khi người đá khổng lồ lần đầu tiên tấn công, bóng hình dựa vào sức mạnh của một người, dùng kỳ công bất ngờ đánh lui người đá khổng lồ, vào lúc này bóng dáng ấy hoàn toàn phủ lên người Ngô Minh.