Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Tàng Phong

Chương 10: Hai nửa sống chết (1)

Chương 10: Hai nửa sống chết (1)



Từ Hàn đã từng giết yêu thi.

Mà không chỉ một tên.

Dù cho những yêu thi này khi còn sống cũng là loài người, nhưng sau khi biến thành yêu thi, ngoài thân hình ra rốt cuộc không thể tìm được bất cứ dấu vết nào của con người.

Giết bọn chúng đối với Từ Hàn mà nói ngoài sợ hãi như lúc đầu còn lại hầu như không có bất kỳ áp lực tâm lý.

Nhưng những đầu người lăn ra từ trong bao của đứa bé trai kia lại không giống như vậy, chúng nó là sọ người, là đầu người đã từng sống sờ sờ.

Đối với Từ Hàn gian nan lắm mới chỉ đến mười hai tuổi mà nói, tay đang cầm một cái đầu người, hiển nhiên không thể xem là thể nghiệm quá tốt.

Hắn bỗng nhiên hiểu được, nam hài nhìn như cả người lẫn vật vô hại này, hiển nhiên là hạng người độc ác có ý đồ dựa vào đầu người gom góp đủ mười cái.

Nghĩ đến như vậy làm cho hắn khiếp sợ đồng thời cũng đã hiểu rõ tình cảnh Lưu Sanh lúc này đã bị đe dọa đến mức độ nào.

Hắn bất chấp vết thương sâu tới xương trên bộ ngực mình, với tay nhặt dao găm rơi trên mặt đất lên, giết tới phía đứa bé trai kia, hắn muốn nhanh chóng ngăn lại trước khi gã ra tay với Lưu Sanh.

Lúc này dao găm của đứa bé trai kia đã đâm tới trước mặt Lưu Sanh, Lưu Sanh ngã trên mặt đất hoàn toàn không có bất cứ chỗ trống nào để né tránh.

Trong lòng y vào lúc đó quyết đoán, cũng không biết dũng khí từ nơi nào sinh ra, tay của y mãnh liệt duỗi ra, dùng tốc độ cực nhanh cứng rắn cầm dao găm bị nam hài đâm tới.

Nam hài hiển nhiên thực sự không ngờ Lưu Sanh hung ác như vậy, cũng dám lấy tay đón lấy dao găm của gã.

Mà sau khi hơi hơi khiếp sợ, nụ cười ác độc liền hiện lên ở trên mặt của gã lúc này, tay gã cầm chặt dao găm dùng sức đâm về phía trước.

Sắc mặt Lưu Sanh ở một khắc này trở nên trắng bệch, máu tươi giữa ngón tay lại càng bắt đầu chảy xuống phía dưới không ngừng.

Dao găm đã cắt vỡ tay của y, cảm giác đau đớn thấu xương truyền đến, khiến trong đầu y run lên một trận. Lực lượng trên dao găm truyền lại lớn thêm vài phần, cảnh này khiến y không thể không nắm chặt thêm cái dao găm kia, mà hành động như vậy, hiển nhiên tránh không được khiến miệng vết thương trên tay y tiếp tục bị xé rách.

Nụ cười trên mặt tiểu nam hài càng lớn, thần tình như vậy cùng với khuôn mặt gần như cả người lẫn vật vô hại, có vẻ quỷ dị lại âm trầm.

Gã dường như rất hưởng thụ quá trình này.

Nhìn đối thủ không ngừng giãy giụa, nhưng vẫn như trước từng bước một bước về phía tử vong.

Điều này làm cho Từ Hàn cùng Lưu Sanh trong lòng run lên một trận, bọn hắn rốt cuộc ý thức được nam hài trước mặt này là một kẻ địch đáng sợ.

Đáng sợ đến mức dù cho những thứ yêu thi hung hãn bên ngoài rừng rậm kia cũng không thể nào so sánh được.

Có đôi khi, con người còn đáng sợ hơn yêu quái rất nhiều.

Từ Hàn không dám có nữa nửa phần do dự, hắn không thể xác định Lưu Sanh còn có thể kiên trì bao lâu, nói cho cùng, cục diện như vậy cũng là do lòng dạ đàn bà của mình tạo thành.

Trong lòng hắn nổi lên vẻ kiên quyết, kéo theo thân hình tràn đầy vết thương, cố gắng dùng hết sức lực chạy về phía đứa bé trai kia.

Nhưng thương thế của hắn thực sự khá nặng, vết thương trên ngực sâu tới xương, máu tươi còn không ngừng tràn ra bên ngoài. Đầu của hắn cũng bởi vì mất máu quá nhiều mà trở nên có chút choáng váng, nó có thể hoạt động chỉ hoàn toàn bằng vào một cỗ chấp niệm trong đầu.

Hắn không muốn chết ở chỗ này.

Mệnh của hắn không phải như vậy.

Ôm chấp niệm như vậy, hắn rốt cuộc đi tới sau lưng đứa bé trai kia, muốn vung dao găm trong tay đâm về phía gã.

Một hành động này gần như đã dùng hết khí lực toàn thân Từ Hàn, nhưng rơi vào trong mắt đứa bé trai kia một cú đâm này lại giống như trò đùa của trẻ con chơi trò chơi làm người lớn, có vẻ hữu khí nhưng vô lực.

Trên mặt nam hài lại trồi lên một nụ cười ác độc một lần nữa.

Gã thành thạo thủ đoạn như vậy, tập kích giết một người, tên còn lại ra tay giúp đỡ, nhất định lộ ra kẽ hở, lúc này tăng thêm nửa thương một kích.

Ví dụ như hiện tại, Từ Hàn cưỡng ép xuất thủ nên đầy rẫy chỗ sơ hở, gã biết đây là thời điểm chấm dứt trò khôi hài này rồi.

Trong lòng sinh ra ý nghĩ như vậy, trong suy nghĩ nam hài cảm giác đã nắm chắc thắng lợi trong tay, liền muốn rút ra dao găm trong tay, đâm về phía Từ Hàn đã là nỏ mạnh hết đà.

Nhưng vào lúc này, gã bỗng nhiên phát hiện, dao găm của mình vẫn bị Lưu Sanh gắt gao cầm chặt như cũ , trong lúc nhất thời gã không có cách nào rút ra.

Đây là điều khiến gã bất ngờ đấy.

Có thể đoán được miệng vết thương trong tay Lưu Sanh lúc này nhất định đã sâu đủ thấy xương, nam hài nghĩ mãi mà không rõ vì sao y còn sức lực để cầm chặt dao găm của gã như vậy, chẳng lẽ y thật sự không sợ bị con dao găm này trực tiếp cắt đứt bàn tay sao?

Nghĩ như vậy, vẻ tàn bạo trong lòng gã cuồn cuộn. Một lần nữa tăng thêm vài phần khí lực trên tay rút ra dao găm, gã biết rõ, bất kể trong lòng Lưu Sanh rốt cuộc có niềm tin kiên cường như thế nào, nhưng cánh tay đã bị cắt vỡ chắc chắn không thể sử dụng được quá nhiều sức mạnh, mà nếu lấy lại dao găm, y hầu như không có cách nào ngăn cản, mà Từ Hàn cũng chắc chắn là vong hồn kế tiếp dưới đao của gã!

Nhưng khiến gã vạn lần không ngờ tới là, Lưu Sanh dường như cũng nhìn rõ ý nghĩ trong đầu nam hài hiện tại, y vào lúc đó cắn răng một cái, trong con ngươi hiện lên một vẻ tàn khốc. Thân thể của y vậy mà không ngừng thẳng tiến về phía trước, nghênh tiếp cái dao găm kia, cứng rắn để cho cái dao găm kia đâm rách bên vai trái mình chỗ các đốt ngón tay.

Nam hài trong lòng hoảng hốt, sau một lúc ngắn ngủi, gã bỗng nhiên hiểu rõ mục đích của Lưu Sanh.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch