WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Tàng Phong

Chương 114: Phu quân của ta (2)

Chương 114: Phu quân của ta (2)


"Có chuyện gì ồn ào vậy ?" Diệp Hồng Tiên lạnh lùng nói. Dù vậy vẫn chưa từng liếc nhìn Từ Hàn cùng Sở Cừu Ly.

Mạnh Thư Các đương nhiên không dám giấu giếm liền kể chuyện đã xảy ra từ đầu đến đuôi, sau đó liền thối lui sang một bên, yên tĩnh đợi Diệp Hồng Tiên lên tiếng. Mà Từ Hàn cùng Sở Cừu Ly vào lúc đó cũng liên tục nháy mắt với Diệp Hồng Tiên, sợ nàng đồng ý với Mạnh Thư Các.

"Nếu đã là Chấp Kiếm Đường lên tiếng, đương nhiên phải cho bọn ngươi một cái công đạo." Dướng ánh mắt chăm chú và căng thẳng của đám người, Diệp Hồng Tiên cuối cùng khẽ gật đầu.

Lời vừa nói ra, sắc mặt của Từ Hàn cùng Sở Cừu Ly lập tức trở nên cực kỳ khó coi, mà đám người Mạnh Thư Các cũng rất mừng rỡ.

Từ Hàn cực kỳ khó hiểu nhìn về phía Diệp Hồng Tiên, nhưng chỉ thấy nàng không chớp mắt nhìn chằm chằm vào phía trước, dường như chưa hề phát hiện được ánh mắt của hắn.

Hiện tại Mạnh Thư Các như tiểu nhân đắc chí, xuân phong như ý.

Y chắp tay với Diệp Hồng Tiên, nói:"tạ ơn sư thúc." Sau đó nháy mắt với đám đệ tử Chấp Kiếm Đường sau lưng mình, một đám người lúc đó nối đuôi nhau mà vào. . . .

"Đã xong đã xong, danh dự của Đạo Thánh môn coi như đã bị Sở Cừu Ly ta làm hỏng."

Đám người Mạnh Thư Các bắt đầu lục tung tiểu hiên, mà Sở Cừu Ly ở một bên lại không thể ngồi yên, trong miệng thì thào lẩm bẩm.

"Hủy cái gì?" Từ Hàn không nghe rõ ràng lời nói trong miệng Sở Cừu Ly, liền truy vấn, trong nội tâm lại nghĩ đến việc sau khi chứng cứ bị phát hiện thì nên giải quyết chuyện này như thế nào, nếu như bị đuổi ra khỏi Linh Lung Các này, muốn tìm được mấy thảo dược để luyện hóa cánh tay Yêu kia lại khó càng thêm khó rồi. Thời gian không đợi người, lúc gần đi Phu Tử đã nói qua nếu như trong vòng một năm không giải quyết tai họa của cánh tay Yêu, đến lúc đó nó nhất định sẽ cắn trả. . . theo thời hạn một năm như lời Phu Tử thì hôm nay đã trôi qua ba tháng, Từ Hàn đã không còn quá nhiều thời gian, hắn sẽ không dám bốc lên bất cứ nguy hiểm nào.

"Danh dự Đạo Thánh Môn a, một điều chúng ta luôn kiêng kỵ nhất là bị người tìm thấy tang vật, nếu chuyện này truyền đi, Sở Cừu Ly ta còn chỗ nào trên giang hồ để đặt chân" Sở Cừu Ly mặt buồn rười rượi nói.

Từ Hàn nghe vậy liếc gã một cái,"ngươi quên chúng ta bị đuổi ra khỏi Hưng Thịnh trấn như thế nào sao"

". . ." Sở Cừu Ly thực sự không thể phản bác được.

"Tìm được chưa" Ngay lúc hai người nói tới đây, các đệ tử Chấp Kiếm Đường đi lục soát lại tụ tập đến trong nội viện một lần nữa. Mạnh Thư Các trầm mặt nhìn những đệ tử Chấp Kiếm Đường đầu đầy mồ hôi nói.

"Không có. . ."

"Chỗ này cũng không có. . ."

Một đám người đồng loạt lắc đầu nói.

"Ừ" Nhìn đám người bận việc một hồi lại không thu hoạch được gì, trên mặt Từ Hàn cùng Sở Cừu Ly lộ ra vẻ khác thường, cùng nhau ngẩng đầu nhìn về phía đám người Mạnh Thư Các tụ tập, nghiêng lỗ tai cẩn thận nghe cuộc đối thoại của bọn họ.

"Sao có thể như thế, rõ ràng có người chứng kiến những ngày này tiểu tử kia thỉnh thoảng vẫn phục dụng Lưu Ly đan!" Sắc mặt Mạnh Thư Các biển đổi đến mức đỏ bừng, hiển nhiên đã có vài phần hổn hển.

"Chỗ cần lục soát cũng đã xong, ngoại trừ. . ." Một tên đệ tử Chấp Kiếm Đường có chút do dự nói.

"Đâu, còn chỗ nào chưa lục soát, đi lục soát cho ta!" Mạnh Thư Các quát.

"Ngoại trừ. . . gian phòng của tiểu sư thúc . . ." Đệ tử kia có chút do dự chỉ chỉ một cái sương phòng khác trong nội viện.

Mạnh Thư Các sững sờ, lúc đó liền cảm nhận được một cỗ lạnh lẽo sau lưng mình, cũng là lúc mà Diệp Hồng Tiên ở bên đưa ánh mắt tới.

Y ngầm giật mình một cái, thầm mắng đệ tử này muốn chết, đây chính là khuê phòng của Diệp Hồng Tiên, ngay cả y có một trăm cái lá gan cũng không dám đi lục soát.

Lập tức tròng mắt y khẽ đảo, cuối cùng cắn răng, quay người đi tới trước mặt Diệp Hồng Tiên, vô cùng không cam lòng chắp tay nói:"chuyện này là do Mạnh mỗ lỗ mãng, chuyện Lưu Ly đan bị mất trộm quả thực không liên quan gì đến Từ huynh."

Từ Hàn cùng Sở Cừu Ly thấy thế liếc nhau quả thực vừa mừng vừa sợ.

Sở Cừu Ly hiển nhiên không bao giờ chịu nghĩ kĩ, chỉ cảm thấy ánh mắt của những đệ tử Chấp Kiếm Đường này đều có vấn đề, đồ vật bày ngay ngoài sáng mà vẫn không tìm được.

Nhưng Từ Hàn lúc này cũng đã hiểu ra, hắn quay đầu nhìn về phía Diệp Hồng Tiên, vẻ mặt nàng vẫn không hề đổi sắc, hắn biết được hiển nhiên trong chuyện này là do nàng triển khai chút tay chân mới có thể khiến Mạnh Thư Các vốn tràn đầy tự tin ăn phải thua thiệt.

Mà Mạnh Thư Các sau khi nói xong những lời kia, y hung hăng liếc nhìn chằm chằm những đệ tử Chấp Kiếm Đường đến hộ tống, liền muốn rời đi.

Mắt thấy bọn họ muốn đi ra cửa sân.

"Chờ một chút!" Nhưng vào lúc này Diệp Hồng Tiên một mực trầm mặc không nói bỗng nhiên mở miệng.

"Diệp sư thúc còn có điều gì chỉ giáo" mọi người cùng lúc đó đưa ánh mắt khó hiểu nhìn về phía Diệp Hồng Tiên, mà Mạnh Thư Các lại càng không dám xông tới, cưỡng chế phiền muộn trong lòng mình, chắp tay cung kính nói với Diệp Hồng Tiên.

Diệp Hồng Tiên cùng lúc đó chậm rãi đi tới trước mặt Mạnh Thư Các, còn không chờ y suy nghĩ cẩn thận hành động của nàng lần này là có ý gì.

Một trận đau nhức kịch liệt liền nhanh chóng truyền đến, Mạnh Thư Các cảm thấy thân thể chợt nhẹ, cả người giống như diều đứt dây bay rớt ra ngoài, rơi xuống cách mấy trượng bên ngoài cửa viện mới có thể ngừng lại được.

Phốc.

Trong miệng y phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt yếu ớt, phía trên bộ áo xanh càng tràn đầy vết bẩn, nhìn qua cực kỳ chật vật.

"Từ Hàn là phu quân của Diệp Hồng Tiên ta, nếu như ngươi đã hoài nghi chàng, không bằng cứ đến điều tra."

"Tra ra được, Diệp Hồng Tiên ta lấy chồng theo chồng, gả cho chó thì theo chó, chàng nhận trách phạt như thế nào, ta sẽ cùng chia sẻ."

"Nhưng nếu như không tra ra, chính là vu oan cho phu quân của ta."

"Một chưởng này chính là giáo huấn."

"Nếu như còn có lần sau."

"Thứ ta muốn . . ."

"Chính là cái mạng của ngươi!"





trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.