Lão giả kia cầm kiếm sắc trong tay, quanh thân kiếm ý màu đỏ như nước sông chảy dài, thao thao bất tuyệt.
Lão trực tiếp nghênh đón Thiên lôi đánh tới, kiếm ý hóa thành một con ác long hung hăng đụng vào Thiên lôi.
Thanh thế thật lớn làm cho đám người sợ vỡ mật, mà khi hai thứ va chạm nở ra cường quang, cũng chiếu rọi toàn bộ Linh Lung các như ban ngày.
Lúc này mọi người ở đây cũng đều tỉnh ngộ lại, Lôi kiếp này chính là do Tư Không Bạch đưa tới.
Lão từ sau khi trở về từ Thái Âm cung đã đóng tử quan, giờ phút này mang tới Thiên kiếp thì càng không cần nhiều lời, đương nhiên đã đến thời khắc mấu chốt đột phá Địa Tiên cảnh.
Nếu lão có thể an toàn sống qua thiên kiếp này, vậy vấn đề mà Linh Lung Các những năm qua phải chịu cũng có thể giải quyết dễ dàng.
Có thêm vị Địa Tiên như lão, cộng thêm vị Chung Trường Hận có được chiến lực có thể sánh với Địa Tiên. Địa vị Linh Lung Các dĩ nhiên sẽ bất động giống như Thái Sơn. Nhưng nếu lão thất bại...
Chờ đợi Linh Lung Các chính là cảnh ngộ còn thảm hại hơn cả bây giờ.
Đám người đều hiểu một điểm này, vì vậy ánh mắt quan sát cảnh tượng trên trời lúc đó cũng dần khẩn trương lên.
Thiên lôi oanh minh, kiếm ý đầy trời.
Thiên kiếp giao phong lần đầu với Tư Không Bạch, lão không chịu chút tổn thương nào, mà Thiên lôi lại tan vỡ không còn.
Đạo thiên lôi thứ hai bắt đầu nổi lên trong kiếp vân, so với đạo Thiên lôi trước đó, đạo thiên lôi này ẩn chứa uy thế càng thêm kinh người, cho dù mọi người ở phía xa quan sát trong lòng cũng cảm thấy run rẩy.
Thế nhưng sắc mặt vị lão giả đứng giữa kiếp lôi vẫn như thường, khí tức của lão vững vàng, trong con ngươi ánh lên vẻ lạnh lùng.
"Kiếm bơi Thiên môn, thiên hạ không gì có thể nghịch!" Lão giả quát lên như vậy, khi đó kiếm ý quanh người lão lại lần nữa ngưng tụ, hóa thành một con ác long như trước kia, gào thét lượn vòng quanh người lão vài vòng.
Dần dần quanh người lão xuất hiện bảy con ác long màu máu, bọn chúng quấn lấy nhau, gào thét vờn quanh thân thể Tư Không Bạch.
Thanh thế to lớn thoáng có chút át cả đạo Thiên lôi trên bầu trời.
Lúc đó tất cả mọi người đều cảm thấy vui mừng...
Nếu như Tư Không Bạch có thể trở thành Địa Tiên, vậy không khác nào đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi giúp Linh Lung các. Nghĩ như vậy, trong mắt mọi người hiển hiện lên vẻ cuồng nhiệt. ...
Nhưng chỉ có Từ Hàn lúc đó chợt cau mày.
Hắn nhìn vị lão giả phía chân trời kia, người này quả thực khí vũ hiên ngang, rất có tư thái của một vị Tiên nhân.
Nhưng hắn lại cảm thấy một thứ khác biệt với chính lão giả khi trước.
《Thiên Tự Kiếm Điển》quả thực chính là pháp môn kiếm đạo đứng đầu thế gian này, không thể nghi ngờ điểm này. Nhưng nó bao hàm ý chính là thuận thế, thuận theo Thiên đạo mà tu thành kiếm đạo, có thể nói là trái ngược hoàn toàn cùng với pháp môn dùng kiếm ta tu thành thiên đạo của《Đại Diễn Kiếm Quyết》.
Mà kiếm chiêu Tư Không Bạch dùng lúc này, tựa như ẩn chứa điểm giống nhau của hai loại, nhưng lại không phải là tinh túy, cho nên có vẻ dở dở ương ương.
Nhưng dù sao tu vi của Từ Hàn vẫn còn thấp, đặc biệt lý giải của kiếm đạo chẳng qua cũng chỉ mới nhập môn, dù những ngày này được nghe hai vị đại sư kiếm đạo Chung Trường Hận và Mặc Trần Tử giảng giải, mới hiểu được một hai phần trong đó. Nhưng cụ thể có vấn đề gì xảy ra trong kiếm pháp của Tư Không Bạch thì hắn lại chẳng thể nói rõ.
Đạo thiên lôi thứ hai lúc này đánh xuống.
Bảy con ác long quanh người Tư Không Bạch phóng tới, trực tiếp đón đạo Thiên lôi kia.
Lần này, Tư Không Bạch không còn nhẹ nhàng như trước.
Quần áo của lão giả lập tức bị xé nát bên trong va chạm kịch liệt như vậy, thần sắc trên mặt cũng tái nhợt thêm vài phần.
Mà còn không chờ lão khôi phục lại từ tình cảnh thảm hại như vậy, đạo Thiên lôi thứ ba đã bắt đầu nổi lên.
Lực lượng ẩn chứa trong đạo kiếp lôi này còn lớn hơn nhiều lần so với hai đạo kiếp lôi khi trước, lớn gấp khoảng chừng mười lần.
Sắc mặt mọi người vào lúc đó biến đổi, Thiên Đạo chi lực được Thiên lôi hấp thu, Thiên uy càng ngày càng lớn. Nếu như có thể dễ dàng chống đỡ, nào khiến nhiều tu sĩ Đại Diễn cảnh trên đời ôm hận mà chết như vậy?
"Tới đây!" Lão giả lúc đó ngửa đầu nhìn trời, trường kiếm trong tay lão sáng lên một đường huyết quang chói mắt.
Lão hét lên một tiếng, thanh âm cao vút mà thê lương, giống như sói dữ bị dồn vào đường cùng, vừa dữ tợn vừa bi thương.
Thiên lôi cuồn cuộn lại hạ xuống một lần nữa.
Bảy con ác long dưới sự thúc giục của lão giả đánh thẳng về phía thiên lôi.
"Oanh!"
Một tiếng vang lớn nổi lên, dường như mọi người trên Linh Lung các đều chịu ảnh hưởng của va chạm mà run rẩy.
Hai con ác long dưới sự va chạm mà biến thành hư vô.
Mà dưới sự chú ý của tất cả mọi người, Tư Không Bạch lúc này thân thể chấn động, khóe miệng tràn ra máu tươi, sắc mặt lập tức tái nhợt.
Cũng đúng lúc này, đạo kiếp lôi thứ tư đã bắt đầu nổi lên... ...
Một tâm tình được gọi là tuyệt vọng bắt đầu lan rộng trong đám đông.
Tư Không Bạch khí tức uể oải, đã đến đường cùng, tựa như Linh Lung các hiện tại đang mưa gió lay động.
Vân mệnh của cả hai tương liên ...
Cả hai đều vui buồn có nhau...
Mọi người hiểu được điểm này, Tư Không Bạch cũng biết được như vậy.
Lão nhân khóe miệng tràn đầy máu tươi ngửa đầu nhìn đạo kiếp lôi dần dần ngưng kết thành hình kia, trong mắt lão chớp động lên vẻ gần như điên cuồng.
"Ta không thể chết."
Lão thầm nói như vậy.
Lão nghĩ đến lời dặn dò của sư tôn, sư huynh mình khi buông tay nhân gian, nghĩ đến truyền thừa ngàn năm qua của Linh Lung các.
Đây đều là những thứ mà vô số tiền bối dùng máu thịt xây dựng thành.
Mà thứ như vậy, sao có thể sụp đổ trong tay mình được?
Lão nghĩ như vậy, thân thể vốn đã còng xuống khi đó lại bị lão ưỡn ra thẳng tắp lần nữa.
"Lại đến!"
Lão phát ra một tiếng rống giận, khí tức uể oải quanh người chấn động mạnh mẽ, năm con ác long còn sót lại tiếp tục quấn quanh thân thể lão, kiếm ý màu máu như thủy triều bao bọc lão.
Ầm ầm!
Đạo kiếp lôi thứ tư vào lúc đó rốt cục hạ xuống.
Mặt đất run rẩy càng lúc càng lợi hại, một ít đệ tử tu vi yếu khi đó gần như không thể đứng vững, đồng loạt ngã xuống đất.
Mà thân thể Tư Không Bạch tại trung tâm lôi kiếp lại không ngừng run rẩy dưới uy thế khủng bố của kiếp lôi.
Nhưng vị lão giả này vẫn cố chấp nắm kiếm trong tay, chỉ thẳng về phía mái vòm.
"Ta không thể thua!"
Lão nghĩ như vậy, cũng làm như vậy.
Thân thể ác long bị lão gọi ra bắt đầu tan rã, hiển nhiên đã không cách nào thừa nhận được cỗ lực lượng đáng sợ này. Mà thân thể Tư Không Bạch cũng bắt đầu dần dần phiếm hồng, mạch máu dưới tầng da bắt đầu vỡ tan, từng tia máu tươi thấm ra theo tầng da của lão, nhuộm cả người lão thành đỏ tươi.
Lại thêm hai con ác long hóa thành tro tàn dưới lôi kiếp.
Khí tức quanh người Tư Không Bạch tiếp tục uể oải xuống, lão gọi ra bảy con ác long kiếm ý chỉ còn lại ba con, vả lại sau khi trải qua Thiên lôi liên tiếp tẩy lễ, khí thế quanh người ác long cũng uể oải không chịu nổi giống như lão.
Thiên kiếp cũng không buông tha tính toán của bọn họ, đạo Thiên lôi thứ năm gần như ngay trong nháy mắt lúc đạo Thiên lôi thứ tư dừng lại ầm ầm đánh xuống
Trái tim mọi người trong khoảnh khắc đó như ngừng đập, ngay cả Từ Hàn nhìn ra dị trạng của Tư Không Bạch cũng rùng mình trong lòng. Hắn rất rõ ràng lão không thể chết, một khi lão chết đi thì Linh Lung Các tất nhiên sẽ tan đàn xẻ nghé, mà sau đó vận mệnh những người như Phương Tử Ngư, Tần Khả Khanh, Tống Nguyệt Minh như thế nào càng không dám tưởng tượng.
Đạo thiên lôi thứ năm, đánh tan ba con ác long cuối cùng của Tư Không Bạch.