Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Tàng Phong

Chương 31: Thật ư? (1)

Chương 31: Thật ư? (1)



"Huyền nhi!"

"A! ! !"

Tiếng kinh hô của Từ Hàn cùng tiếng kêu thảm thiết của nam tử áo xanh hầu như vang lên trong cùng một lúc. Mà theo đó còn có một đường hoa máu bắn tung tóe ra.

Sau đó.

Thân thể nho nhỏ của mèo đen bị nam tử áo xanh đưa tay ném xa mấy trượng, trùng trùng điệp điệp rơi ở trên mặt đất. Mà nam tử áo xanh lại bụm lấy gương mặt của mình chật vật lui về phía sau, màu máu đỏ tươi thuận theo khe hở đầu ngón tay gã không ngừng chảy xuống.

Gã không ngờ rằng con mèo đen nhìn như bình thường ở trên vai Từ Hàn lại có lực sát thương lớn đến như vậy, chỉ đối mặt một lần mà trên gương mặt của gã đã bị kéo xuống một khối máu thịt, cảm giác đau đớn cực lớn truyền đến khiến cho gã gần như hôn mê.

Từ Hàn thấy thế, cũng không ngờ tới mèo đen lại có khả năng như vậy. Hắn nhìn mèo đen vẫn không nhúc nhích khi bị nam tử áo xanh ném ở trên mặt đất phía xa, đáy lòng vô cùng lo lắng, nhưng vừa mới phóng ra bước chân muốn tiến lên, mười tám vị Tu La áo đen rút cuộc hồi phục thần trí, vây giết về phía Từ Hàn.

Từ Hàn không dám khinh thường, Mặc dù Đại Tu La áo xanh đã bị mèo đen gây thương tích, nhưng không phá hỏng căn cơ, tình cảnh của hắn lúc này vẫn nguy hiểm muôn phần như cũ. Hắn không thể không tạm thời đè xuống lo lắng trong lòng đối với mèo đen, nắm chặt dao găm trong tay, cảnh giác nhìn đám Tu La áo đen vây giết tới.

Cấp bậc bên trong Sâm La Điện rất uy nghiêm, dù chỉ cao hơn một cấp, nói là có thể nắm quyền sống hay chết trong tay cũng không quá đáng chút nào.

Từ Hàn vừa rồi đột nhiên nổi loạn, khiến đám Tu La không có thời cơ kịp phản ứng, thế cho nên nam tử áo xanh mới bị tổn thương, nếu như sau này gã trách tội xuống, hiển nhiên bọn chúng sẽ không có quả ngon để ăn, bởi vậy, đám Tu La lúc này phục hồi tinh thần lại thì trong lòng có thể nói vừa sợ vừa giận, chắn chắn sẽ không cho Từ Hàn có cơ hội một lần nữa, hầu như trong cùng một lúc phát động công kích về phía hắn.

Thân thủ của Từ Hàn vốn nổi tiếng trong đám Tu La áo đen, nếu không cũng sẽ không thể sống qua bảy ngày dưới sự đuổi giết của Sâm La Điện, thế nhưng đều là ẩn núp ở chỗ có địa thế che lấp mà tạo nên thành quả chiến đấu, mà hôm nay dù cho tu vi có chút tăng lên, nhưng trực tiếp chống lại mười tám vị Tu La áo đen, nhưng cũng chỉ có lực lượng chống đỡ mà không thể phản công lại chút nào.

Hơn nữa bởi vì tay phải thường dùng đã bị chém đứt, bất kể là tính cân bằng của thân thể hay là lực lượng phát ra từ tay trái đều kém xa trước kia, mười thành chiến lực chỉ có thể phát huy ra chưa đến bảy tám phần, trong lúc nhất thời có thể nói là cực kỳ nguy hiểm.

Từ Hàn cắn răng gian nan chèo chống, nhưng chiến trận mà mười tám vị Tu La kết thành lại kín không kẽ hở, hơn mười hơi thở trôi qua, Từ Hàn vẫn không thể tìm ra một chút cơ hội, trên người mình lại xuất hiện thêm vài đường vết thương.

Bọn họ đều là Tu La, cùng một công pháp, cũng cùng kinh nghiệm, bọn họ hiểu nhau rất rõ, đương nhiên cũng sẽ không cho đối phương tìm kiếm ra bất cứ kẽ hở nào.

Lúc này, Từ Hàn khó khăn lắm mới tránh được lưỡi dao sắc bén kéo tới trước mắt, khóe mắt lại thoáng nhìn nằm mèo đen trên mặt đất giờ phút này thân thể bắt đầu run rẩy, hắn biết rõ, Yêu lực trong cơ thể mèo đen đã bắt đầu phát tác. Điều này làm cho lòng hắn mãnh liệt trầm xuống, mà vẻ thất thần ngắn ngủi này lại bị những Tu La kia nhạy cảm bắt được.

Bọn chúng nắm lấy cơ hội đột kích đi lên, lưỡi đao sắc bén trong tay mang theo âm thanh xé gió, lóe lên ánh sáng lạnh lẽo từ bốn phương tám hướng đâm tới, hầu như chặn kín tất cả đường lui của Từ Hàn.

Từ Hàn trong lòng giật mình vào lúc đó phục hồi tinh thần lại, dao găm của hắn vung lên trước người, đẩy ra mấy đường lưỡi dao sắc bén kéo tới trước mặt, thân thể lại thuận thế khom xuống ý đồ tránh thoát mấy đường ánh sáng lạnh lẽo phía sau lưng.

Hắn rốt cuộc lại chậm đi một tí, mấy cái mũi kiếm đã ép sát thân thể, đâm rách quần áo của hắn.

Đám Tu La đắc thủ vội vàng vung mũi kiếm lên ý đồ cắt vỡ máu thịt của hắn.

Hí... iiiiii á!

Chỉ nghe một tiếng vang nhỏ.

Quần áo Từ Hàn bị cắt vỡ, mà vật bọc trong vải trắng được hắn vác trên lưng cũng bị hất lên cao dưới mũi kiếm của đám Tu La kia.

"Khụ!" Từ Hàn phát ra một tiếng kêu đau đớn, mặc dù tránh được tổn thương chí mạng, nhưng trên lưng vẫn không tránh được bị những mũi kiếm kia kéo lê từng đường viết máu khiến người ngoài sợ hãi.

Oanh!

Mà cũng đúng lúc này, một tiếng nổ tung cực lớn vang vọng.

Vật màu trắng kia sau một hồi bay lên không trung lại thẳng tắp đâm vào trên mặt đất, đã rơi vào bên người Từ Hàn.

Quá trình này khiến vải trắng bao bọc bên ngoài nó rơi lả tả, còn vật này cứ như vậy lần đầu tiên hiển lộ ra diện mạo chân thật của nó ở trước mặt Từ Hàn.

Đó là một thanh kiếm.

Một thanh kiếm rất kỳ lạ.

Thân kiếm dài hơn ba thước, rộng chừng bốn tấc, mà lại không có mũi kiếm. Trên thân kiếm bám vào lấy những vật màu hồng như dung nham, giống như rắn độc bò đầy thân kiếm, lộ ra vẻ đáng sợ lại quỷ dị.

Từ Hàn chưa bao giờ thấy kiếm nào như vậy.

Nhưng lúc này, đám Tu La một kích không thành lại tập hợp một lần nữa, hét to đánh về phía Từ Hàn. Mũi kiếm lăng liệt lóe hàn mang thẳng đến mặt Từ Hàn, lúc này đây, Từ Hàn hiển nhiên muốn tránh cũng không thể tránh được.

Từ Hàn hoàn toàn không kịp suy nghĩ nhiều, tay trái của hắn chấn động, dao găm trong tay giống như mũi tên bắn ra, phá nát đầu lâu của một vi Tu La trước mặt, vị Tu La kia phát ra một tiếng kêu đau đớn, thân thể ngửa mặt ngã quỵ. Nhưng chuyện này cũng không đủ để chấn nhiếp những sát thủ còn lại, nhưng mùi máu tươi phiêu đãng trong không khí đã khơi dậy hung tính của mọi người ở đây.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch