WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Tàng Phong

Chương 52: Trời cho ta sinh mệnh, tất có điều nhiệm kỳ (2)

Chương 52: Trời cho ta sinh mệnh, tất có điều nhiệm kỳ (2)
" Thương Hải Lưu nói.

". . ." Từ Hàn sững sờ,"những thứ kia có chút lộn xộn, những lời chỉ bảo trên phương diện tu hành của tiền bối ta cũng không chắc có thể nhớ kỹ, không bằng đợi đến lúc ta đạt được cảnh giới nhất định lại thỉnh giáo tiền bối."

Từ Hàn nói xong như vậy, một đôi mắt nhìn chằm chằm vào Thương Hải Lưu, tựa như đang chờ đợi một chút đáp án mà hắn đang mong đợi.

Thương Hải Lưu nghe vậy ngẩn người, sau đó dùng thanh tuyến trầm thấp, khẽ gật đầu.

"Ừ."

"Con đường tu hành là do chính mình, ta có nói thêm nhiều nữa, cũng không bằng chính ngươi dùng thực tế để lĩnh hội tới."

Thương Hải Lưu đáp lại như vậy.

Thân thể Từ Hàn nghe vậy chấn động, hắn ngửa đầu nhìn về phía Thương Hải Lưu, đống lửa chiếu đến con ngươi đen nhánh của thiếu niên, bên trong lóe lên hào quang.

"Tiền bối rốt cuộc. . ."

"Ngày mai phải lên núi rồi, nghỉ ngơi sớm đi." Lời nói của Từ Hàn mới ra khỏi miệng, đã bị Thương Hải Lưu cứng rắn cắt ngang, sau đó lão cũng không quay đầu lại nằm xuống, ngủ thật say ở bên cạnh đống lửa.

Từ Hàn trầm con mắt nhìn Thương Hải Lưu đã nhắm lại hai con ngươi, hắn một lần nữa trầm mặc thật lâu, rốt cuộc thở dài một hơi thật sâu, bất đắc dĩ nằm ngủ giống như lão. . . .

Núi Đại Uyên.

Là một tòa núi Yêu.

Trong núi yêu ma quỷ quái tung hoành, người rơi vào trong đó chắc chắn không còn đường ra.

Tương truyền thời xa xưa, Đại Yêu làm loạn, một vị Tiên Nhân phong ấn nó bên dưới vực sâu Đại Uyên, vì để ngừa hậu hoạn, vị Tiên Nhân kia lại dùng thần thông vô thượng đưa một tòa núi lớn đến, lấp đầy nơi đã từng là vực sâu này, mà núi Đại Uyên cũng từ đó mà hình thành.

Đương nhiên lịch sử đã quá lâu đời, hiển nhiên sẽ không ai có thể biết được truyền thuyết là thật hay giả.

Nhưng trên núi Đại Uyên thực sự có các loại Yêu vật ẩn nấp, cho dù là tu sĩ lợi hại nhất của triều đình Đại Chu cũng không dám coi thường mạng sống đi vào trong đó.

Từ hôm qua bọn hắn đi vào trong chu vi trăm dặm quanh núi Đại Uyên, Từ Hàn liền mơ hồ cảm nhận được một chút mùi vị không tầm thường, trong trăm dặm bao quanh núi Đại Uyên lại giống như trong truyền thuyết, không hề có người ở.

Mà khi bọn hắn xuyên qua tầng tầng tuyết trắng đi vào núi Đại Uyên núi, cảnh sắc trước mắt lại biến đổi.

Núi Đại Uyên và U châu tràn đầy tuyết trắng thật giống như hai cái thế giới.

Nếu nói gió tuyết cuồng bạo ngoài kia làm cho cả U châu đều biến thành một cái thế giới trắng xoá, núi Đại Uyên chính là một ốc đảo trong cái thế giới trắng xóa kia.

"Meo!" Huyền nhi ngồi xổm trên đỉnh đầu Từ Hàn nhìn tòa núi lớn bị rừng cây rậm rạp bao quanh trước mặt, tròng mắt trừng thật tròn trịa, trên mặt lại càng tràn ngập khiếp sợ cùng hiếu kỳ.

Từ Hàn mặc dù cố hết sức giữ bình tĩnh, nhưng vẻ khác thường trong đôi mắt thực sự đã phơi bày tất cả những kinh ngạc trong lòng hắn giờ phút này.

Thậm chí hắn khó tránh khỏi sinh ra một loại ảo giác, so với núi Đại Uyên nhìn qua tràn đầy sức sống trước mắt, U châu bị tuyết trắng bao trùm bên ngoài kia có lẽ mới là chỗ nguy hiểm nhất.

"Đi thôi." Thương Hải Lưu ngửa đầu nhìn thoáng qua tòa núi lớn ở trước mặt mình, trong hai tròng mắt có một đường tinh quang lóe lên rồi biến mất, sau đó, lão liền im lặng dẫn Từ Hàn cùng mèo đen đi về phía núi Đại Uyên.

Bộ dáng ngoài dự liệu của núi Đại Uyên quả thật làm cho trong lòng Từ Hàn chấn động trước tiên, nhưng hắn cũng không vì vậy mà thả lỏng cảnh giác trong lòng.

Vì Từ Hàn đã làm sát thủ của Sâm La Điện trong hai năm nên hiểu rất rõ một cái đạo lý.

Có đôi khi đồ vật nhìn như càng xinh đẹp, lại càng nguy hiểm chí mạng.

Chỉ là một đường rời đi hồi lâu, Từ Hàn tuy cảnh giác nhưng cũng không hề gặp được bất cứ phiền toái nào như trong tưởng tượng của hắn.

Vì tu luyện 《 Tu La quyết 》 khiến cho hắn có thể cảm nhận được rất là chuẩn xác trong núi rừng tràn ngập một cỗ Yêu khí nhàn nhạt, hẳn là yêu tinh quỷ quái lúc đi qua lưu lại mùi. Từ Hàn mặc dù chưa từng gặp yêu ma quỷ quái trong truyền thuyết, nhưng hắn vẫn mơ hồ phát giác được có nhiều thứ đang đi theo sau bọn hắn.

Từ Hàn cũng không thể xác định được là yêu quái hay là thú dữ.

"Yên tâm đi, bọn chúng sẽ không động thủ với ta đấy." Nhưng Thương Hải Lưu đi ở phía trước dường như cảm nhận được sự nghi hoặc của Từ Hàn, ngoái đầu nhìn qua thần sắc đang ngưng trọng của Từ Hàn, thản nhiên nói.

Từ Hàn nghe vậy sững sờ, hắn biết rõ Thương Hải Lưu cũng cảm nhận được những cái đuôi theo sau mình, nhưng vì sao Thương Hải Lưu lại có thể chắc chắn như thế, hắn cũng không biết được.

Nhưng nếu như Thương Hải Lưu lên tiếng, Từ Hàn liền thoáng yên tâm lại.

"Chúng ta sẽ đi đâu?" Hắn cố khống chế sự lo lắng trong lòng, lại nghĩ những chuyện khác, ngoảnh về phía Thương Hải Lưu hỏi.

"Đỉnh núi." Thương Hải Lưu trả lời đơn giản rõ ràng.

Từ Hàn mơ hồ cảm thấy có chút không đúng sau khi Thương Hải Lưu gặp mặt vị Phu tử kia, giờ khắc này hắn suy nghĩ một chút rốt cuộc khua lên dũng khí, lại truy vấn: "rốt cuộc ngài muốn làm điều gì? Hay là trên đỉnh núi kia có thứ gì ư?"

Thương Hải Lưu nghe vậy cười cười, lão quay đầu lại liếc nhìn Từ Hàn, nhưng bước chân lại chưa bao giờ ngừng lại.

"Ta vẫn nhớ ngươi đã từng nói với ta, trước kia ngươi là một tên ăn mày."

"Khi đó người thường thường hỏi mình rốt cuộc vì sao con người muốn sống sót?"

"Sau đó ngươi nói cho ta biết, ngươi cảm thấy nếu như tiếp tục tồn tại là một chuyện cực kỳ gian khổ, mà mỗi người vẫn muốn nỗ lực để sống tiếp, như vậy tiếp tục sống tiếp chắc chắn có ý nghĩa của nó.

"Ông trời để cho chúng ta xuất hiện trên đời này thì chắc chắn sẽ an bài cho chúng ta sứ mạng của riêng mình."

"Ngươi vẫn còn đang tìm kiếm sứ mệnh của mình."

"Mà ta. . ."

Thương Hải Lưu nói đến đây dừng lại một chút, sau đó quay đầu mặt đối diện với đỉnh núi nguy nga này, trùng trùng điệp điệp nói.

"Đang thực hiện sứ mệnh của mình."





trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.