Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Tàng Phong

Chương 59: Ân oán năm đó (1)

Chương 59: Ân oán năm đó (1)



Không biết rốt cuộc do lời nói của thiếu niên, hay là trong giọng nói để lộ ra sự tự tin, làm cho Diệp Thừa Thai trong lòng sớm đã nảy sinh ý định giết người lại có chút sững sờ.

Lão cũng chậm rãi đứng lên, trong bóng tối nhìn thẳng con ngươi đen nhánh của thiếu niên kia, hai tay dần dần nắm lại, khí cơ mãnh liệt giống như cơn lũ bị chặn, ầm ầm tuôn ra.

"Hầu gia muốn giết ta?" Ánh mắt Từ Hàn híp lại, con mèo đen trên vai hắn lười biếng cuộn mình vào trong người, tựa như chưa hề cảm nhận được sát cơ tràn ngập trong đại điện này.

"Phu quân." Người vợ ở sau lưng kêu một tiếng, bà dù sao cũng xuất thân từ gia đình giàu có, những năm này cùng theo Diệp Thừa Thai, ngụp lặn quan trường, rốt cuộc cũng đã chứng kiến chút ít việc đời. Lúc này ánh nến trong đại điện dập tắt, bà dễ dàng đoán được chồng mình lúc này chỉ sợ đã có ý giết người, tất nhiên bà không biết vì sao chồng mình lại nổi lên ý định đó, nhưng rốt cuộc bà cảm thấy có chút không ổn.

Thế nhưng Diệp Thừa Thai lại không hề đáp lại lời kêu gọi của vợ mình.

Trong bóng tối, lão híp mắt, tựa như ánh mắt có thể xuyên qua cảnh ban đêm dày đặc, thấy rõ bộ dáng của thiếu niên kia.

Lão cũng không hề cảm nhận được một chút khí cơ ở trên người thiếu niên này, nói cách khác tu vi của thiếu niên này mạnh nhất cũng không quá Bảo Bình cảnh, tuổi tác như vậy, tu vi như vậy không thể coi là bình thường hay kiệt xuất, có thể dùng từ rối tinh rối mù để hình dung.

Còn nếu làm theo lời nói trong thư của Phu tử, để cho lão đặt toàn bộ Diệp gia trên người thiếu niên kia, Diệp Thừa Thai thực sự không thể làm được.

Nếu đặt ở mấy năm trước, lão vốn đã thất thế, ngược lại còn có thể đánh cược một lần, thế nhưng con gái của lão lúc này lại được Linh Lung Các coi trọng, mắt thấy có thể một bước lên trời, Diệp Thừa Thai mặc dù là hạng người không có thế lực, nhưng cũng không muốn bởi vì chính mình mà kéo chân sau con gái mình, thậm chí cho đưa tới mối họa sát thân cho Diệp gia.

Những năm này lão đã chịu nhiều đau khổ vì liên quan đến việc Mục Vương mưu nghịch, thật vất vả mới có khởi sắc như lúc này, thực sự không muốn mạo hiểm nữa.

"Phu tử có ân với ta, Diệp Thừa Thai ta không thể coi là anh hùng, nhưng lại không nghĩ làm người lấy oán trả ơn. Nếu như lúc này ngươi rời đi, ta sẽ coi như chưa bao giờ gặp ngươi, cũng chưa từng đọc được phong thư này." Diệp Thừa Thai trầm giọng nói, trong giọng nói có chút uy hiếp.

"Nếu như tại hạ không đi thì sao?" Từ Hàn cười khẽ hỏi, thần sắc bình thản ung dung, cũng không hề bởi vì thái độ hùng hổ dọa người của Diệp Thừa Thai mà lộ ra một chút bất mãn hay sợ hãi.

Vẻ giận dữ vào lúc đó rốt cuộc nổi lên trên đuôi lông mày Diệp Thừa Thai.

"Thật sự cho rằng ta không dám giết ngươi?" Lão nói như vậy, một tay nhanh chóng hóa thành hình dáng móng vuốt, muốn vung về phía mặt Từ Hàn.

Tốc độ của lão cực nhanh, lực lượng của Thông U cảnh vào một khắc này bị lão thúc giục đến cực hạn, người vợ ở bên cạnh thậm chí còn chưa phục hồi tinh thần lại, móng vuốt sắc bén của Diệp Thừa Thai hiển nhiên đã giết tới trước mặt Từ Hàn.

Đối mặt với một trảo lăng liệt sát cơ của Diệp Thừa Thai, Từ Hàn vẫn đứng ở nguyên chỗ, khóe miệng mỉm cười, không chút di động, dường như vẫn chưa kịp phản ứng.

Mắt thấy cái móng vuốt sắc bén kia đã đến trước mặt, sau một khắc sẽ xé nát gương mặt Từ Hàn.

"Cha!" Ngoài phòng chợt truyền đến một tiếng gọi mềm mại.

Thân thể Diệp Thừa Thai chấn động, móng vuốt sắc bén đã đến trước mặt Từ Hàn lại nhanh chóng thu về, thân thể cũng theo đó lui về xa xa, ngay sau đó lão vung tay lên, ánh nến trong đại điện bị dập tắt lại sáng lên lần nữa, chiếu sáng rực rỡ phủ Ninh Quốc hầu.

Két...

Nương theo một tiếng khàn khẽ vang lên, cửa lớn bị người từ bên ngoài đẩy ra, một bóng người mặc váy dài màu đỏ nhạt đi vào trong phòng.

"Cha, đêm hôm khuya khoắt như thế này, vì sao lại tắt ánh nến?" Bóng người kia hỏi như vậy.

Diệp Thừa Thai vừa mới còn đằng đằng sát khí lúc đối mặt với sự chất vấn của bóng người kia, trên mặt lập tức chồng chất lên nụ cười, lão vội nói gấp.

"Gió đêm hơi lớn, không nghĩ tới đã thổi tắt ánh nến."

"Thật ạ?" Bóng người kia nhíu mày, hiển nhiên có chút nghi ngờ lí do thoái thác của Diệp Thừa Thai, nàng quay đầu đưa mắt nhìn tình huống trong một phen, lại thấy sắc mặt mẹ ruột mình có chút trắng bệch, mà một bên còn có một vị thiếu niên bộ dáng kỳ quái đang đứng đấy, trên vai có một con mèo đen đang ngồi.

"Vị này là?" Nàng cẩn thận nhớ lại một lần, xác định trước đây mình chưa bao giờ thấy thiếu niên này, cho nên hỏi.

Từ Hàn vào lúc này cũng nhìn về phía bóng người kia.

Đó là một thiếu nữ, chải thành đuôi ngựa, sợi tóc đen rũ xuống ngang thắt lưng, lộ ra cái trán trơn bóng như ngọc, đôi mắt dưới lông mày giống như chứa làn thu thủy, cặp môi đỏ mọng đi cùng với hàm răng trắng tinh, lại thêm được tô điểm bằng một bộ váy dài màu hồng nhạt lộ ra cực kỳ xuất trần, thực sự là một mỹ nhân như từ trong tranh đi ra.

Đây chính là con gái của Diệp Thừa Thai, đệ tử thân truyền của trưởng lão Linh Lung Các - Diệp Hồng Tiên.

"Đây là . . ." Diệp Thừa Thai nghe vậy chỉ vào Từ Hàn, muốn tìm lí do nào đó để thoái thác, nhưng dù sao trước đó một khắc vẫn còn hướng đao kiếm vào nhau, lúc này phải nghĩ ra chút nguyên do vẫn có chút khó khăn đối với Diệp Thừa Thai.

"Tại hạ Từ Hàn bái kiến tiểu thư." Từ Hàn lại cười cười, dường như đã quên chuyện đánh nhau phát sinh lúc nãy, hắn chắp tay nói với Diệp Hồng, thái độ cung kính, nhưng lại không kiêu ngạo không siểm nịnh."ta là hộ vệ mới được Hầu gia tuyển, sau này sẽ chịu trách nhiệm hộ tống tiểu thư tiến về Linh Lung Các."

"Ngươi! ?" Diệp Thừa Thai vốn đã ôm lấy thái độ thù địch khi Từ Hàn bỗng nhiên xuất hiện, giờ phút này thấy hắn tự mình chủ trương như vậy, ăn nói bậy bạ trước mặt con gái nhà mình, phẫn nộ lập tức chạy lên não, đang muốn nói cái gì đó.

"Hộ vệ?" Diệp Hồng Tiên nghe vậy nghiêng nghiêng đầu nhìn về phía cha mình, Diệp Thừa Thai cảm nhận được ánh mắt của con gái mình nên không thể không thu lại tức giận trong lòng.

Người làm cha như lão rốt cuộc cũng không muốn con gái mình rơi vào trong vũng nước đục của Đại Chu lúc này.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch