Hắn mở miệng nói: - Bệ hạ, vách núi Tư Nam ngã xuống đã bị lão thần tìm được, tại vách núi có dấu vết đại chiến, phía trên để lại dấu vết của Thất Tinh Thần Quyền cùng Điệp Lãng Thanh Liên Chưởng, nếu như Tư Nam không cẩn thận ngã xuống vách núi, tại sao có thể có dấu vết chiến đấu? Hoàng Lễ Nghiêm xoay đầu lại, nhìn Khương Viễn Sơn cười lạnh nói: - Lão Vương gia, Đại Hoang Sơn nguy cơ trùng trùng, Hoang Thú vô số, Thiên Hoa nói là ở vách núi bị một Hoang Thú cường đại công kích, ba người bọn hắn bởi vậy mới ra tay, dấu vết chiến đấu kia chẳng qua là công kích Hoang Thú lưu lại, cũng không phải con của ta cùng Tần Như Tuyết giết tôn tử của ngươi, ngược lại là Vương gia ngươi, dùng thay Khương Tư Nam báo thù làm danh nghĩa, điều Huyền Vũ Doanh vào Ngọc Kinh Thành, ngươi đây là muốn tạo phản sao? Hoàng Lễ Nghiêm câu câu đều là tru tâm, ngay cả Đức Tông Hoàng Đế cũng ánh mắt sáng ngời nhìn Khương Viễn Sơn. Khương Viễn Sơn giận dữ, phổi muốn chọc nổ, Hoàng Lễ Nghiêm này thật đúng là biết trả đũa, hắn trầm giọng mở miệng nói: - Hoàng Lễ Nghiêm, ngươi không cần nói xạo, vách núi kia lưu lại dấu vết, rõ ràng chỉ có ba người đối chiến, không phải Hoang Thú công kích gì lưu lại, chỉ cần bệ hạ phái người điều tra liền biết. - Các ngươi giết cháu của ta diệt khẩu, đã biết rõ hôm nay chết không có đối chứng, cho nên mới không sợ hãi như thế. Bổn vương điều Huyền Vũ Doanh chẳng qua là vì báo thù, chỉ cần huyết tẩy Hoàng phủ ngươi xong, giết Hoàng Thiên Hoa cùng Tần Như Tuyết, bổn vương lập tức hoành đao tự vận, dùng chứng minh bổn vương thanh bạch! Nghe được Khương Viễn Sơn nói đằng đằng sát khí, sắc mặt của Hoàng Lễ Nghiêm trắng bệch, thân hình khẽ run, hắn chẳng qua là một văn thần, tuy tu luyện một tí công pháp, nhưng tư chất không đủ, cũng không quá đáng là Hậu Thiên cảnh, sao ngăn được khí thế của Khương Viễn Sơn. Đây chính là từ trong ngàn vạn trường chém giết chinh phạt rèn luyện ra sát khí a! - Khương Viễn Sơn, ngươi cũng biết tôn tử của ngươi chết rồi, chết không có đối chứng, ai biết không phải ngươi hiệp tư trả thù, dùng tôn tử của ngươi chết lấy cớ để thanh trừ đối lập? Tuy trong nội tâm Hoàng Lễ Nghiêm sợ hãi, nhưng mà biết đây là Trùng Dương đại điện, Khương Viễn Sơn không dám ra tay, bởi vậy vẫn đang cắn răng nói. - Bệ hạ, Khương Tư Nam chết rồi, tùy tiện Khương Viễn Sơn nói như thế nào cũng có thể, nếu như hiện tại Khương Tư Nam đi ra chỉ chứng nói là Thiên Hoa giết hắn, dù Thiên Hoa là nhi tử của lão thần, ta cũng nguyện giao hắn cho Khương Viễn Sơn xử trí, nhưng mà Khương Viễn Sơn chỉ dựa vào suy đoán, liền kết luận cháu trai hắn chết cùng con của ta có quan hệ, vu oan nhi tử của lão thần như thế, lão thần không phục, kính xin bệ hạ vì lão thần làm chủ! Hoàng Lễ Nghiêm khóc lớn nói, phủ phục ở trên đại điện. Nam Cung Chính Hùng một mực thờ ơ lạnh nhạt, nhưng nhìn đến Hoàng Lễ Nghiêm như vậy, trong nội tâm vẫn thở dài một hơi, có chút thương cảm nhìn Khương Viễn Sơn, dù sao hắn cũng không cho rằng Hoàng Thiên Hoa cùng Tần Như Tuyết có lý do gì muốn giết Khương Tư Nam. Đức Tông Hoàng Đế cũng thở dài một hơi nói: - Hoàng thúc, tâm tình của ngươi ta có thể hiểu được, nhưng mà nếu như ngươi không có chứng cớ có thể chứng minh Tư Nam chết cùng Hoàng Thiên Hoa có quan hệ, trẫm thật sự không thể để cho ngươi phạm phải sai lầm lớn, sự tình ngươi điều động Huyền Vũ Doanh, trẫm liền không truy cứu, hoàng thúc ngươi trở về đi! Khương Viễn Sơn lại bất vi sở động, ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Hoàng Lễ Nghiêm nói: - Hoàng Thái sư, ngươi xác định chỉ cần Tư Nam đi ra chỉ chứng Hoàng Thiên Hoa, ngươi sẽ giao Hoàng Thiên Hoa cho ta xử trí? Hoàng Lễ Nghiêm bỗng nhiên cảm giác được nội tâm run lên, sắc mặt có chút hồ nghi, hắn biết rõ Khương Viễn Sơn sẽ không vô duyên vô cớ nói những lời này. Nhưng mà nhãn tuyến của hắn rõ ràng chứng kiến thi thể của Khương Tư Nam, hơn nữa thịt nát xương tan bị cất vào trong quan tài, chẳng lẽ lão tiểu tử này còn có thể cải tử hoàn sinh? Có lẽ những Tu Chân giả cường đại kia có loại năng lực này, nhưng mà Hoàng Lễ Nghiêm không nhận ra Khương Viễn Sơn có thể. Vì bảo hiểm để đạt được mục đích, Hoàng Lễ Nghiêm mới lên tiếng nói: - Chỉ cần Khương Tư Nam hoàn hảo không tổn hao gì xuất hiện, chứng minh là Thiên Hoa đánh hắn rớt xuống vách núi, ta liền giao Thiên Hoa cho ngươi xử trí, quyết không nuốt lời! Khương lão gia tử bỗng nhiên lên tiếng cười to nói: - Tốt! Hoàng Lễ Nghiêm, nhớ kỹ ngươi nói! Hắn quay đầu nhìn Đức Tông Hoàng Đế chắp tay nói: - Bệ hạ, kính xin ngài làm chứng! Đức Tông Hoàng Đế cũng nghi hoặc, mở miệng nói: - Hoàng thúc, hẳn là Tư Nam còn chưa chết? Nhưng mà không thể nào a, từ trên vách núi vạn trượng té xuống, hồn phi phách tán, thịt nát xương tan, chỉ sợ Đại La Kim Tiên cũng cứu không được a? - Bệ hạ, Tư Nam nhà ta xác thực không chết! Khương Viễn Sơn cất cao giọng nói. - Cái gì? Không có khả năng? Đức Tông Hoàng Đế, Nam Cung Chính Hùng cùng Hoàng Lễ Nghiêm không hẹn mà cùng nói, sắc mặt đều là không thể tin. - Bệ hạ, Tôn nhi Tư Nam của ta xác thực chết rồi, nhưng mà hắn gặp một đại năng, chẳng những vì hắn cải tạo thân thể, hơn nữa còn thay hắn tụ lại hồn phách, hắn mới có thể khởi tử hồi sinh, hắn mới là người biết rõ chân tướng ba ngày trước, khẩn cầu bệ hạ để cho Tư Nam đến đây cùng Hoàng Thiên Hoa, Tần Như Tuyết đối chất! - Dạng đại năng gì có thần thông lớn như thế? Ba người phản ứng đầu tiên là không tin, nhưng nhìn lấy Khương Viễn Sơn lạnh nhạt trấn định, cũng trở nên không xác định. - Đã như vầy, như vậy tuyên Khương Tư Nam, Hoàng Thiên Hoa, Ninh Quốc Công cùng cháu gái hắn Tần Như Tuyết đến Trùng Dương đại điện, trẫm muốn bọn hắn đương đình đối chất! Đức Tông Hoàng Đế nghĩ nghĩ, cuối cùng đồng ý đề nghị của Khương Viễn Sơn, truyền xuống ý chỉ. Mà biểu lộ của Hoàng Lễ Nghiêm lập tức đại biến, tuy trong lòng của hắn một điểm cũng không tin Khương Tư Nam có thể khởi tử hồi sinh, nhưng mà vạn nhất là thật, như vậy con của mình... Hậu quả thiết tưởng không chịu nổi! Lòng của hắn từng điểm từng điểm trầm xuống. Sắc trời đã dần dần tối xuống, nhưng mà trong Trùng Dương Điện như trước đèn đuốc sáng trưng. Khi Khương Tư Nam đứng ở Trùng Dương Điện, hết thảy mọi người kể cả Đức Tông Hoàng Đế, đều là vẻ mặt như gặp quỷ, vô cùng hoảng sợ. Nhất là Hoàng Thiên Hoa, mới vừa vào Trùng Dương Điện chứng kiến Khương Tư Nam, sắc mặt lập tức trắng bệch, kêu sợ hãi không thôi, trốn ở sau lưng Hoàng Lễ Nghiêm.