- Không tồi! Thiếu niên tên gọi Giang Nam này quả thật có thiên phú kinh người, hiện tại mới là cảnh giới lục tinh Cổ Thần, không ngờ cũng có thể giết giết Cùng Kỳ, e rằng thiên phú cũng không thấp hơn thiếu niên tên gọi Đao Ma kia! Huyền Tư Không cũng lên tiếng nói. - Cũng chưa chắc! Giang Nam kém xa Đao Ma, con đường mà Đao Ma đi là tiên đạo chân chính, sau này có hi vọng tranh phong đoạt đỉnh! Cho dù chiến lực của tên Giang Nam này không tệ, nhưng sau này nhất định cũng sẽ không tiến xa được! Nói hắn và Đao Ma nổi danh ngang bằng thật đúng là quá xem trọng hắn rồi! Một vị sắp đạt thành Tiên vương của Đại Hàn cười lạnh nói, tranh chấp lúc trước giữa Giang Nam và Hàn Diệt Hồn cùng Hàn Sát Sinh hắn đều nhìn ở trong mắt, tự nhiên không có bất kỳ thiện cảm nào đối với Khương Tư Nam. Đám người bàn luận ầm ĩ, trong ánh mắt của Cổ Đạo Nhất lại lộ ra một tia kích động vô cùng nhỏ, nhỏ đến mức khó phát hiện. - Không ngờ lại là tộc kia... Cổ Đạo Nhất thầm nghĩ, trong lòng tràn ngập kinh hỉ, mắt không chớp lấy một cái mà nhìn Khương Tư Nam. Ầm! Giống như núi lửa bạo phát, trên người Khương Tư Nam tản ra một luồng khí tức mênh mông vô cùng, Hồng Mông lĩnh vực trong nháy mắt bao phủ khắp nơi, khí lưu hỗn độn tràn ngập, từng sợi pháp tắc nhìn có vẻ như không theo bất cứ trật tự nào đan vào nhau. Núi đá, thảo mộc, thảo trùng, đất đai trong phạm vi xung quanh trong nháy mắt đều bị một lực lượng thần bí giảo nát, hóa thành hạt bụi bản nguyên nhất. - Lĩnh vực mà Giang huynh ngưng tụ rốt cuộc là cái gì, sao lại có thể biến thái tới nhường ấy! Tuy rằng đã cách một khoảng rất xa nhưng Yến Thanh Hồng vẫn cảm giác được một loại khí tức kinh hồn bạt vía. Ở trong cảm nhận của hắn, Hồng Mông lĩnh vực mà Khương Tư Nam ngưng tụ chẳng những cất chứa lực lượng ngũ hành, lực lượng âm dương, mà còn có lực lượng không gian và thời gian, nhìn như vô cùng hỗn loạn nhưng lại như ẩn chứa lực lượng vô cùng thần bí. Vù! Chẳng bấy lâu sau, khí tức trong Hồng Mông lĩnh vực liền chậm rãi yên tĩnh trở lại, đôi mắt của Yến Thanh Hồng trong nháy mắt trừng lớn. Hắn nhìn thấy những hạt bụi bản nguyên này không ngờ lại một lần nữa hóa thành núi đá, hình thành nên mặt đất, biến thành hoa cỏ cây cối, đây chính là tạo vật thủ đoạn, quỷ thần khó lường. - Trong truyền thuyết, chỉ khi lĩnh ngộ được thiên tâm ý thức, thăng cấp tới cảnh giới vô thượng Tiên Vương thì mới có thể có được tạo vật thủ đoạn, Giang huynh, này...loại lĩnh vực này, ấ y vậy mà lại có chứa một tia nguyên lý cơ bản của tạo vật thủ đoạn? Yến Thanh Hồng đến nói cũng dường như có chút cà lăm, ấy vậy mà lại xuất hiện chuyện khiến cho hắn càng chấn động kinh ngạc hơn. Ong! Đúng lúc đó, đám hoa cỏ cây cối này bị một mảnh gợn sóng quét trúng, khẽ run lên, lại dùng tốc độ mắt thường có thể thấy được mà lớn lên. Trên cành lá, mầm non khẽ nhú, dần dần đơm hoa kết trái, trở nên xanh um tươi tốt, tràn ngập sức sống, bừng bừng lực lượng. Chỉ trong nháy mắt, đám hoa cỏ cây cối này dường như đã trải qua vài năm, thậm chí cả vài chục năm. - Tăng tốc thời gian? Giang huynh quả nhiên là yêu nghiệt! Cuối cùng, Yến Thanh Hồng gần như là đã chết lặng, cười khổ một tiếng, trong ánh mắt lộ ra một tia thán phục. Càng ngày hắn càng cảm thấy hiếu kì đối với Khương Tư Nam, trên người Khương Tư Nam dường như có một lớp sương mù dày đặc, tuy rằng Khương Tư Nam đi trên con đường thần đạo, nhưng giờ phút này, Yến Thanh Hồng lại đột nhiên có một loại cảm giác. Khương Tư Nam có lẽ có một loại khả năng nào đó, có thể tại thần đạo tranh phong! - Vù... Từ trong miệng Khương Tư Nam, một đạo khí bắn ra như tên, Hồng Mông lĩnh vực chậm rãi biến mất, hắn từ chỗ đó đứng dậy. - Thời gian đạo ý cất chứa trong kim đan bất diệt này chỉ có thể so với đạo ý tinh thạch thượng phẩm, thời gian đạo ý của Hồng Mông lĩnh vực cuối cùng vẫn là không đạt được viên mãn! Khương Tư Nam thì thầm tự nhủ, lập tức lại thoáng cười nói: - Là do ta quá tham lam rồi, toàn bộ tiên giới e rằng chẳng có được mấy viên đạo ý tinh thạch thượng phầm mà có thuộc tính thời gian, chỉ có điều lần thi đấu này, ta nhất định phải giành được hạng nhất, đến lúc đó liền có thể đạt được viên đạo ý tinh thạch cực phẩm mang thuộc tính thời gian kia! Trong ánh mắt của Khương Tư Nam lộ ra một tia lợi hại. Hiện tại, mức cảm ngộ thời gian đạo ý của hắn có thể tạm thời đóng băng thời gian hay tang tốc thời gian, nhưng vẫn không có cách nào làm cho thời gian chảy ngược, chỉ có chờ tới khi nào hẵn đã lĩnh ngộ viên mãn được thời gian đạo ý thì mới có thể có khả năng làm được chuyện đó. Chín lực lượng bản nguyên lớn cùng hợp làm một thể, thật ra chính là Hồng Mông tử khí. Hồng Mông tử khí chính là vật báu vô thượng, tuy rằng đã dung nhập vào trong huyết mạch của Khương Tư Nam nhưng cũng không thể giúp hắn trực tiếp cảm ngộ được các loại đạo ý. Hồng Mông tử khí giống như một lời chỉ dẫn, có thể trợ giúp hắn nhanh chóng lĩnh ngộ bản chất của các loại đạo ý, như vậy thì sau khi phi thăng tiên giới, Khương Tư Nam mới có khả năng ở trong một khoảng thời gian ngắn mà thần tốc trưởng thành như vậy. - Giang huynh, ta phát hiện ta thực sự càng lúc càng nhìn không thấu ngươi, e rằng ngay cả Tổ Long Cung cũng không có thiên tài biến thái như ngươi! Ta tin tưởng, hạng nhất của lần thi đấu này nhất định sẽ là của ngươi! Yến Thanh Hồng tiến lên nghênh đón, khẽ cười nói. - Xích Lạc Lạc và Huyền Vô Mệnh cũng rất mạnh, kết quả cụ thể như thế nào, chỉ có đợi đến giây phút cuối cùng mới biết được! Khương Tư Nam mỉm cười, từ chối cho ý kiến, nhưng nơi đáy mắt cũng lộ ra vẻ tự tin cường đại. - Chúng ta tiếp tục đi săn giết hoang thú, hoang thú cảnh giới Kim Tiên không có gì thú vị, tối đa cũng chỉ có thể đạt được một chút tiên thiên khí mà thôi! Tuy nhiên, trong cơ thể của hoang thú cảnh giới đại la chẳng những có tiên thiên khí mà còn có Kim Đan bất diệt, có thể trợ giúp chúng ta tiến thêm một bước! - Hoang thú cảnh giới Đại La? Được! Ánh mắt của Yến Thanh Hồng nhất thời cũng sáng rực lên, phá lên cười lớn. Khương Tư Nam là coi trọng kim đan bất diệt trong cơ thể hoang thú, nếu như có thể lấy được kim đan bất diệt mang thuộc tính âm dương, thậm chí là thuộc tính không gian, thì cũng có thể phát huy công hiệu không kém gì Đạo Ý tinh thạch. ... Ầm! Một con thú lớn màu đen mình cao hơn trăm trượng bỗng nhiên đổ ầm ra mặt đất, vẩy giáp toàn thân đều vỡ nát, máu thịt mơ hồ, lúc này hoàn toàn không có một chút khí tức nào. Một thanh niên khôi ngô cuồng dã giống như gấu dữ trực tiếp ngồi xếp bằng rồi bắt đầu hấp thu tiên thiên khí từ trong cơ thể của thú lớn. Một nam tử khác thân mang giáp trụ, trong mắt hàm chứa kiếm quang lại lôi ra từ trong cơ thể của thú lớn một viên Kim Đan năm màu, trong ánh mắt lộ ra vẻ hài lòng. - Chiến lực của hai vị đạo hữu này càng ngày càng mạnh lên rồi! Chiến lực của con hoang thú vảy giáp này ở trong đám hoang thú cảnh giới đại la cũng được coi như là xuất sắc, ấy vậy mà vẫn phải chết trong tay của hai vị đạo hữu! Từ Long Ma vẻ mặt cung kính đứng ở trước mặt hai người. - Tiểu tư tên gọi Giang Nam kia không ngờ lại mạnh như vậy, xem ra kế sách mượn đao giết người này thất bại rồi! Hai chúng ta nhất định phải đích thân động thủ rồi! Nam tử trong mắt hàm chứa kiếm quang thản nhiên nói, khí tức toàn thân hết sức sắc bén. Hai người này chính là thủ hạ của thái tử Yến Thanh Tiêu, Bạo Hùng và Ngụy Nhiên. Lúc trước, chính bọn hắn là người để cho Từ Long Ma mật báo với Hàn Diệt Hồn, muốn mượn tay của Đại Hàn tiên quốc mà giết Khương Tư Nam và Yến Thanh Hồng, ấy vậy mà lại không hề nghĩ tới chuyện Khương Tư Nam mạnh hơn nhiều so với tưởng tượng của bọn hắn. Dù sao thì bên ngoài Đại Hoang Cổ Giới cũng có nhiều người tới xem như vậy, hai người bọn họ cũng không tiện tự mình động thủ. - Không sao hết! Với thực lực của tiểu tử này, hắn nhất định có thể thông qua vòng sát hạch thứ nhất, đợi đến vòng sát hạch thứ hai, lúc phải thật sự thực chiến, khi đó chúng ta sẽ động thủ lần nữa! Hai mắt Bạo Hùng nhắm nghiền nhưng trong giọng nói lại tràn ngập tàn nhẫn và sát ý. - Không sai, cũng đành như thế thôi! Ngụy Nhiên gật đầu một cái nói. - Giang Nam, Yến Thanh Hồng, cho các ngươi sống thêm vài ngày nữa, đợi đến vòng đấu thứ hai, ta nhất định sẽ đoạt đi tính mạng của các ngươi! Trong ánh mắt của Từ Long Ma cũng lộ ra thần sắc oán độc vô cùng.