Ngang! Chân Long gầm gào, lúc này cánh tay Khương Tư Nam dường như hóa thành một tôn Thái Cổ Tổ Long, nắm tay là đầu long, kim quang sáng ngời thiên địa, long uy kinh thiên động địa, có phong thái bất hủ bá đạo quét ngang chín tầng trời, uy áp vạn cổ. Một quyền này, phảng phất móc sạch lực lượng toàn thân Khương Tư Nam, hóa thành một quyền lộng lẫy đến cực điểm! Oanh! Tổ Long uy áp cái thế, đầu long miệng lớn thôn nuốt, phảng phất muốn nuốt trọn chỉnh phiến thế giới, đao mang vô cùng vô tận tan hết vào trong đầu long, một quyền kia cũng nện lên trên mũi đao! Phảng phất như tiên dương Tiên giới trên chín tầng trời nổ tung, nháy mắt quang mang sáng bừng, chiếu cho chúng nhân không mở mắt ra được. Thần quang vô tận phun trào, Đao Ma trực tiếp bị một quyền của Khương Tư Nam oanh bay mấy trăm trượng. Tranh! Chiến đao cổ phác cắm trên lôi đài, Đao Ma một tay cầm đao, một tay chống đất, nửa quỳ ở đó, trong mắt lộ ra một tia huyết mang. Tí tách, tí tách... Trên nắm tay Khương Tư Nam, một mạt vết máu xuất hiện, từng giọt huyết dịch vàng óng rơi trên lôi đài, sắc mặt Khương Tư Nam cũng hơi có phần trắng bệch. - Giang Nam cánh nhiên thụ thương? Đáng tiếc a, xem ra hắn đã không cách nào tiếp được đao thứ ba của Đao Ma! - Kể ra thì chúng ta đều lơ là một thực tế, đó là tu vi Giang Nam chẳng qua chỉ Huyền Tiên viên mãn, trong khi Đao Ma đã đạt tới Kim Tiên hậu kỳ, sai lệch tu vi quá lớn, nếu Khương Tư Nam có tu vi ngang với Đao Ma, khẳng định chỉ bằng Tổ Long bảo thuật liền có thể trấn áp được Đao Ma! - Nói đến cùng, tu vị mới là căn bản... Chúng nhân nghị luận không thôi, trong ánh mắt nhìn về phía Khương Tư Nam không khỏi lộ ra một tia đáng tiếc. - Không hổ là Tổ Long bảo thuật uy áp vạn cổ! Đao Ma chậm rãi nói, khóe miệng hắn cũng chảy ra một mạt vết máu. Hiển nhiên, vừa nãy một quyền bá tuyệt hoàn vũ của Khương Tư Nam đã tạo thành thương hại không nhỏ cho hắn, khiến tạng phủ hắn hơi bị chấn động. - Không ngờ là ngang tay?! Thần sắc chúng nhân đều khẽ chấn, xem ra dự tính sai rồi. Đối với một đao sau cùng, chúng nhân lại càng thêm mong đợi. Nhanh chậm đạo ý, tự ngộ thần thông. Đao thứ ba kia còn sẽ khủng bố đến cỡ nào? - Giang Nam, đao thứ ba của Phá Thiên đao còn chưa hoàn chỉnh, một khi phát ra thì ngay cả chính ta đều không cách nào thu hồi, ngươi có chắc muốn đánh tiếp không? Ánh mắt Đao Ma đột nhiên trở nên nghiêm túc, trịnh trọng nói. - Đánh! Trong miệng Khương Tư Nam chỉ thổ ra một chữ. Đến cái lúc này, hai người bọn họ đều đã không còn đường lui, nhất định phải phân ra thắng thua. Chẳng qua có thể tưởng tượng, trận chiến này giữa Khương Tư Nam cùng Đao Ma tất sẽ trở thành một trận chiến kinh điển của Bắc Bộ Châu, cho dù đi qua rất nhiều năm, cũng vẫn được chúng nhân truyền xướng. - Vậy lại đánh thôi! Đao Ma cũng hô to một tiếng, trực tiếp khép mắt lại. Nhưng lúc Đao Ma nhắm mắt, tất cả mọi người đều cảm giác được, thiên địa chung quanh phảng phất như chợt ngưng cố, quang mang bị hắc ám cắn nuốt, thời gian bị không gian áp chế, Ngũ Hành chi lực tiêu tán, hỗn độn cuộn trào, phảng phất sa vào trong một mảnh cảnh tượng diệt thế. Bá! Vừa lúc đó, đao quang hừng hực tuôn ra, nháy mắt liền cắt vỡ hắc ám bao phủ vạn cổ, xông lên cửu tầng trời. Không ai có thể hình dung phong tình của một đao kia. Một đao kia phảng phất trảm vào trong chúng chúng nhân, trảm phá thất tình lục dục, chém chết phong hoa dã tâm, văn minh, thời không, thiên địa… dưới một đao kia, tất cả đều hóa thành hư vô. Dưới một đao kia, chúng nhân bao gồm cả phương thiên địa này đều thành một phiến đoạn trong dòng chảy năm tháng, cuối cùng kết thúc bằng một đao kia, cùng với người phát ra một đao ấy. Tuyên cổ vĩnh tồn, bất tử bất diệt, trở thành vĩnh hằng! Một đao vĩnh hằng. Dưới một đao kia, Khương Tư Nam cũng bị đoạt tâm thần, thậm chí sinh ra ý tưởng không bằng cứ thế về với cát bụi. Nhưng một khắc sau, hắn lập tức tỉnh lại. Ầm ầm! Quanh thân Khương Tư Nam, một luồng lĩnh vực thập phần thần bí mà khủng bố tràn ngập ra, bao phủ toàn bộ lôi đài. Khắc này, tất cả vật chất trong lĩnh vực đều hóa thành những hạt cực nhỏ, hóa thành năng lượng Ngũ Hành Âm Dương thuần túy, hơn nữa không gian trùng trùng điệp điệp, tốc độ dòng chảy thời gian trở nên cực chậm chạp. Ánh mắt Khương Tư Nam cực thâm thúy, đạp hư mà đứng, trong tay hắn đột nhiên xuất hiện một thanh chiến thương màu đen, thân thương tràn ngập đường vân hỗn độn thần bí, khí tức hung hãn ngất trời, lúc này giống như một cây cột chống trời vô cùng cự đại, nện thẳng về phía Đao Ma! Hỗn Độn thần thương, khắc này, cuối cùng bạo phát ra tuyệt thế phong mang của nó. Khương Tư Nam ra hết bài tẩy, cũng phát ra một kích mạnh nhất mà lúc này hắn có thể tung ra! Ầm ầm! Lôi đài cự đại vốn vô cùng kiên cố, ngay cả Đại La Kim Tiên đều rất khó hủy hoại, cánh nhiên khắc ấy trực tiếp bạo vụn. Hư không gãy đổ, xuất hiện vết rạn chi chi chít chít, sau đó hư không loạn lưu cuộn trào mà ra, trực tiếp chìm ngập thân ảnh hai người. Ông! Lúc này thần sắc Cổ Đạo Nhất hơi biến, tay áo vung lên, một mảnh quang mang hừng hực trực tiếp bao phủ phiến hư không bị hủy diệt kia, hơn nữa hạn chế nó trong phương viên vạn trượng, phòng ngừa lan tràn. Còn chúng nhân quan chiến thì đều cả kinh ngây ngốc. - Đến cùng là ai thắng? - Hai người này đúng là quá khủng bố, một kích vừa nãy, chỉ sợ ngay cả Đại La Kim Tiên đi lên cũng sẽ trực tiếp hóa thành phấn vụn, thật không biết hai đứa biến thái này làm sao có thể lợi hại như thế được! Chúng nhân thần sắc mờ mịt, ngơ ngác nhìn hư không loạn lưu hỗn loạn trước mắt, không biết rốt cục kết quả thế nào. Ầm ầm! Phiến hư không nổ tung kia trực tiếp bị tuyệt thế thần thông của Cổ Đạo Nhất cắt nát, hóa thành một phương tiểu thế giới, rất lâu sau mới dần dần lắng lại. Trong phiến tiểu thế giới đó, Khương Tư Nam lăng không mà đứng, tuy sắc mặt cực trắng bệch, nhưng cả người lại tán phát ra một loại phong mang tuyệt thế khiến người không dám nhìn thẳng. Cùng lúc đó Đao Ma lại nửa quỳ trên đất, một tay đỡ lấy chiến đao, khí tức cực kỳ nhỏ yếu. - Giang Nam thắng? Thần sắc tất cả mọi người đều khẽ chấn, nhưng chỉ nháy mắt liền bắt đầu rộ lên tiếng hoan hô. Trong ánh mắt đám người Yến Thanh Hồng, Xích Lạc Lạc và Huyền Vô Mệnh cũng lộ ra vẻ kinh hỉ không cách nào dấu diếm, nhìn Khương Tư Nam trong phiến tiểu thế giới kia, ánh mắt dần toát ra vẻ tôn kính. Đây là tôn kính đối với cường giả, Khương Tư Nam dùng thực lực bản thân, giành lấy tôn trọng của tất cả mọi người! Lúc này, chỉ có một người sắc mặt trở nên vô cùng vặn vẹo, trong mắt chất đầy lửa giận và sát cơ ngất trời. - Thật đáng chết! Tên Giang Nam kia sao không bị Đao Ma chẻ chết, sao hắn có thể thắng? Yến Thanh Tiêu như sắp điên cuồng, trong mắt đầy vẻ không cam tâm. Hắn không nghĩ thông, không nghĩ thông vì sao Yến Thanh Hồng và Khương Tư Nam đều có thể đoạt được một danh ngạch, không nghĩ thông một thiếu niên được Yến Thanh Hồng mang ra từ trong hoang dã, tại sao lại có được thiên phú yêu nghiệt như thế? Chẳng qua lúc này không ai để ý tới hắn, ngay cả bốn đại bán bộ Tiên Vương của Đại Yến Tiên quốc, lúc này trong mắt bọn họ cũng chất đầy vẻ kinh hỉ. - Giang Nam, thắng! Tùy theo thanh âm Cổ Đạo Nhất vang lên, không khí sôi trào tại hiện trường tức thì đạt tới đỉnh phong.