- Chuyện này không phải là điều chúng ta có thể quyết định, chúng ta cứ thủ hộ nơi này cho tốt là được! - Chỉ khổ đứa nhỏ Ngưng Vân thôi! Hai lão ẩu đều đồng thời thở dài một hơi, rồi chậm rãi khép mắt lại. Nữ tử áo tím thuận theo thông đạo đen nhánh tiến xuống dưới thật lâu, trên thạch bích hai bên đều khắc đầy trận pháp phù văn cường đại, quang mang chớp sáng, phảng phất chỉ cần một tia đều có thể diệt sát một vị cường giả. Càng đi vào trong, nữ tử áo tím cũng càng cẩn thận, đến sau cùng nàng đứng lại trước mặt một tấm cửa đá, nhè nhẹ đẩy ra. Đây là một tù lao hắc ám vươn tay không thấy ngón, chút ít tia sáng vẩy xuống từ Dạ Minh Châu trên nóc, chiếu sáng thân ảnh áo trắng trước mặt. - Nam Ngưng Vân, ngươi đã cân nhắc kỹ chưa? Chỉ cần ngươi giao ra Thiên Hương đế kinh, Thánh nữ điện hạ liền đáp ứng thả ngươi và trượng phu ngươi! Ngươi phải biết, Thánh nữ điện hạ đã càng lúc càng mất đi kiên nhẫn, nể tình hai người từng là tỷ muội mới chưa nặng tay, ngươi cũng đừng bức nàng! Nữ tử áo tím nhìn thân ảnh áo trắng trước mắt, trong mắt lộ ra một tia cười lạnh. Nữ tử áo trắng chậm rãi quay người lại, lộ ra một khuôn mặt hoàn mỹ không chút tỳ vết, tinh trí đến độ không giống nữ tử nhân gian, mang theo khí chất ôn uyển hoa quý, trong mắt phảng phất có hào quang bảy màu đang lấp lánh. Chỉ là trạng thái nàng rất không tốt, sắc mặt cực trắng bệch, lúc đi đường lông mày nhíu chặt lại, dường như đang phải gánh chịu thống khổ cực đại. Nàng chính là mẫu thân Khương Tư Nam, Nam Ngưng Vân. - Nói cho Nam Mị Nương, đáp án của ta vẫn như cũ, tưởng muốn Thiên Hương đế kinh, không khả năng! Nam Ngưng Vân nhàn nhạt nói. - Nam Ngưng Vân, ngươi đừng rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt, chẳng lẽ ngươi không quản không nhìn tính mạng trượng phu ngươi ư? Sắc mặt nữ tử áo tím đột nhiên hơi lạnh, lạnh giọng nói. - Tử Hiên ư? Sợ rằng các ngươi căn bản còn chưa bắt được hắn, đúng không! Ánh mắt Nam Ngưng Vân chợt lóe, đột nhiên nhìn sâu vào mắt nữ tử áo tím, nói. - Cái gì?! Thần sắc nữ tử áo tím khẽ chấn, lộ ra vẻ khó mà tin tưởng. - Loại trò hề cỏn con này sao có thể gạt được ta? Nếu các ngươi đã thật sự bắt được Tử Hiên, chỉ sợ sớm đã cầm Tử Hiên ra uy hiếp ta? Ngay cả gặp đều không cho ta gặp, điều này há chẳng phải thuyết minh các ngươi căn bản không bắt được hắn? Nam Ngưng Vân nhìn nữ tử áo tím trước mắt, trong mắt đột nhiên lộ ra một tia đau tiếc: - Mặc Nhiên, ngươi thật sự không nhận ra ta sao? Nghe được cái tên Mặc Nhiên này, toàn thân nữ tử áo tím khẽ chấn, trong mắt chớp qua một tia giãy dụa, nhưng ngay lập tức lại khôi phục vẻ lãnh mạc. - Nam Ngưng Vân, chỉ cần ngươi chết, Tử Hiên là của ta, Thánh nữ điện hạ nói, sau cùng Tử Hiên nhất định là của ta! Nếu ngươi đã ngoan cố như thế, ngươi nhất định sẽ phải hối hận! Nữ tử áo tím lành lạnh nhìn Nam Ngưng Vân một cái, rồi xoay người trực tiếp rời khỏi đây. Chỉ là bước chân nàng rõ ràng có hơi rối loạn. - Ai... Nam Ngưng Vân than thở một tiếng: - Nam Mị Nương, chúng ta tốt xấu cũng từng là tỷ muội, vì mỗi Thiên Hương đế kinh, mà ngươi phải muốn tang tâm bệnh cuồng (phát rồ mất trí) đến thế ư? Ngươi khống chế ta thì cũng thôi, chẳng ngờ ngươi còn khống chế Tử Mặc Nhiên, muốn cho nàng ngày ngày tới giày vò ta? Còn cả Tư Nam, Vũ Điệp, con ta, giờ các ngươi thế nào? Tiếng thở dài nặng trĩu vang vọng trong hắc ám, nói lên nỗi nhớ sâu đậm trong lòng người mẫu thân. Tử Mặc Nhiên, thì ra nữ tử áo tím kia không ngờ chính là Tử Mặc Nhiên. Nếu Khương Tư Nam ở chỗ này, nhất định hắn sẽ phải há hốc mồm cả kinh, Tử Mặc Nhiên chẳng phải đã thông qua Hỗn Độn hải tới Tiên giới tìm kiếm phụ mẫu mình ư? Vì sao lại xuất hiện trong Thanh Khư, hơn nữa còn trở thành người của Thánh nữ? Tử Mặc Nhiên thần sắc băng lãnh rời khỏi nơi cầm tù Nam Ngưng Vân, bay qua vài tòa đỉnh núi thanh tú, đi tới một tòa Thiên Không Chi Thành trong hư không. Thiên Không Chi Thành chính là căn bản của Thiên Hương Thánh Địa, tên là Thiên Hương Đế Thành, nghe nói do Thiên Hương Đại Đế đời thứ nhất của Thiên Hương Thánh Địa kiến lập nên, ẩn chứa phù văn Đế đạo vô cùng cường đại, cực kỳ huyền diệu khó lường. Tử Mặc Nhiên đi tới tòa cung điện cao nhất trong Thiên Không Chi Thành, hướng nữ tử được thần quang bao phủ trên đại điện hành một lễ thật sâu. - Thánh nữ điện hạ, quả nhiên vẫn như ngươi dự liệu, nàng không nguyện ý giao ra Thiên Hương đế kinh! Tử Mặc Nhiên cung kính nói. - Ha ha ha, tỷ tỷ kia của ta, không ngờ đến cái lúc này rồi, nàng lại vẫn mạnh miệng như vậy! Nữ tử trên đại điện kia được sương khói thần quang bao phủ, chỉ có thể ẩn ẩn thấy được nét mặt họa quốc ương thành, trong mắt mang theo ý cười lười nhác. - Thánh nữ điện hạ thần cơ diệu toán, chắc rằng sáu đại gia tộc Thiên Đế Sơn kia sớm đã bắt lại toàn bộ người Khương Tộc, bao gồm cả Khương Tử Hiên, đồng thời đưa đến Thiên Hương Thánh Địa? Chỉ cần Khương Tử Hiên vừa đến, Nam Ngưng Vân nhất định sẽ chịu thua! Tử Mặc Nhiên chậm rãi nói. - Thiên Đế Sơn là cái thá gì? Không có Khương Ngọc Hoàng tọa trấn, sáu đại gia tộc chỉ thừa lại sáu gia hỏa già mà chưa chịu chết, ta lấy ra Tạo Hóa Đoạt Mệnh đan giúp chúng tăng thêm sinh mệnh bản nguyên, bọn họ há có thể không nghe ta! Nam Mị Nương khẽ cười nói. - Chỉ sợ sáu đại gia tộc không bắt được Khương Tử Hiên thôi, Khương Tử Hiên không ngờ lại được đến truyền thừa của Thần Tiêu Thiên Đế ở Thần Tiêu Thiên, rất có khả năng đã đột phá đến cảnh giới Tiên Vương! - Được đến truyền thừa Thần Tiêu Thiên đế, cái đó cũng không có gì! Sớm muộn hắn đều phải phun ra hết cho ta, có Nam Ngưng Vân ở trong tay, để ta xem hắn còn có thể không ngoan ngoãn nghe lời! Đến lúc đó vô luận là Thiên Hương đế kinh hay là Thần Tiêu Thiên đế kinh, toàn bộ đều là vật trong bàn tay ta! Nam Mị Nương đứng dậy khỏi ghế, trong mắt đột nhiên bắn ra một tia phong mang hừng hực. ... - Chúng ta bay qua mấy khối đại lục phá toái ở trước mặt liền có thể tìm đến Thanh Khư! Hoàng Thiên Y chỉ vào một mảnh tinh thần đại lục đổ nát hoang vu ở phía trước, chậm rãi nói. Lúc này, trong hư không chỉ có ba người Khương Tư Nam, Long Hoàng cùng Hoàng Thiên Y, còn các trưởng lão Tiên Vương của Tổ Long cung và Phượng Hoàng nhất tộc thì đều được thu vào trong tiểu thế giới, hơn nữa lúc này ba người bọn họ đều thi triển thủ đoạn ẩn giấu vô cùng cường đại, khí tức khắp người được thu liễm lại, dù là Tiên Vương đồng giai cũng khó mà phát hiện ra được. Càng tiếp cận Thiên Hương Thánh Địa, hư không liệt phùng, loạn lưu phong bạo ở chung quanh lại càng nhiều, hơn nữa còn xen lẫn với sát khí bất diệt từ trận chiến thời thượng cổ, dù là bọn họ cũng không dám dễ dàng thi triển Hư Không Na Di chi thuật. Nếu nhất thời không cẩn thận, di chuyển vào trong Hỗn Độn vực hải, vậy thì gay to. - Thanh Khư ư? Phụ thân mẫu thân, ta tới rồi đây! Quang mang chớp lên trong mắt Khương Tư Nam, trên mặt hắn tràn đầy vẻ mong đợi. Hoàng Thiên Y đã giới thiệu qua về thực lực Thiên Hương Thánh Địa, ở ngoài sáng Thiên Hương Thánh Địa hẳn có một Thánh nữ bán bộ Tiên Đế, cộng với bảy tám Thái Thượng trưởng lão cảnh giới Tiên Vương, về phần thực lực còn ẩn tàng thì không thực sự rõ ràng. Thiên Hương Thánh Địa truyền từ viễn cổ, lại lánh đời ẩn cư, chưa từng xảy ra biến cố nào quá lớn như Tổ Long cung và Phượng Hoàng nhất tộc, thế nên thực lực rất cường đại, hoàn toàn không thua hai tộc kể trên. Tuy hiện nay chiến lực Khương Tư Nam cực mạnh, nhưng trước khi cứu được phụ mẫu, hắn tất phải hành sự cẩn thận.