- Cái gì?! Vì sao tiểu thế giới của ngươi lại kiên cố như thế?! Đạo bóng dáng màu đỏ kia vốn muốn phá mở bích chướng của phiến tiểu thế giới này, song lại phát hiện mình căn bản không cách nào thoát ra được, đường đường bán bộ Tiên Đế, chẳng ngờ ngay cả một tiểu thế giới đều phá không ra. - Đó là... Hồng Mông Tạo Hóa tháp! Ngươi rốt cuộc là ai? Bóng dáng màu đỏ đột nhiên nhìn thấy trọng tháp chín tầng cự đại thông thiên triệt địa nằm ở chính giữa thế giới, trong mắt không khỏi lộ ra vẻ kinh hãi. - Đoán đúng rồi! Nhưng đáng tiếc không có phần thưởng! Khương Tư Nam khẽ cười, ánh mắt đột nhiên bén nhọn như đao, chỉ thấy tâm niệm hắn vừa động, Hồng Mông Tạo Hóa tháp lập tức tán phát ra một đạo quang mang thần bí, trực tiếp cuốn lấy bóng dáng màu đỏ, đưa vào trong Hồng Mông Tạo Hóa tháp. Bóng dáng màu đỏ thậm chí còn chưa kịp phát ra tiếng kêu thảm nào thì đã bị thu lấy. - Đúng là ngu xuẩn! Nếu nàng tiếp tục ở lại trong người Tử di, ta liền chẳng làm gì được, nhưng chẳng ngờ nàng lại ngu xuẩn đến độ tưởng muốn đào tẩu, đúng là tự gây nghiệt không thể sống! Khương Tư Nam cười lạnh một tiếng nói. - Chẳng qua bản thể nàng sợ rằng đã phát hiện, đến lúc đó nhất định sẽ bất chấp hết thảy đại giá gấp gáp trở về, chúng ta phải tranh thủ thời gian! Hoàng Thiên Y nói. - Tư Nam? Vừa lúc đó, trong mắt Tử Mặc Nhiên khôi phục vẻ tỉnh tháo, vừa nhìn thấy Khương Tư Nam, trên mặt tức thì hiện lên vẻ kinh hỉ. - Sau khi ta tới Tiên giới, nhờ cơ duyên xảo hợp mới biết được tin về Thiên Hương Thánh Địa, nhưng không ngờ lại bị tiện nhân Nam Mị Nương kia lợi dụng... Tử Mặc Nhiên kể sơ qua cho Khương Tư Nam nghe về chuyện sau khi nàng lên Tiên giới. - Ngươi gặp qua phụ thân ngươi chưa? Hắn có khỏe không? Tử Mặc Nhiên trầm mặc giây phút, rồi ngẩng đầu hỏi. - Hắn rất tốt! Khương Tư Nam thở dài một hơi, không biết nên nói thế nào với Tử Mặc Nhiên. Vướng mắc cảm tình giữa Khương Tử Hiên cùng Tử Mặc Nhiên, Khương Tư Nam cũng cảm thấy nhức đầu, chuyện phiền toái này, tốt nhất cứ lưu cho lão cha mình xử trí thôi. Nghĩ tới đây, Khương Tư Nam lấy lại bình tĩnh, mở miệng hỏi nói: - Tử di, ngươi có thể dẫn ta đi cứu mẫu thân không? Giờ Nam Mị Nương còn chưa trở về, ta tất phải cứu mẫu thân ra trước khi nàng quay lại! - Được, để ta chỉ đường cho ngươi! Tử Mặc Nhiên nghĩ cũng không nghĩ, gật gật đầu đáp ứng nói. Vừa ra khỏi Hồng Mông thế giới, Tử Mặc Nhiên lập tức đi thẳng đến nơi Nam Ngưng Vân bị cầm tù, còn Khương Tư Nam và Hoàng Thiên Y thì tránh ở trong người nàng. ... - Không hay! Trên đại lục rách nát, trong mắt Nam Mị Nương chính đang đại chiến cùng Khương Tử Hiên đột nhiên lộ ra một tia chấn kinh, khắp người tán phát ra uy áp cường đại không gì sánh nổi, tung ra một chưởng đánh lui Khương Tử Hiên, sau đó liền nghĩ cách rời đi. - Chạy đi đâu?! Ánh mắt Khương Tử Hiên chợt lóe, Thần Tiêu chung tán phát ra phong mang ngất trời, thần âm cuồn cuộn, dội thẳng vào sâu trong linh hồn, từ ngang trời trấn áp về phía Nam Mị Nương. - Cút ra cho ta! Nam Mị Nương mắt lộ sát khí, ngón tay ngọc vỗ nhẹ, trên đó ẩn chứa thần lực cường đại không gì sánh nổi, trực tiếp khiến cho Thần Tiêu chung đột nhiên run lên. - Nam Mị Nương, cớ gì gấp gáp bỏ đi như vậy? Chẳng phải ngươi muốn bắt sống ta, sau đó dùng ta để uy hiếp Ngưng Vân ư? Chẳng phải ngươi cũng ngấp nghé Thần Tiêu Thiên đế kinh của ta ư? Ta ở ngay đây, sao ngươi còn không động thủ? Khương Tử Hiên ánh mắt hờ hững, tóc đen phất phới, khắp người tán phát ra một luồng khí tức thâm thúy như biển lớn, cổ kiếm trong tay hắn tán phát ra phong mang ngất trời, phối hợp với lực lượng Thần Tiêu chung, khiến cho ngay cả Nam Mị Nương đều có phần bó tay bó chân. - Khương Tử Hiên, thì ra mọi thứ đều là ngươi giở trò! Vì cứu Nam Ngưng Vân, không ngờ ngươi lại để nhi tử Khương Tư Nam tiến vào Thiên Hương Thánh Địa, ngươi đầu tư thật đấy, chẳng lẽ không sợ hắn chết ở trong kia ư? Trong mắt Nam Mị Nương lộ ra một tia phẫn nộ, Nàng căn bản không nghĩ đến, mình lại bị người tính toán cho xoay vòng vòng. - Khương Tư Nam?! Cái gì? Ngươi nói Tư Nam tiến vào trong Thiên Hương Thánh Địa? Thần sắc Khương Tử Hiên đột nhiên khẽ chấn, trong mắt lộ ra vẻ vừa khó mà tin tưởng lại vừa vô cùng cuồng hỉ, động tác ra tay nhất thời cũng chậm lại. Ầm ầm! - Khương Tử Hiên, ngươi đừng có giả vờ giả vịt! Ngươi đúng là nuôi ra một đứa con tài ba, tuổi tác còn trẻ không ngờ tu vị chiến lực đều mạnh hơn ngươi, ngay cả bảo vật tạo hóa như Hồng Mông Tạo Hóa tháp đều bị hắn được đến, chỉ là hắn nhất định sẽ chết, ngươi cũng sẽ chết! Vừa lúc đó, Nam Mị Nương nhìn thấy Khương Tử Hiên phân thần, lập tức buông xuống một câu dọa nạt, nháy mắt liền xông ra khỏi bao vây của cổ kiếm cùng Thần Tiêu chung, trực tiếp xé nứt hư không lao thẳng tới Thiên Hương Thánh Địa. - Con trai ta đi tới Cửu Trọng Thiên Tiên giới? Tư Nam tới rồi? Vẻ mặt Khương Tử Hiên vốn hờ hững và duệ trí, lúc này lại có phần tay chân luống cuống, mãi lúc sau mới đột nhiên hồi thần, cũng tay nhấc cổ kiếm, đầu đội Thần Tiêu chung, phi tốc lao thẳng tới Thiên Hương Thánh Địa. - Ai dám thương con trai ta, ta khiến hắn vĩnh thế không được siêu sinh! Trong mắt Khương Tử Hiên đột nhiên bắn ra sát cơ ngất trời. Ầm ầm! Hư không bị xé nứt, Thần Tiêu chung phá không mà đi, hai người chính đang trong đại chiến sau khi nghe thấy tên Khương Tư Nam cũng đều đột nhiên ngẩng đầu, mắt lộ vẻ kinh hỉ. - Đại ca! - Đại ca tới rồi? Giết vào Thiên Hương Thánh Địa cho ta! Tiểu hòa thượng và Đoan Mộc Hàn đều đại hỉ, lập tức đái lĩnh chúng cường giả Vạn Phật Thánh Địa và Nguyên Thủy Ma Tông đồng thời lao tới Thiên Hương Thánh Địa. Chẳng qua lúc này, Long Hoàng nấp trong hư không lại rất buồn bực. - Tên trời đánh Tư Nam này, lão tử còn đang chuẩn bị đại triển hùng phong vào đúng thời khắc then chốt, ngươi lại cướp đến phong quang của lão tử! Đáng đời ngươi bị Thiên Hương Thánh Địa đánh cho một trận! Long Hoàng ngoài miệng tuy hùng hùng hổ hổ, nhưng vẫn tức tốc xoay người lao thẳng tới Thiên Hương Thánh Địa. ... - Chính là nơi này! Tử Mặc Nhiên chỉ vào một tòa đỉnh núi được cải tạo qua ở phía trước, nói: - Bên trong có hai vị Thái Thượng trưởng lão cảnh giới Tiên Vương canh giữ, chẳng qua hai vị Thái Thượng trưởng lão này khá niệm cựu tình với Nam Ngưng Vân, các ngươi có thể giữ mạng cho bọn họ! Nhanh chóng đi cứu Nam Ngưng Vân thôi, nếu không Nam Mị Nương trở về thì gay to! - Đa tạ Tử di! Khương Tư Nam vừa chắp tay, trong mắt lộ ra thần sắc vô cùng kích động, dứt khoát trực tiếp hiển hiện thân hình, cùng Hoàng Thiên Y đồng thời lướt tới thông đạo tiến vào nhà tù. - Người nào?! Trong thông đạo, hai Thái Thượng trưởng lão mắt khép hờ kia đồng loạt ngẩng đầu lên, trong mắt lộ chớp qua một tia ngưng trọng. - Hoàng nhi, ngăn cản hai người bọn họ! Sát khí cuồn cuộn trong mắt Khương Tư Nam, bước nhanh mà đi, căn bản không quản hai đại cường giả Tiên Vương kia, mà lao thẳng tới vô số trận pháp cấm chế phía dưới nhà tù. Ầm ầm! Hoàng Thiên Y dẫn theo bốn đại trưởng lão Phượng Hoàng nhất tộc suất tiên xông lên, trực tiếp ngăn trở hai cường giả Tiên Vương chắn trước cửa. - Lại là trận pháp cấp Đế? Nam Mị Nương ngươi đúng là có lòng! Trong lòng Khương Tư Nam cười lạnh một tiếng, Thần Ky trận giới bay ra, tay nhanh chóng kết ấn, không quá lâu, liền trực tiếp giải khai trận pháp, sau đó bước vào trong thông đạo.