- Ơ, không tệ, còn có chút kiến thức, lúc này đây thiếu gia ta ý định như vậy... Khương Tư Nam nói kế hoạch của mình, hắn cũng không lo lắng Lý Kim Long sẽ chạy trốn, Khương Tư Nam có thủ đoạn để cho hắn dễ bảo. Sau khi Lý Kim Long nghe xong, trong ánh mắt có một đạo dị sắc lóe lên rồi biến mất, hắn chậm rãi nói: - Thiếu gia, ngươi nói là giả trang Cách Lôi, để ta giả trang tùy tùng của ngươi, thông qua tế thiên chi lễ lẫn vào Tinh Thần Điện? Nhưng mà trong Tinh Thần Điện đều là cao thủ, nếu bị nhìn thấu, chúng ta đều phải chết không có chỗ chôn! Khương Tư Nam cười thần bí nói: - Ngươi yên tâm, bổn thiếu gia có diệu kế! Khương Tư Nam lấy ra một viên linh đan, sau đó đưa lưng về phía Lý Kim Long mân mê một hồi, chờ hắn một lần nữa quay đầu, Lý Kim Long kinh ngạc đến ngây người, con mắt muốn rơi ra ngoài. - Cái này cái này cái này, thiếu gia ngươi là làm sao làm được? Đứng ở trước mặt hắn, vô luận là tướng mạo hay khí tức, đều giống thiếu niên khôi ngô kia như đúc. - Đây đều là tiểu đạo, thiếu gia ta luyện chế ra một viên Dịch Dung Đan, ta dám cam đoan, coi như là cường giả Chân Thiên Cảnh cũng phát hiện không được sơ hở của ta, ngươi liền biểu diễn cho tốt a, bộ dáng của ngươi vừa vặn làm chó săn cho bổn thiếu gia! Khương Tư Nam cười hắc hắc nói, Dịch Dung Đan hắn đã sớm luyện chế tốt, lúc này đây quả nhiên có công dụng, hơn nữa thần hồn của hắn có Hồng Mông Tạo Hóa Tháp bảo vệ, thần hồn chi lực vô cùng cường đại, có thể tự động bắt chước thành thần hồn của Cách Lôi, tuyệt đối là không chê vào đâu được. Man tộc thảo nguyên phương viên mấy vạn dặm, vô cùng bao la, xa hơn phương bắc là Đại Tuyết Sơn vô tận, nghe nói tông môn của Tinh Thần Điện ở trong đó Tinh Thần Sơn. Khương Tư Nam hóa trang thành Cách Lôi, cùng Lý Kim Long chung một chỗ cưỡi Xích Diễm Tước, không đến hai ngày, liền hoành độ vài nghìn dặm, sắp đến thủ đô Man tộc Bạch Mã Thành. Thảo nguyên rộng lớn, trời cao địa xa, có một loại ý cảnh bao la mờ mịt, nhưng mà hôm nay trên thảo nguyên không thấy cỏ xanh, tất cả đều là tuyết trắng mênh mông. Ở trong trời đất rộng lớn, phía trước một đại thành đột ngột từ mặt đất mọc lên, tường thành cao trên trăm trượng, pha tạp phong cách cổ xưa, có chút dấu vết tuế nguyệt, sừng sững ở trong thế giới tuyết trắng vô tận. - Kỳ thật Man tộc thảo nguyên đều là thảo nguyên bao la vô tận, không có núi cao cự thạch, là rất khó kiến tạo thành trì khổng lồ như thế, tất cả đều là cường giả Tinh Thần Điện trợ giúp, mới có thể có kỳ tích này. Lý Kim Long có chút cảm khái giải thích nói. Khương Tư Nam nhẹ gật đầu, hắn biết rõ Man tộc là một liên minh rời rạc, cũng không có Hoàng đế, Bạch Mã Thành là thủ đô của Man tộc, quyền hành quân chính của Man tộc tất cả đều nắm giữ ở trong tay Thập Bát Tù Trưởng Hội, Thập Bát Tù Trưởng Hội chưởng quản quân chính, Tam Đại quốc sư chưởng thần quyền, cao cao tại thượng. Mà ở trên thảo nguyên Man tộc, bộ lạc đều không có năng lực kiến tạo thành trì, chỉ có bộ lạc đạt tới thực lực nhất định mới có thể kiến tạo, trong đó mười tám tù trưởng chính là bộ lạc chi thành, lại được xưng là Man tộc mười tám Minh Châu. Năm đó Khương Tử Hiên liền phá mười tám thành, chỉ đúng là bộ lạc chi thành của mười tám tù trưởng, cuối cùng đánh tới Bạch Mã Thành, cơ hồ khiến Man tộc diệt quốc. - Cái này là Bạch Mã Thành sao? Trong ánh mắt của Khương Tư Nam lộ ra thần sắc cảm khái, hắn lại nhìn một Tiểu Sơn tàn phá ở cách Bạch Mã Thành xa xa. - Tiên Đài Sơn, phụ thân cùng mẫu thân là táng thân ở đó sao? Xích Diễm Tước bay đến trên Tiên Đài Sơn, Khương Tư Nam cùng Lý Kim Long rơi xuống, phát hiện chung quanh tất cả đều là đổ nát thê lương, nguyên bản Tiên Đài Sơn vô cùng khổng lồ, ở trong trận chiến năm năm trước ấy, bị tạc sập hơn phân nửa, chỉ còn lại có đỉnh núi tàn phá hôm nay. Chung quanh gió lạnh cổ đãng, lăng liệt rét thấu xương, tựa như anh linh của trăm vạn tướng sĩ điên cuồng gào thét, Khương Tư Nam trầm mặc, Lý Kim Long cũng trầm mặc. - Tinh Thần Điện, còn có Càn Nguyên Tông Đại trưởng lão, ta nhất định phải làm cho các ngươi nợ máu trả bằng máu! Trong thanh âm của Khương Tư Nam phát ra một tiếng gầm nhẹ, hai đấm nắm thật chặc, trong ánh mắt sát ý nhét đầy Thiên Địa. Lý Kim Long đứng ở sau lưng hắn, nhìn bóng lưng Khương Tư Nam có chút đơn bạc, nhìn xem sát cơ trên người hắn lưu chuyển ra, trong ánh mắt cũng có hào quang bắt đầu khởi động. - Đi, đi Bạch Mã Thành! Khương Tư Nam trầm thấp nói, cùng Lý Kim Long quay người rơi xuống Tiên Đài Sơn. Hai người bọn họ đều là một thân quần áo và trang sức Man tộc, ở cửa thành căn bản không có bị kiểm tra gì, được cho đi vào trong thành. Nội thành người đến người đi, vô cùng náo nhiệt, trên đường cái tất cả đều là người Man tộc khôi ngô hùng tráng, vô cùng chen chúc, bên cạnh cũng có cửa hàng tửu quán, tất cả đều ngồi đầy khách nhân. - Thiếu gia, Bạch Mã Thành phương viên vài trăm dặm, hai ngày này có rất nhiều người từ các nơi chạy đến, chuẩn bị tham gia Man tộc tế thiên chi lễ! Mà địa phương cử hành tế thiên chi lễ, là ở Tinh Thần tế đàn trong nội thành, đó cũng là chỗ ở của Tam Đại quốc sư, bất quá hiện tại chỉ còn lại có Đại quốc sư A Bố Nhĩ Tư! Lý Kim Long ở một bên giải thích nói. Khương Tư Nam giống như cười mà không phải cười nhìn hắn một cái nói: - Xem ra ngươi đối với Bạch Mã Thành vẫn rất hiểu rõ a! Trong nội tâm Lý Kim Long rùng mình, cười khan hai tiếng, trên mặt lại lộ ra dáng tươi cười hèn mọn bỉ ổi. Khương Tư Nam lắc đầu, không có miệt mài theo đuổi, nhẹ nói: - Ngày mai sẽ là tế thiên chi lễ, chúng ta trước tìm chỗ nghỉ ngơi, ngày mai hành sự tùy theo hoàn cảnh! Hai người tìm hơn mười khách sạn, tất cả đều chật ních, cuối cùng ở trong khách sạn nhỏ vắng vẻ ở lại. Sau khi tới đây, Khương Tư Nam cùng Lý Kim Long liền cực kỳ điệu thấp, hưởng dụng thịt nướng cùng rượu sữa dê của Man tộc thoáng một phát, Khương Tư Nam càng thêm hoài niệm tay nghề của mấy đầu bếp trong vương phủ. Ngược lại là Lý Kim Long ăn ngon lành, cực kỳ hưởng thụ, Khương Tư Nam hơi có thâm ý nhìn hắn một chút. Khương Tư Nam tự giam mình ở trong phòng, một bên tu luyện, một bên luyện chế một ít Linh Đan, hôm nay nhất tâm nhị dụng với hắn mà nói thập phần nhẹ nhõm, hơn nữa thần hồn ở dưới loại không ngừng tôi luyện này, cũng trở nên càng thêm cô đọng.