- Nơi đây không nên ở lâu, chúng ta trước tiên về vương phủ nói sau! Khương Tư Nam cũng không khách khí, tạm thời thu tất cả vào, chuẩn bị cùng Lý Kim Long phản hồi Ngọc Kinh Thành. Lúc này đây đại chiến, bởi vì đã có linh phù cuồn cuộn không dứt của Lý Kim Long, căn bản không có bất luận một tấm linh phù truyền tin nào bay ra ngoài, hơn nữa Khương Tư Nam từ đầu tới đuôi, cũng không có lộ ra thân phận chân thật của mình, bởi vậy, dù chỗ đó bị người phát hiện, hai đại tông môn trong thời gian ngắn cũng không biết là người phương nào gây nên. Núi hoang rậm rạp, cổ thụ che trời, Hoang Thú khổng lồ cao tới hơn mười trượng, bôn tẩu tầm đó huyết khí trùng thiên, cán gãy rất nhiều cổ thụ cự thạch, vô cùng hung hãn. Nơi này là ở chỗ sâu trong Đại Hoang Sơn, có rất nhiều Hoang Thú khí tức cường đại, đại bộ phận đều là Hoang Thú trên Thất phẩm, chiến lực có thể so với cường giả Chân Thiên Cảnh. Phía trước một ngọn núi cự đại, chừng bảy tám ngàn trượng, mây mù lượn lờ, dốc đứng, Khương Tư Nam đang bay ở trên hư không bỗng nhiên toàn thân tóc gáy dựng thẳng, cảm thấy một cỗ nguy cơ rất trí mạng. Trên ngọn núi, chậm rãi bay tới một lão giả tiên phong đạo cốt, râu tóc bạc trắng, mặc Thanh sắc đạo bào cũ kỹ, ánh mắt như tinh không thâm thúy, đằng vân giá vũ đứng ở trên trên hư không, phát ra khí tức mênh mông như phiến thiên địa này. Cảm giác nguy cơ trí mạng là từ trên người lão giả này truyền đến, tuy Thanh sắc đạo bào trên người hắn cũ kỹ, nhưng Khương Tư Nam vẫn liếc liền nhận ra, là quần áo và trang sức của Càn Nguyên Tông. Mà tu vi so với Càn Nguyên Tông Đại trưởng lão còn muốn cao hơn rất nhiều, để cho Khương Tư Nam cảm giác được nguy cơ trí mạng, thân phận của lão giả liền miêu tả sinh động rồi. Chưởng giáo thần bí nhất của Càn Nguyên Tông, Huyền Nguyên Chân Nhân! Huyền Nguyên Chân Nhân không nhanh không chậm bay tới, trên mặt treo dáng tươi cười nhàn nhạt, như sáp nhập vào thiên địa, Khương Tư Nam cũng cảm giác được phảng phất như cả phiến thiên địa, đều trấn áp về phía mình, căn bản không có một con đường tiến lên. - Lưu manh Long, lão gia hỏa này chỉ sợ là cường giả Pháp Thiên Cảnh, dù ta Kiếm Ý nhập vào cơ thể cũng không có bất kỳ lực lượng trở tay, ngươi có biện pháp nào không? Khương Tư Nam tâm niệm hơi đổi, trên mặt lộ ra thần sắc vô cùng ngưng trọng, đối với Long Hoàng trong Hồng Mông Tạo Hóa Tháp cấp tốc hỏi. - Ồ, lão gia hỏa này tu vi coi như không tệ, ngươi xác thực không đối phó được, nhưng mà ngươi cảm giác trạng thái như ta có thể giúp ngươi đối phó hắn sao? Long Hoàng trở mình, nhìn thoáng qua Huyền Nguyên Chân Nhân bay tới, lười biếng nói. - Lão lưu manh, đừng cho là ta không biết bản lãnh của ngươi, nếu ngươi không có biện pháp đối phó hắn, ta bị hắn giết chết, ngươi cũng phải đi theo xong đời! Khương Tư Nam hổn hển, biết rõ lão tiểu tử đó căn bản chính là lười biếng, tuy không biết hiện tại trạng thái thần hồn của hắn có thể làm cái gì, nhưng mà Khương Tư Nam có một loại cảm giác, Long Hoàng nhất định có thể đối phó được Huyền Nguyên Chân Nhân. Huyền Nguyên Chân Nhân đằng vân giá vũ, chậm rì rì bay tới trước mặt Khương Tư Nam, không nói gì, trong ánh mắt mang theo một tia tò mò, khí thế vô tận áp về phía Khương Tư Nam. Khí tức của hắn, phảng phất như cùng cả thiên địa câu liên, khủng bố mà to lớn. - Mà thôi mà thôi, lão tiểu tử đó cũng không có sát ý, ta xem hắn chỉ là muốn thăm dò thoáng một phát mà thôi, ngươi thả lỏng tâm thần, lão tử giúp ngươi dọa hắn thoáng một phát! Long Hoàng có chút không tình nguyện nói. Khương Tư Nam trừng mắt liếc hắn một cái, thả tâm thần, hắn cảm giác được thần hồn của Long Hoàng lập tức chiếm cứ thức hải của mình, sau đó một cỗ khí thế bao la mờ mịt, thần bí, bá đạo thích phóng ra. Phảng phất như Thần Long trên chín tầng trời, lạnh như băng và vô tình, trải qua vô số thời không tuế nguyệt tẩy lễ, lóe ra khí tức Vĩnh Hằng. Toàn bộ Đại Hoang Sơn mạch, phương viên mấy vạn dặm, tất cả Hoang Thú lập tức cảm nhận được cỗ khí thế này, giống như gặp Thần linh của mình, toàn bộ đều lạnh run, quỳ rạp xuống đất. Mà ở trên hư không, Huyền Nguyên Chân Nhân vốn tiên phong đạo cốt, giờ phút này trong nháy mắt sắc mặt đại biến, thân thể kích linh, thiếu chút nữa từ trên hư không rơi xuống. Đạo khí thế này một phóng tức thu, thần hồn của Long Hoàng lại ly khai thức hải của Khương Tư Nam, về tới không gian Thủy Chi Bản Nguyên, thân hình phảng phất như có chút trong suốt, vẻ mặt rú thảm kêu to. - Tư Nam tiểu tử, cái này thảm rồi thảm rồi, ta lỗ lớn rồi, chờ ta khôi phục ngươi nhất định phải tìm cho ta 100 mỹ nữ, lỗ lớn rồi... Trên mặt Huyền Nguyên Chân Nhân đã mất đi vẻ đạm nhiên, bởi vì vừa rồi cỗ khí tức kia, vài ngày trước hắn cũng cảm giác được, là khí tức của Chí Cường Giả nào đó, nhưng mà không nghĩ tới sẽ cùng tiểu tử này có quan hệ. Trong lòng Khương Tư Nam cũng vô cùng chấn động, nhưng mà mặt không đổi sắc, đối với Huyền Nguyên Chân Nhân sáng lạn cười nói: - Vị tiền bối này, không biết ngăn vãn bối lại là cần làm chuyện gì? Lúc này Huyền Nguyên Chân Nhân mới ho nhẹ một tiếng, đè xuống vẻ xấu hổ trên mặt, khẽ mĩm cười nói: - Ngươi là Khương Tư Nam, quả nhiên là thiên tài thiếu niên, tu vi bất phàm. Bất quá ngươi giết Càn Nguyên Tông Đại trưởng lão cùng ba mươi đệ tử Chân Thiên Cảnh, khoản sổ sách này ngươi nói làm sao tính toán đây? Huyền Nguyên Chân Nhân từ trong khiếp sợ bình tĩnh lại, suy nghĩ cẩn thận huyền bí trong đó. Đối với loại Chí Cường Giả kia mà nói, nếu muốn bóp chết mình thật sự như ngắt chết một con kiến, nhưng mà hắn chỉ phóng thích khí thế, cảnh cáo thoáng một phát, nói rõ hiện tại đối phương nhất định là bất tiện ra mặt. Suy nghĩ cẩn thận điểm này, tuy Huyền Nguyên Chân Nhân đối với Khương Tư Nam hơi có chút kiêng kị, nhưng chưa nói tới e sợ. - Vị tiền bối này, chỉ giáo cho? Ta bất quá chỉ là Chân Thiên Cảnh sơ kỳ, vô cùng yếu ớt, làm sao có thể giết Càn Nguyên Tông Đại trưởng lão cùng đệ tử? Ngài chỉ sợ là nghĩ sai rồi a! Khương Tư Nam giả ngu, thần sắc nghi hoặc, đánh chết cũng không thừa nhận. - Lúc ngươi giết người, ta liền ở bên cạnh, là ta tận mắt nhìn thấy, hôm nay ngươi dám làm không dám chịu sao? Bất quá ngươi thiết hạ cái cục kia thật đúng là đặc sắc, đùa bỡn hai đại cao thủ ở trong lòng bàn tay, thật sự là hảo thủ đoạn! Huyền Nguyên Chân Nhân mang trên mặt nụ cười thản nhiên, một bộ cả người lẫn vật vô hại.