Lão thái giám tên Lãnh Phi, là bạn chơi thuở nhỏ cùng nhau lớn lên của lão Vương gia Khương Viễn Sơn, cảm tình rất sâu, chiếu cố qua lão Vương gia, phụ thân Khương Tử Hiên, cũng chiếu cố qua Khương Tư Nam, bây giờ là Võ Thành Vương phủ đại quản gia, ở trong nội tâm Khương Tư Nam cùng với gia gia của mình đồng dạng thân thiết. Khuôn mặt Lãnh Phi vốn lạnh như băng, nhìn đến Khương Tư Nam lập tức trở nên hiền lành, vội vàng đi đến trước mặt Khương Tư Nam, có chút áy náy nói: - Tiểu vương gia, không có thương tổn ở đâu chứ... - May mắn Lãnh gia gia đến kịp lúc, ta không có việc gì! Trong nội tâm Khương Tư Nam ấm áp. Lúc này Lãnh Phi mới thở dài một hơi, quay người nhìn về phía người trung niên kia, ánh mắt lăng lệ ác liệt, thanh âm lập tức trở nên bén nhọn mà âm lãnh. - Ngươi là người phương nào? Lại dám ám sát Tiểu vương gia? Kỳ thật Lãnh Phi liếc liền nhận ra, người trung niên kia đúng là Cửu Môn Đề Đốc Phạm Đồng, nhưng lại giả bộ như không biết. - Thích khách? Phạm Đồng phổi sắp bị tức nổ, run rẩy chỉ vào Lãnh Phi, vô cùng phẫn nộ. Vừa rồi sau một chưởng kia, hắn lập tức đã biết rõ hắn và lão thái giám này kém quá xa, bởi vậy chỉ một chưởng liền để cho mình trọng thương. - Ta chính là Cửu Môn Đề Đốc Phạm Đồng! Khương Tư Nam vô cớ phế đi Kiếm nhi nhà ta, ta là tới tìm hắn lấy cái công đạo! Thanh âm của Lãnh Phi lạnh lùng nói: - Nguyên lai là Phạm đại nhân, thật sự là thất kính thất kính! Nhưng mà vì sao Phạm đại nhân không nói một lời liền muốn ám sát Tiểu vương gia, hẳn là ngươi muốn chết phải không? Lãnh Phi tự nhiên biết rõ, Phạm Đồng này cũng không phải vật gì tốt, là chó săn đáng tin của Hoàng Thái sư, từ trước đến nay đối nghịch lão Vương gia, hơn nữa hôm nay lại muốn tổn thương Khương Tư Nam, tự nhiên để cho hắn không cách nào dễ dàng tha thứ. Hắn không có con cái, Khương Tư Nam ở trong lòng hắn chính là thân cháu trai, ở đâu có thể chứa được Phạm Đồng khi dễ, trong ánh mắt đột nhiên bay lên sát ý. Phạm Đồng phiền muộn muốn thổ huyết, Lãnh Phi đã cho rằng mình muốn ám sát Khương Tư Nam, cái tội danh này hắn chịu không nỗi, người nào không biết lão Vương gia mấy năm này tuy yên lặng không ít, nhưng mà Trấn Quốc Võ Thành Vương hiển hách cũng không phải bởi vì hắn là đệ đệ của tiên đế, mà là dựa vào thực lực. Nếu bị lão Vương gia cho rằng mình muốn ám sát cháu trai của hắn, coi như là Đức Tông Hoàng Đế sợ cũng không giữ được hắn. - Lão cẩu, ngươi không muốn ngậm máu phun người! Rõ ràng là Khương Tư Nam lấy mạnh hiếp yếu, phế đi Kiếm nhi nhà của ta, ngươi ẩu đả mệnh quan triều đình, ta tất nhiên tới chỗ bệ hạ tố cáo ngươi! Ánh mắt của Khương Tư Nam lập tức lạnh xuống. - Trương Long Triệu Hổ, Phạm đại nhân miệng giống như không quá sạch sẽ, vả miệng! Âm thầm đánh lén mình thì thôi, nhưng dám vũ nhục Lãnh Phi, tự nhiên để cho hắn không thể dễ dàng tha thứ. Trương Long Triệu Hổ tuân lệnh, cười lạnh một tiếng đi tới. Hai người bọn họ cũng vô cùng phiền muộn, đi theo Tiểu vương gia ra, hết lần này tới lần khác bị Phạm Đồng vô sỉ đánh lén, để cho bọn hắn căn bản không có biện pháp cứu viện, trong nội tâm đã sớm vô cùng nén giận. - Các ngươi dám! Ta chính là Cửu Môn Đề Đốc bệ hạ khâm định, các ngươi ai dám đánh ta! Ánh mắt Phạm Đồng biến đổi, tựa hồ muốn phun ra lửa. Nhưng trên người Lãnh Phi bỗng nhiên có một cỗ khí tức vô cùng cường đại, mang theo sát ý vô tận, một mực tập trung hắn, căn bản không cách nào nhúc nhích. - Ba ba ba! Trương Long Triệu Hổ không lưu tình chút nào, đi lên trái một bạt tai, phải một bạt tai, toàn lực ra tay, mặt của Phạm Đồng liền sưng phồng lên, như cái đầu heo. Bọn họ đều xuất thân Huyền Vũ Doanh, không sợ trời không sợ đất, ngoại trừ lão Vương gia, ai khác cũng không có để vào mắt, Phạm Đồng uy hiếp đối với bọn hắn một chút tác dụng cũng không có. Khương Tư Nam cười nhạt một tiếng, đi tới. - Phạm đại nhân, hảo nhi tử Phạm Kiếm của ngươi cùng ta đổ đấu Hoang Thú, thua không nổi liền bạo khởi đả thương người, may mắn thân thủ của ta coi như cũng được, chỉ là không cẩn thận phế hắn đi, việc này coi như đến trước mặt Hoàng đế bệ hạ, ta cũng không sợ! Ngươi quỳ xuống nhận sai, việc này coi như xong. Phạm Đồng tức giận đến thiếu chút nữa bất tỉnh, hôm nay vận khí quá kém, vậy mà gặp Lãnh Phi mạnh không hợp thói thường, Khương Tư Nam còn để cho hắn quỳ xuống nhận sai, dùng ngón tay chỉ Khương Tư Nam, run rẩy nói: - Khương Tư Nam, ngươi không nên khinh người quá đáng! - Ai, thật sự là chưa thấy quan tài không rơi nước mắt! Khương Tư Nam thở dài một hơi, nhanh chóng lấy Đả Vương Kim Tiên ra, giơ lên. - Đả Vương Kim Tiên ở đây, bọn ngươi còn không mau mau quỳ xuống! Khương Tư Nam vừa mở hộp gỗ, Hoàng Thiên Hoa liền thầm nghĩ không ổn, kết quả không đợi vụng trộm chuồn mất, Khương Tư Nam lại tới nữa rồi. Kết quả trên Chính Dương phố, tất cả mọi người đều quỳ xuống hô vạn tuế. Phạm Đồng cùng bọn người Hoàng Thiên Hoa phiền muộn muốn chết, nhưng mà không thể không quỳ xuống. - Ha ha ha ha, chúng ta đi! Khương Tư Nam thoải mái cười to, mang theo một đám người quay về Võ Thành Vương phủ. - Lãnh gia gia, trong khoảng thời gian này ngươi đi đâu? Khương Tư Nam tò mò hỏi. Lãnh Phi nhìn Khương Tư Nam hôm nay hăng hái, không hề trầm mặc ít nói, trong nội tâm cũng cực kỳ hưng phấn, nghe vậy hồi đáp: - Tiểu vương gia, vài ngày trước thời điểm ngươi bị đưa về vương phủ, Vương gia bi thống, liền phái ta ngay đêm tự mình đi đưa tin cho mọi người, nhưng mà về sau ta đã được biết Tiểu vương gia ngươi không có chết, liền nhanh chóng đuổi trở lại, có thể lần nữa nhìn thấy Tiểu vương gia, thật sự... Rất tốt... Khương Tư Nam chứng kiến Lãnh Phi phong trần mệt mỏi, vô cùng già nua, nhưng lại tràn đầy ân cần, trong nội tâm ôn hòa. - Lãnh gia gia, ta không sao, những người hại ta kia, một ngày nào đó đều gấp mười gấp trăm lần trả về! Khương Tư Nam trầm giọng nói. - Không tệ! Lãnh Phi cười nói: - Mấu chốt nhất chính là, Tiểu vương gia lúc này đây nhân họa đắc phúc, vậy mà đột phá cảnh giới, ta nghĩ Nhị gia dưới suối vàng có biết, nhất định sẽ rất cao hứng! - Đúng rồi, lần này đại gia chinh phạt Man tộc đại thắng, nguyên bản nghe được tin tức của ngươi muốn phản hồi, nhưng mà vì trên đường ra chút biến cố, khả năng thời gian khải hoàn hồi triều sẽ muộn một chút! Ánh mắt của Khương Tư Nam khẽ động. - Nghiêm trọng không? Đại gia là đại bá của Khương Tư Nam, cũng là phụ thân của Khương Vân Thiên Khương Tử Thanh, bây giờ là Xa Kỵ Tướng Quân, đang suất lĩnh 30 vạn đại quân chinh phạt Man tộc.