Trong nội tâm Khương Tư Nam cảm khái một tiếng, trong đầu lại hiện ra tràng cảnh Long Ngưng Tuyết ra tay với mình không lưu tình chút nào, lập tức bị khí khái của hai tỷ muội này khuất phục. Trong mắt Long Thu Nguyệt lóe ra thần sắc hưng phấn, thân hình xoay chuyển, lại đánh về phía một Tu La khác. Bọn người Dịch Phi, Lý Thừa Phong, Hồng Vũ cũng xông tới, tế ra Linh khí, uy lực vô cùng. Khương Tư Nam chứng kiến, Dịch Phi một cước đá bay một đầu Tu La, nhảy vào hư không, sau đó một búa chém giết, vô cùng cuồng mãnh. - Đều là một đám Mãnh Nhân a! Khương Tư Nam tán thưởng một tiếng, mình cũng không nhàn rỗi, nhìn xem một đầu Tu La, đột nhiên xông tới. - Nhân loại, các ngươi cũng dám xâm nhập nơi đây, quả thực là muốn chết! Tu La kia nhìn Khương Tư Nam nổi giận gầm lên một tiếng, hai cánh tay vung vẩy, như hai đao thép sắc bén, trong không khí phát ra tiếng vang ô ô, vô cùng sắc bén, muốn gọt Khương Tư Nam thành phấn vụn. Tu La nhất tộc, có thể nói là chủng tộc có thiên phú chiến đấu nhất trong Địa Linh Ma Tộc, một thân thần lực vô cùng cường đại, có thể mượn nhờ từng bộ vị trên thân hình phát động công kích. Loong coong! Khương Tư Nam một quyền đánh úp lại, cùng hai cánh tay của Tu La chạm vào nhau, phát ra tiếng kim thiết giao kích. - Cánh tay thật cứng rắn! Ánh mắt của Khương Tư Nam lóe sáng, tiếng long ngâm hổ khiếu vang lên, tản mát ra khí tức cuồng bạo, Giáng Long Phục Hổ Quyền đánh úp về phía Tu La. Chiến lực chính thức của đầu Tu La này, đại khái tương đương với Pháp Thiên Cảnh trung kỳ, ngoại trừ thân hình tương đối cường đại, còn có một loại thần thông quỷ dị. Từng cái bộ vị đều có thể biến ảo thành đao cương kiếm quang, tựa như một binh khí hình người. Chứng kiến Khương Tư Nam một quyền đánh úp lại, trong ánh mắt Tu La hiện lên một tia hung ác, vậy mà không né tránh, cánh tay hóa thành chiến đao sắc bén, chém về phía Khương Tư Nam. Hắn vậy mà nổi lên tâm tư đồng quy vu tận, dù Khương Tư Nam có thể một quyền đạp nát đầu của hắn, cánh tay của hắn như đao, cũng tuyệt đối có thể làm cho Khương Tư Nam lập tức mở ngực bể bụng! Nhưng mà Khương Tư Nam nhếch miệng mỉm cười, cũng không né tránh, cánh tay của Tu La trảm lên ngực hắn, vậy mà như trảm phải ngoan thạch cứng rắn, cũng không có mở ngực bể bụng Khương Tư Nam. Mà quyền mang của Khương Tư Nam ẩn chứa thần lực vô tận, oanh lên đầu Tu La, như dưa hấu nổ tung, óc bắn ra bốn phía, huyết nhục bay tứ tung. Tu La đến chết trong ánh mắt vẫn mang theo vẻ không dám tin, hắn không nghĩ ra vì sao thân hình Khương Tư Nam cường hoành đến như thế, thậm chí ngay cả thần thông của mình biến thành Thần Đao cũng không thể phá vỡ! Hơn mười Tu La thần sắc dữ tợn, tuy chiến lực bất phàm, nhưng căn bản không phải đối thủ của những người này, rất nhanh đã bị giết sạch sẽ. Phải biết rằng Dịch Phi cùng Long Thu Nguyệt đều là tuyệt đỉnh cao thủ trên Địa Sát Bảng, luận chiến lực chính thức coi như là đệ tử Anh Thiên Cảnh cũng có vẻ không bằng. Những Tu La này phần lớn là Pháp Thiên Cảnh trung kỳ, tuy thiên phú chiến đấu rất cường, nhưng vẫn bị lập tức miểu sát. Tuy Khương Tư Nam không muốn làm cho người ta chú ý, nhưng vẫn đuổi giết hai Tu La, dẫn tới mọi người một hồi ghé mắt. Chân Thiên Cảnh viên mãn, có thể vượt qua đại cảnh giới chém giết hai đầu Tu La, coi như là Sơn Hà Bảng đệ nhất kia cũng rất khó làm đến. Đám người Long Thu Nguyệt đều âm thầm nhẹ gật đầu, trong nội tâm đối với Khương Tư Nam khinh thị cũng tiêu tán rất nhiều, chỉ có Chu Hạo thần sắc biến ảo, không biết đang suy nghĩ cái gì. Hai đầu Tu La đều bị Khương Tư Nam một quyền nổ nát đầu, hai tinh thể lớn cỡ đậu tằm sáng chói, từ đó nhảy ra. - Thần Hồn Nguyên tinh! Tiểu tử, cái này là Thần Hồn Nguyên tinh trong cơ thể Ma tộc, ẩn chứa lực lượng thần hồn khổng lồ của bọn hắn, nhanh cho ta, thịt muỗi cũng là thịt a! Long Hoàng có chút hưng phấn nói. Khương Tư Nam nhẹ gật đầu, thu hai viên Thần Hồn Nguyên tinh vào trong Hồng Mông Tạo Hóa Tháp, sau đó lại từ chỗ Dịch Phi đòi hỏi đến mấy viên. Long Hoàng chậc chậc chậc chậc miệng, có chút vẫn chưa thỏa mãn nói: - Vẫn là quá yếu, ở trong Địa Linh Ma tộc, Ám Ma tộc lực lượng thần hồn mạnh nhất, nếu có thể đạt được một Thần Hồn Nguyên tinh của Ám Ma Vương, thực lực của ta có thể không sai biệt lắm khôi phục, cạc cạc... Khương Tư Nam trợn trắng mắt nói: - Ngươi giết ta đi, nếu ta có thể giết được Ám Ma Vương, muốn ngươi còn có tác dụng gì? Vẫn là nắm chặt thời gian tìm Cửu Âm Thánh Thủy, theo huynh muội Vân gia nói, Cửu Âm Thánh Thủy có lẽ ở tầng thứ ba, trong địa phương trọng yếu nhất, nhưng mà kỳ quái chính là, bọn hắn bất quá là Chân Thiên Cảnh, làm sao có thể xâm nhập đến tầng thứ ba... Khương Tư Nam có chút nghi hoặc, thế giới dưới lòng đất này rộng lớn khôn cùng, không biết bao nhiêu vạn dặm, tổng cộng có ba tầng, tầng thứ nhất là bình tĩnh nhất cũng cằn cỗi nhất, chỉ có một chút Ma Nhân cấp thấp cùng sinh vật dưới mặt đất ở lại, Ngoại Môn Đệ Tử cũng sẽ ở nơi này trảm giết Ma tộc, ma luyện tu vi. Mà tầng thứ hai thì nguy hiểm hơn rất nhiều, có cường giả Ma tộc cường đại, ví dụ như Tu La Ma tộc, Bát Tí Ma tộc, Hỏa Diễm Ma tộc… chỉ có Nội Môn Đệ Tử cùng Chân Truyền Đệ Tử mới có thể xâm nhập tầng thứ hai. Tầng thứ ba thì càng kinh khủng, nghe nói có rất nhiều Ma Vương, thậm chí có Vương tộc trong Ma tộc tồn tại, vô cùng hung hiểm, coi như là trưởng lão tiên môn, cũng không dám đơn giản tiến vào. Giết hơn mười đầu Tu La, Long Thu Nguyệt hiếu kỳ nhìn Khương Tư Nam, sau đó đối với mọi người chậm rãi nói: - Long Huyết Quả Thụ ở chỗ sâu trong tầng thứ hai, mọi người cẩn thận đề phòng, người của Ma tộc giảo hoạt gian trá, chúng ta tận lực tránh cùng cao thủ Ma tộc giao phong, hết thảy chờ trước đạt được Long Huyết Quả nói sau! Tầng thứ hai thế giới thoạt nhìn càng thêm rộng lớn, có rất nhiều núi hoang thấp bé, phun trào lấy nham tương cuồn cuộn, phóng nhãn nhìn lại tất cả đều là đất đen, có rất nhiều Ma tộc cùng Linh Dược. Thế giới dưới lòng đất có đủ loại bảo vật, khoáng vật trân quý, Linh Thạch, bảo dược… có rất nhiều đồ vật mà thế giới trên mặt đất không có, bởi vậy đệ tử tiên môn đều ưa thích tới đây lịch lãm rèn luyện, tìm kiếm cơ duyên. Bảy người cẩn thận từng li từng tí che lấp thân hình, tiến về phía trước, chiến giáp xích sắc trên người Long Thu Nguyệt cũng ảm đạm xuống, cả người thoạt nhìn mờ ảo, phảng phất như sáp nhập vào trong hư không.