Nhưng trong ánh mắt Chu Hạo lại lóe ra thần sắc phẫn nộ, nhìn Khương Tư Nam thanh âm lạnh lùng nói: - Khương Tư Nam, ngươi sớm phát hiện bên cạnh Long Huyết Quả Thụ có đại trận, vì sao không nói cho ta? Làm hại thân hình của ta bạo lộ, bị cường giả Bát Tí Ma tộc phát hiện, mấy vị sư huynh sư tỷ đều bị thương, ta thực hoài nghi ngươi có phải gian tế của Ma tộc hay không! Dịch Phi trừng mắt, cười lạnh một tiếng nói: - Chu Hạo, ngươi không nên ngậm máu phun người! Chung quanh Long Huyết Quả Thụ có trận pháp thủ hộ, tiểu sư đệ làm sao lại sớm biết rõ? Nếu như không phải ngươi tham công liều lĩnh, xâm nhập trong Đại Địa Ma Nguyên Trận, sao sẽ bị phát hiện? - Dịch Phi, ngươi cái này là thiên vị Khương Tư Nam, ta mặc kệ, tiểu tạp chủng này lợi dụng ta, hôm nay nhất định phải cho ta một cái công đạo! Chu Hạo toàn thân run rẩy, chỉ vào Dịch Phi cùng Khương Tư Nam nói. - A? Chu Hạo, ngươi muốn cái công đạo gì? Khương Tư Nam bất động thanh sắc nói. - Không nói đến ta căn bản không có sớm phát hiện Đại Địa Ma Nguyên Trận, dù ta phát hiện, ta lại dựa vào cái gì phải nói cho ngươi biết? Lại nói tiếp cần phải cảm tạ Chu sư huynh, nếu không có ngươi hấp dẫn những Bát Tí Ma tộc kia chú ý, ta cũng không có dễ dàng như vậy lấy được Long Huyết Quả Thụ! - Khương Tư Nam, ngươi... Chu Hạo run rẩy, phiền muộn muốn thổ huyết. Vừa lúc đó, Long Thu Nguyệt nhướng mày lên tiếng. - Đều không nên nhao nhao, chuyện này chỉ là hiểu lầm, hiện tại Long Huyết Quả Thụ đến tay, chúng ta nhất định phải trước ly khai nơi đây, bằng không thì bị Hoàng Kim tộc Chí Cường Giả kia phát hiện, chúng ta liền xong! - Muốn đi? Trước giao Long Huyết Quả Thụ ra đây! Vừa lúc đó, một thanh âm mờ ảo, bá đạo ở trong hư không vang lên, lập tức để cho đám người Long Thu Nguyệt sắc mặt đại biến. Ở trước bảy người bọn hắn, trong hư không dâng lên ngũ sắc thần hi, hào quang sáng chói mà rực rỡ tươi đẹp, một đạo nhân trẻ tuổi anh vĩ bất phàm, mặc Tử Kim đạo bào, từ trong hư không cất bước mà xuống, mỗi một bước đều có Hư Không Kim Liên tách ra, toàn thân tản mát ra một khí tức mờ ảo mà thần bí. Ở phía sau của hắn, mấy chục đạo hào quang lóe lên, xuất hiện mười mấy đệ tử mặc Tử Kim đạo bào, tất cả đều là khí tức cường đại, ngạo khí lăng nhiên, trên cao nhìn xuống nhìn đám người Long Thu Nguyệt. Long Thu Nguyệt vừa nhìn thấy quần áo và trang sức trên người bọn họ, sắc mặt liền thay đổi. - Ngũ Hành Thánh Tông! Từ trong miệng của nàng, hộc ra bốn chữ trầm trọng. Bốn chữ này ở Chân Cương đại lục là đại biểu cho một loại uy nghiêm, Ngũ Hành Thánh Tông là đứng đầu mười đại tông môn ở Chân Cương đại lục, cũng được xưng là đệ nhất thiên hạ tông, vô cùng cường đại, để cho vô số Tiên đạo tông môn đều nhìn lên. Trong đệ tử Ngũ Hành Thánh Tông thiên tài xuất hiện lớp lớp, hơn nữa thường thường đều dùng một bộ đệ nhất thiên hạ bày ra trước người, ngạo khí khinh người, môn phái Tiên đạo khác cũng không dám đắc tội đệ tử Ngũ Hành Thánh Tông, coi như là đệ tử Đại La Thiên Tông, thấy bọn họ cũng hết sức kiêng kỵ. - Nguyên lai là chư vị sư huynh Ngũ Hành Thánh Tông, không biết ngăn chúng ta là cần làm chuyện gì? Tuy nội tâm Long Thu Nguyệt thầm nghĩ không ổn, nhưng vẫn thần sắc không thay đổi hỏi. Cầm đầu đệ tử Ngũ Hành Thánh Tông, dĩ nhiên là Hạ U, vốn muốn cướp đoạt Long Huyết Quả Thụ, nhưng không nghĩ tới lại bị đám người Long Thu Nguyệt đoạt trước, vì vậy liền theo dấu vết đi qua. Giờ phút này Hạ U cười nhạt một tiếng nói: - Chư vị sư đệ đây không phải biết rõ còn cố hỏi sao? Ta tới đây tự nhiên là vì Long Huyết Quả Thụ, các ngươi giao nó ra đây, ta tha các ngươi bình yên vô sự rời đi! Thanh âm của Hạ U tràn đầy chân thật đáng tin, phảng phất như là chuyện đương nhiên, nghe vào trong nội tâm đám người Long Thu Nguyệt, tự nhiên là một hồi giận dữ. - Sư huynh chỉ sợ là nghĩ sai rồi, chúng ta cũng không có được Long Huyết Quả Thụ gì, nếu như không có chuyện gì, chúng ta liền đi trước! Long Thu Nguyệt cười mỉm nói, chiến giáp trên người sáng chói, đồng thời trong lòng nàng cũng âm thầm kêu khổ. Vừa rồi ở Long Huyết cốc chiến một trận, vì thúc dục Tru Tiên Trận Đồ, pháp lực của mấy người bọn họ đều hao phí hơn phân nửa, hôm nay lại đối mặt Anh Thiên Cảnh Hạ U cùng mười mấy đệ tử Ngũ Hành Thánh Tông, một điểm phần thắng cũng không có. Trước mắt Hạ U, xem xét cũng không phải là mới vừa vào Anh Thiên Cảnh, mà là đạt đến Anh Thiên Cảnh hậu kỳ, vô cùng cường đại, xa xa không phải bọn hắn có thể địch nổi. Khóe miệng Hạ U lộ ra một tia trào phúng, lạnh nhạt nói: - Ta nói, giao ra Long Huyết Quả Thụ, bằng không mà nói, bảy người các ngươi ai cũng không thể đi! Trong nháy mắt, mười mấy đệ tử Ngũ Hành Thánh Tông phía sau hắn sắc mặt đều nghiêm nghị, tràn đầy sát khí, tập trung tất cả bọn họ vào. Dịch Phi không chịu nổi, hắn nhìn không quen bộ dạng Duy Ngã Độc Tôn của Ngũ Hành Thánh Tông, trừng mắt, cười lạnh một tiếng nói: - Ngũ Hành Thánh Tông được xưng Tiên đạo đệ nhất tông, nhưng hôm nay lại muốn học Ma Môn đi ăn cướp sao? Các ngươi còn có xấu hổ hay không? - Lớn mật! Hạ U hét lớn một tiếng, ánh mắt đột nhiên bắn ra hai đạo thần quang, phảng phất như phiến thiên địa này đều đọng lại, trong hư không tràn ngập ra một đạo sát cơ lạnh thấu xương, lập tức để cho tất cả mọi người trong nội tâm run lên! Khí tức hạo hạo đãng đãng trải ra, uy áp cường đại tràn đầy cả phiến thiên địa, Hạ U đạp hư mà đứng, trong ánh mắt tràn đầy thần sắc lạnh như băng. - Thiên hạ bảo vật, người có đức thì được, chỉ bằng các ngươi mấy phế vật này, cũng dám cướp đoạt Long Huyết Quả Thụ? Trong thanh âm Hạ U có một cỗ sát ý. - Huống hồ, nếu ta giết các ngươi, các ngươi chết ở trong thế giới dưới lòng đất, ai lại biết là Ngũ Hành Thánh Tông ta hạ thủ? Nếu các ngươi lại không giao ra, vậy cũng đừng trách ta không khách khí! Trên người Hạ U có một loại sát cơ lăng lệ ác liệt, đã tập trung vào mấy người bọn họ. Sắc mặt đám người Long Thu Nguyệt đều đại biến, thật sự là Hạ U cho bọn hắn áp lực quá lớn, hơn nữa mười mấy đệ tử Ngũ Hành Thánh Tông kia, cũng đều là Pháp Thiên Cảnh viên mãn, hôm nay bị chặn đường đi, bọn hắn căn bản không có một tia có thể chạy thoát. Nhưng mà cứ như vậy giao Long Huyết Quả Thụ cho bọn họ sao? Đám người Long Thu Nguyệt đều cảm giác được rất biệt khuất, một chút cũng không cam lòng.