Tuy Ngũ Hành Thánh Tông là đệ nhất thiên hạ tông môn, nhưng mà khẳng định không có cách nào đối kháng tất cả tông môn trong thiên hạ, còn không có loại lực lượng áp đảo hết thảy kia. - Hiện tại không có, nhưng ba năm sau liền có rồi, chúng ta có chút át chủ bài cũng có thể bắt đầu dùng a! Thanh âm của Thánh Tử như trước rất nhạt. Nhưng mà nghe vào trong tai Ngũ Đạo Tông, lại ánh mắt sáng ngời, cuối cùng hắn trực tiếp quyết định. - Hết thảy đều dựa theo Thánh Tử nói xử lý, hai chuyện này đều do Thánh Tử phụ trách! Thánh Tử nhẹ gật đầu, trong nhãn quang bắn ra lưỡng đạo tinh quang, ẩn ẩn có một tia máu lóe lên rồi biến mất. Ở trên một đại địa tràn đầy Mãng Hoang chi khí, tất cả đều là Thái Cổ cự sơn cao vút trong mây, một tòa tiếp một tòa kéo dài vô tận. Cự sơn cao vút trong mây, cổ thụ che trời mọc lên san sát như rừng, tựa như một Thái Cổ hung thú ẩn núp, ở giữa núi rừng, sâu trong sương mù, có Yêu thú cường đại gào thét, chấn động núi rừng, có yêu cầm kêu to, xuyên kim liệt thạch, ở chỗ này khắp nơi đều là Hoang Thú cường đại, khắp nơi đều là Yêu thú giống như núi nhỏ. Nơi này chính là một khối địa vực đặc biệt nhất trên Chân Cương Đại Lục, Thập Vạn Đại Sơn! Thập Vạn Đại Sơn là phát nguyên chính thức của Đại Hoang sơn mạch, có vô cùng vô tận Thái Cổ thần nhạc đứng vững ở trên đại địa, cũng là Thánh Địa Tịnh Thổ trong lòng tất cả Yêu tộc. Bởi vì nơi này có Yêu tộc hai đại Thánh Địa, Thiên Yêu Cung cùng Yêu Thần Cung. Nghe nói Thiên Yêu Cung cùng Yêu Thần Cung đã nhận được Tây Linh Thú Sơn truyền thừa hơn một vạn năm trước mà tạo dựng lên, trong cung có Yêu Vương cường đại, bởi vậy ở trong Thập Vạn Đại Sơn ít ai lui tới, có rất ít tông môn Nhân tộc, tất cả đều là Yêu Vương, vô cùng cường đại. Giờ phút này ở chỗ sâu trong Thập Vạn Đại Sơn, Hỗn Độn mông lung, tiên quang lượn lờ không thể biết, có một cây Tiên đạo chi thụ thông thiên triệt địa, cao không biết mấy vạn dặm, so với Thái Cổ thần nhạc ở chung quanh còn cao hơn, cành lá từng cục, toàn thân đỏ choét, tản ra hào quang sáng chói. Một lão giả già vẫn tráng kiện, hơi có chút lưng còng cung kính đứng dưới tàng cây, giống như đang nói gì đó. - ... Thánh Nữ, cái này là tất cả sự tình ở Thần Ma cổ chiến trường, hôm nay Chân Cương Đại Lục chấn động, Thiên Yêu Cung ta cũng không cách nào không đếm xỉa đến... Lão giả thở dài một hơi, tay chống quải trượng, có chút yêu thương nhìn thân ảnh ẩn hiện ở chỗ sâu trong cành lá. Có thể thấy được đó là một nữ tử, bao phủ ở trong tiên quang, thấy không rõ khuôn mặt, nhưng mà thoáng để lộ ra một tia thân hình, lại cho người một loại cảm giác cực kỳ kinh diễm, nhất định là một vị nữ tử phong hoa tuyệt đại. - Khương Tư Nam sao? Tại sao có thể là hắn... Có lẽ cảm giác ta bị sai mà thôi... Một tiếng thở dài truyền đến, phảng phất như tiên âm, để lộ ra một cỗ cảm xúc phức tạp khó tả. - Thụ bá, Khương Tư Nam kia lai lịch ra sao? Lão giả hơi có chút kinh ngạc, hắn đang cùng Thánh Nữ giảng thuật sự tình Ma tộc, không biết vì sao Thánh Nữ sẽ cảm thấy hứng thú đối với một đệ tử của Đại La Thiên Tông như vậy? Nhưng hắn vẫn chăm chú hồi đáp: - Thánh Nữ, Khương Tư Nam kia nghe nói là hơn một năm trước đột nhiên cầm Đại La Thiên Lệnh tiến vào Đại La Thiên Tông, là đệ tử của Thiên Đạo Phong Dịch Thiên Cơ, nhưng mà lai lịch trước khi hắn tiến vào Đại La Thiên Tông lại như một đoàn sương mù, không có ai biết! - Một năm trước sao? Thanh âm nữ tử rất nhạt, nàng bỗng nhiên nói: - Thụ bá, phiền toái ngươi một việc, đi xem Khương Tư Nam này có phải đến từ Càn Nguyên vực, có phải là người này hay không! Một đạo linh quang từ trên cây bắn xuống, hóa thành một đồ quyển, phía trên có một thiếu niên bộ dạng thanh tú. Lão giả nhận lấy, vẻ kinh ngạc trong lòng càng ngày càng đậm, hắn chậm rãi nói: - Thánh Nữ, nếu thật là người này thì sao? - Nếu không phải người này, vậy ngươi trở lại, nếu thật là hắn, hi vọng Thụ bá có thể bảo hộ hắn một thời gian ngắn, hắn đắc tội Ngũ Hành Thánh Tông, chỉ sợ sẽ có chút nguy hiểm! Thanh âm nữ tử càng lúc càng mờ nhạt, đến cuối cùng triệt để yên lặng xuống. Lão giả nhẹ gật đầu, sắc mặt có chút đau lòng nhìn thoáng qua thân ảnh trên ngọn cây kia, lắc đầu, chống quải trượng đi ra. ... Chuyện đã xảy ra ở Chân Cương giới cũng đồng thời truyền đến Đại La Thiên Tông, truyền đến trong tai chúng đệ tử Đại La Thiên. - Cái gì? Vậy mà thật sự là tiểu tử này phong ấn Ma Tôn! Sắc mặt Vương Lân rất khó coi, trong nội tâm tràn đầy ghen ghét cùng không cam lòng, hắn biết rõ sở dĩ Khương Tư Nam ở trong thời gian ngắn, tu vi chiến lực đạt tới tình trạng như thế, nhất định là ở trong Thần Ma cổ chiến trường có kỳ ngộ. - Hôm nay Khương Tư Nam đã trở thành anh hùng của toàn bộ Chân Cương giới, vô số người đều xem hắn như thần tượng, xem ra kẻ này thật sự là không được a, thiên tư yêu nghiệt như vậy, có lẽ chỉ có Đế Nhất sư huynh mới có thể trấn áp được hắn! Trần Dương thở dài một hơi, trong ánh mắt đều là vẻ khiếp sợ. - Tiểu tử này nếu lớn lên, rất có thể sẽ uy hiếp được địa vị của Đế Nhất sư huynh, không được, chuyện này nhất định phải nói cho Đế Nhất sư huynh, Vương Lân, ngươi có thể liên lạc được Đế Nhất sư huynh không? Sắc mặt Lâm Thiếu Hùng rất lạnh, đối với Khương Tư Nam tràn đầy địch ý. - Đế Nhất sư huynh căn bản không ở trong tông môn, cũng không biết hôm nay tu luyện ở nơi nào, coi như là ta cũng liên hệ không được hắn! Vương Lân cười khổ một tiếng nói. - Vậy chẳng lẽ để cho Khương Tư Nam cưỡi trên cổ chúng ta sao? Cái khẩu khí này ta nuốt không trôi! Lâm Thiếu Hùng trừng mắt, cơ bắp toàn thân rung động lắc lư, có một loại áp bách thật lớn. - Hai người các ngươi trước đừng có gấp, tự nhiên không thể để cho tiểu tử kia ở trong Đại La Thiên an ổn tu luyện, ta đi tìm đệ nhất Thái Thượng trưởng lão, nhìn xem có thể liên lạc với Đế Nhất sư huynh hay không! Vương Lân cắn răng một cái, thanh âm lạnh như băng nói. Mà giờ khắc này Khương Tư Nam cũng không biết những chuyện kia. Hắn và đám người Long Ngưng Tuyết ở trong Đại La Thiên tách ra, riêng phần mình đi chỗ tu luyện bất đồng, Đại La Thiên này là phúc trạch cùng cơ duyên trên vạn năm tích lũy, mỗi người đều nắm chặt thời gian tu luyện. Nhất là gặp được chiến lực của Khương Tư Nam hôm nay, tất cả mọi người bắt đầu càng thêm cố gắng tu luyện rồi. Khương Tư Nam thì một mình một người tới Lôi Giới.