Mấy vị trưởng lão Đan Khí Tông bị động tĩnh ở đây hấp dẫn, chứng kiến cảnh tượng như vậy, cũng đều chấn động không thôi. - Thật sự là một tuyệt thế yêu nghiệt a, vượt cấp chiến đấu, chống lại đại năng, vì sao Đan Khí Tông ta không có thiên tài như thế? Có trưởng lão trên mặt lộ ra sợ hãi thán phục cùng ảo não. Loong coong! Loong coong! Loong coong! Lôi Đình đánh những Thanh Liên chi hỏa kia thành tro tàn, cuối cùng cùng với Trật Tự Thần Liên va chạm, phát ra tiếng kim thiết giao kích, thoáng như Chiến Thần tuyệt thế đục xuyên Thần Sơn vô tận, chấn động khủng bố mang tất cả thập phương. Phanh! Khương Tư Nam lập tức xuyên qua Lôi Hỏa chi hải vô tận, ánh mắt lạnh thấu xương mà đạm mạc, lập tức liền đi tới trước mặt Hỏa Nguyên, ở thời điểm hắn còn không kịp phản ứng, liền một quyền oanh đến. Hỏa Nguyên biến sắc, biết rõ Khương Tư Nam thân có thần lực, không dám khinh địch, một bên thân hình cấp tốc lui về phía sau, một bên vung quyền nghênh tiếp, hơn nữa ở trên quyền mang bám vào một tầng Thanh Liên Địa Tâm Hỏa. Hai quyền tương giao, thiên địa rúng động, trên nắm tay Khương Tư Nam kim quang sáng chói, vậy mà ngăn cách Thanh Liên Địa Tâm Hỏa rừng rực, hắn ở nguyên chỗ không nhúc nhích, mà Hỏa Nguyên thì bị hắn chấn bay ra ngoài. Phanh! Khương Tư Nam thi triển cực tốc, như làn gió nhẹ, mờ ảo vô tung, đột nhiên xuất hiện ở bên cạnh Hỏa Nguyên, một cước đạp về phía eo hắn. Sau đầu Hỏa Nguyên phảng phất như có mắt, thân thể đột nhiên hoành chuyển một thước, đồng thời biến chưởng thành trảo, mang theo hào quang vô cùng sắc bén, đột nhiên trảo về phía bắp chân của Khương Tư Nam. Một trảo này cực kỳ lăng lệ ác liệt, phảng phất như muốn trực tiếp xé rách một cái chân của Khương Tư Nam. Nhưng mà thân ảnh của Khương Tư Nam thật quỷ dị, hắn lập tức thi triển ra bí thuật Diệu Tật Như Phong, cùng Phong nguyên tố dung hợp lại với nhau, cái chân còn lại đá vào trên tay Hỏa Nguyên, sau đó mượn lực luồng qua sau lưng Hỏa Nguyên. Rầm rầm rầm! Hai người chiến đấu cực kỳ hung hiểm, chiêu chiêu công kích chỗ yếu hại, lập tức liền đối công mấy trăm chiêu, ở trong hư không tạo thành vô số tàn ảnh. Mọi người đang xem cuộc chiến cơ hồ đều thấy không rõ thân ảnh hai người rồi, chỉ có thể nhìn đến thần quang vô tận, chấn động lăng lệ ác liệt để cho núi đá chung quanh nhao nhao tạc toái, đất rung núi chuyển, khí tượng hết sức kinh người. Nhưng mà giờ phút này Hỏa Nguyên, lại cảm giác được cực kỳ biệt khuất, hắn cảm giác cánh tay của mình sắp bị phế rồi, thậm chí tràn ra vết máu, lực lượng của Khương Tư Nam quá cường đại. Hơn nữa thân pháp thần thông của Khương Tư Nam cực kỳ quỷ dị, như bóng với hình, Hỏa Nguyên căn bản không cách nào cùng hắn kéo ra khoảng cách. Hết lần này tới lần khác loại cận thân vật lộn này căn bản không phải sở trường của Hỏa Nguyên, bởi vậy hắn cảm giác được cực kỳ biệt khuất. - Lục Dương Thần Quang, Diệt Thế Âm Dương Ma! Hỏa Nguyên gào thét một tiếng, quanh thân sáu mặt trời bộc phát ra hào quang rừng rực, chấn động huyền ảo vô tận xông lên trời, muốn ở trong hư không hình thành một Âm Dương Ma Bàn cực lớn. Lúc này đây địa mạch rung rung càng thêm lợi hại, lập tức thì có mấy chục thần mạch hư không hiển hiện, bầu trời như thiêu đốt, tất cả đều là hào quang rừng rực chói mắt. - Phanh! Nhưng mà còn không có đợi Diệt Thế Âm Dương Ma thành hình, Khương Tư Nam mặc kệ sáu mặt trời sát cơ rừng rực kia, trực tiếp dùng một loại thân pháp cực kỳ quỷ dị đến gần Hỏa Nguyên, sau đó một quyền trực tiếp oanh lên bụng Hỏa Nguyên. Phốc! Hỏa Nguyên vận chuyển pháp lực lập tức gián đoạn, Diệt Thế Âm Dương Ma tiêu tán, mà Hỏa Nguyên phảng phất như bị một viên Chí Tôn Tinh Thần đập trúng, thân thể hóa thành hình dạng tôm hùm, phun ra một ngụm máu tươi, trong ánh mắt tràn đầy thần sắc không dám tin. Khương Tư Nam nắm chắc thời cơ quá đúng, ở trong khe hở hắn phát động Diệt Thế Âm Dương Ma, trực tiếp oanh kích ở điểm mấu chốt nhất, để cho pháp lực toàn thân hắn ngưng trệ một sát na, chẳng những Diệt Thế Âm Dương Ma không thành hình, hơn nữa bản thân càng nhận lấy trọng kích. - Diệt Thế Âm Dương Ma thì như thế nào? Ngươi cái phế vật này căn bản thi triển không đi ra a! Khương Tư Nam lạnh lùng nói, một chân quét ngang đến, như một Tiên đạo thần liên, ẩn chứa lực đạo trùng trùng điệp điệp, lập tức quét Hỏa Nguyên bay ra mấy trăm trượng, hung hăng đập vào trên vách núi đá. Phốc! Hỏa Nguyên lại phun ra một ngụm máu tươi, đầu nghệch ra, cực kỳ chật vật, hắn cơ hồ sắp tức điên, khuôn mặt anh tuấn giờ phút này trở nên vô cùng dữ tợn, run rẩy chỉ vào Khương Tư Nam gào thét một tiếng nói: - Khương Tư Nam, ta muốn giết ngươi! Oanh! Khương Tư Nam đã đến gần hắn, cơ hồ sắp muốn áp vào trên người của hắn, trong ánh mắt ẩn chứa thần sắc giống như cười mà không phải cười. - Giết ta? Có gan ngươi tới a, giết không được ta ngươi là vương bát đản! Nắm đấm mênh mông vô tận, mang theo một cỗ xu thế vô địch, Hỏa Nguyên miễn cưỡng ngăn cản hai quyền, thân hình ở trong hư không thất tha thất thểu, cơ hồ muốn ngã xuống. Ầm ầm! Tựa như Thiên Địa nổ tung, một khí tức mênh mông, bá đạo cùng rừng rực lập tức mang tất cả tứ phương, mang theo một loại lực lượng khủng bố, để cho Khương Tư Nam biến sắc, thân hình đột nhiên trì trệ. Trên người Hỏa Nguyên lập tức hiện ra một chiến giáp hào quang sáng chói, lưu quang tràn ngập các loại màu sắc, ẩn chứa phù văn vô tận, hắn tóc dài rối tung, giống như Chiến Thần, gắt gao nhìn Khương Tư Nam, giận dữ hét: - Đây là ngươi bức ta, ngươi đã muốn chết, ta sẽ thành toàn ngươi! Vèo! Tốc độ cccHỏa Nguyên lập tức bạo tăng vài lần, trên nắm tay đeo hai quyền giáp xích quang lưu động, toàn thân hắn hỏa diễm bốc lên, vậy mà hóa thành một Chân Long hư không, chiếm giữ ở bên người Hỏa Nguyên, để cho hắn thoạt nhìn càng thần bí mà uy nghiêm. - Dĩ nhiên là Xích Long chiến giáp? Đây chính là Linh khí Vương phẩm trấn giáo của Đan Khí Tông ta, thật không ngờ vậy mà ở trong tay Hỏa sư huynh! Có người kinh hô một tiếng, trong ánh mắt mang theo thần sắc không dám tin. - Ha ha ha, Xích Long chiến giáp chẳng những phòng ngự vô song, nghe nói còn có thể tăng thực lực lên gấp mấy lần, cao nhất có thể có được gấp 10 lần chiến lực, Khương Tư Nam này chết chắc rồi! Hỏa Phong càn rỡ cười to, lườm ba người Khương Vũ Điệp giờ phút này hoa dung thất sắc, ánh mắt lạnh như băng. Trước kia Khương Tư Nam áp chế Hỏa Nguyên đánh, cơ hồ khiến tất cả mọi người xem choáng váng, cảm giác quá không chân thực, lúc nào đại năng Thông Thiên Cảnh, hơn nữa là đệ tử thiên tài Đan Khí Tông, lại bị một cường giả Anh Thiên Cảnh áp chế?