Mấu chốt nhất chính là, khuôn mặt của Nguyên Thần này cùng Khương Tư Nam giống như đúc, đúng là Nguyên Thần của Khương Tư Nam. - Tại sao có thể có thức hải thần bí như thế? Xem ra trên người của ngươi cất dấu đại bí mật a! Hai mắt Kim lão sáng quắc, hắn vốn là Nguyên Thần thể, vừa tiến vào thức hải của Khương Tư Nam, liền bộc phát ra khí thế hạo hạo đãng đãng, như một mảnh phong bạo quét ngang tứ phương, nếu không phải hắn sợ hủy diệt thức hải của Khương Tư Nam, giờ phút này Tinh Không trước mắt đã hoàn toàn rách nát rồi. Tôn Thiên Cảnh, chính là người mạnh nhất Chư Thiên vạn giới, đỉnh phong trong Cửu Thiên Bí Cảnh, nhất là Hoàng Kim Chí Tôn, càng là tồn tại đã đụng chạm đến Tiên đạo, bởi vậy Nguyên Thần của hắn đối với những người khác có áp chế tự nhiên. Kim lão cất bước mà đến, chân đạp Tinh Không, trong ánh mắt lộ ra một tia kích động, Khương Tư Nam càng yêu nghiệt, thiên phú càng cường đại, liền đại biểu cho thân hình này càng hoàn mỹ, sau khi hắn đoạt xá cũng có thể nhanh chóng khôi phục đến tu vi Chí Tôn. Ông! Trên đỉnh đầu Khương Tư Nam, hào quang tràn ngập, rực rỡ tươi đẹp, có một tòa tháp bảy tầng thuần trắng, rơi xuống hào quang như chuỗi ngọc, bảo vệ lấy Nguyên Thần của Khương Tư Nam. Hơn nữa ở trong tay Khương Tư Nam, còn có một hòn đá màu đen kỳ dị, tản ra kiếm khí sắc bén. - Kim lão, ngươi thật sự cho rằng liền đoán chừng ta sao? Khương Tư Nam xếp bằng ở trong tinh hà, hai con ngươi lập tức mở ra, bắn ra hai đạo kim quang sáng chói, đạm mạc nói. - Tiểu Tháp này chẳng lẽ một kiện Linh khí phòng ngự linh hồn a? Tiểu tử, trên người của ngươi bí mật còn không ít, bất quá chỉ là một kiện Linh khí phòng ngự linh hồn mà thôi, chẳng lẽ ngươi cho rằng có thể ngăn cản ta hay sao? Kim lão tới gần, Nguyên Thần lực bàng bạc phóng xạ cả phiến hư không, áp bách về phía Khương Tư Nam ở trung ương nhất. Hai con ngươi của hắn tang thương, nhưng mà giờ phút này lại tràn đầy vẻ kích động. Hơn một vạn năm, rốt cục có thể đoạt xá trùng sinh rồi, đến lúc đó khôi phục vinh quang của Hoàng Kim Chí Tôn, dẫn đầu Hoàng Kim tộc chinh phạt Chư Thiên, nghĩ tới đây hắn liền vô cùng kích động. - Tiểu tử, chớ có trách ta, muốn trách chỉ có thể trách ngươi đi tới truyền thừa chi địa, bất quá bị bổn tọa đoạt xá, bổn tọa sẽ ban thưởng ngươi cùng bổn tọa Vĩnh Hằng bất diệt, hiện tại, giao ra nhục thể của ngươi a! Kim lão nhàn nhạt nói, hai tay của hắn vung lên, lập tức ở quanh thân xuất hiện từng đạo Hoàng Kim thần kiếm sáng chói, lượn lờ lấy thông thiên kiếm khí, phong mang vô tận, phảng phất như ngay cả hư không cũng có thể cát liệt. Những Hoàng Kim thần kiếm này hạo hạo đãng đãng, chém về phía Tiểu Tháp trên đỉnh đầu Khương Tư Nam. Chỉ cần phá Linh khí phòng ngự linh hồn kia, như vậy Nguyên Thần của Khương Tư Nam cũng chỉ có thể ngoan ngoãn bị mình thôn phệ. Trong ánh mắt của Khương Tư Nam lộ ra một tia trào phúng. Sở dĩ hắn có nắm chắc đối phó Hoàng Kim Chí Tôn, cũng là bởi vì đối phương muốn đoạt xá mình, sẽ tiến vào trong thức hải, mà Hồng Mông Tạo Hóa Tháp là bí mật che dấu sâu nhất của hắn. Cái chí bảo này, chuyên môn khắc chế Nguyên Thần hồn thể, thời điểm ở Thần Ma cổ chiến trường, ngay cả một tia Nguyên Thần của Huyết Tổ cũng bị cắn nuốt, hôm nay Nguyên Thần của Hoàng Kim Chí Tôn tuy mạnh, nhưng mà Khương Tư Nam cũng không cho rằng, hắn có thể ngăn cản được Hồng Mông Tạo Hóa Tháp. Ông! Thời điểm Hoàng Kim thần kiếm đến chung quanh Hồng Mông Tạo Hóa Tháp, lại như dừng lại, căn bản không có biện pháp tiến lên mảy may, ánh mắt Kim lão chấn động, thúc dục kiếm quyết, nhưng lại như trước không có chút tác dụng nào. Mà Hồng Mông Tạo Hóa Tháp tản ra hào quang mịt mờ, thánh khiết mông lung, giờ phút này đụng phải công kích, đột nhiên run lên, tản mát ra một đạo ánh sáng sáng tỏ, những Hoàng Kim thần kiếm kia lập tức lấy mắt thường có thể thấy được nhanh chóng chôn vùi, hơn nữa đánh úp về phía Kim lão. - Đây là vật gì? Thần sắc Kim lão đại biến, cảm thấy một cỗ khí tức để cho hắn cũng run sợ, vội vàng bạo lui. - Lúc này mới muốn đi? Đã muộn! Thanh âm đạm mạc của Khương Tư Nam vang lên, Nguyên Thần lực của hắn lập tức bộc phát ra, thúc dục Hồng Mông Tạo Hóa Tháp, trong lúc nhất thời hào quang tỏa sáng, Vĩnh Hằng tiên quang chiếu sáng mười phương thiên địa, ngang trời mà đến, trấn áp về phía Kim lão. Sau khi Khương Tư Nam mở ra tầng không gian thứ sáu, lực khống chế với Hồng Mông Tạo Hóa Tháp đã gia tăng rất nhiều, tuy vẫn không thể thả Hồng Mông Tạo Hóa Tháp ra bên ngoài cơ thể, nhưng mà ở trong thức hải trấn áp một Nguyên Thần thể, vẫn có thể làm được. Khương Tư Nam đứng ở trong tinh hà, toàn thân kim quang sáng chói, khuôn mặt đạm mạc, như một Tiên đạo Vương giả, một chỉ điểm ra, Hồng Mông Tạo Hóa Tháp tản mát thần quang, thánh khiết bất nhiễm, như Trật Tự Thần Liên, lập tức quấn quanh ở trên người Kim lão, kéo hắn lại. Oanh! Ngọc tháp bảy tầng tản mát ra một cổ khí tức Viễn Cổ Hồng Hoang, cổ xưa mà thần bí, hào quang Vĩnh Hằng bao phủ, ngay cả Kim lão giờ phút này cũng cảm giác được lực lượng của mình nhỏ bé như thế, phảng phất như đối mặt một Đại Thế Giới. - Pháp bảo hình tháp... pháp bảo hình tháp, đây là Hồng Mông Tạo Hóa Tháp? Sắc mặt Kim lão đại biến, trong ánh mắt mang theo thần sắc khó có thể tin, lên tiếng kinh hô. Mà thanh âm của Kim lão, cũng để cho Khương Tư Nam lập tức đại chấn, này là lần đầu tiên có người nhận ra Hồng Mông Tạo Hóa Tháp, hơn nữa dĩ nhiên là Hoàng Kim Chí Tôn, cái này để cho hắn như thế nào không khiếp sợ? Mắt thấy Kim lão đã bị Hồng Mông Tạo Hóa Tháp triệt để trấn áp, Khương Tư Nam theo dõi hắn, thanh âm lạnh lùng nói: - Ngươi là làm sao nhận ra Hồng Mông Tạo Hóa Tháp? - Thật là Hồng Mông Tạo Hóa Tháp? Ha ha ha... Chúng ta tìm trên vạn năm, không nghĩ tới, thật sự là không nghĩ tới, vậy mà sẽ ở trên người của ngươi! Ánh mắt Kim lão vốn lãnh khốc đạm mạc, giờ phút này trở nên nhu hòa, mang theo một tia thở dài cùng hoài niệm. - Ta đâu chỉ nhận ra Hồng Mông Tạo Hóa Tháp? Hơn một vạn năm trước, sở dĩ chúng ta xâm lấn Chân Cương giới, vì chính là Hồng Mông Tạo Hóa Tháp này a... - Dĩ nhiên là thật sự! Trong nội tâm Khương Tư Nam chấn động, thời điểm ở Thần Ma cổ chiến trường, hắn cũng đã có hoài nghi, hôm nay nghe được Kim lão chính miệng thừa nhận, vẫn để cho trong lòng của hắn có chút khiếp sợ.