Hoàng Lễ Nghiêm nhìn thoáng qua Tần Hạo Nhiên cùng Tần Vân Phi, nghiêm mặt nói: - Tần quốc công, Tần công tử, lúc này đây mời nhị vị đến đây chính là vì hai tộc ta và ngươi ngàn năm tộc vận! - A? Ngươi nói xem! Trong ánh mắt Hoàng Lễ Nghiêm bắn ra một đạo hào quang cừu hận, hắn lên tiếng nói: - Tần quốc công, ngày hôm qua đại chiến ngươi cũng biết, Khương Tư Nam giết con của ta Thiên Hoa, ta cùng Võ Thành Vương phủ hắn là sinh tử đại thù không chết không ngớt! Tần Hạo Nhiên cười nhạt một tiếng. - Đây chẳng qua là ân oán của ngươi cùng Khương Viễn Sơn, cùng ta có quan hệ gì! - Đương nhiên là có quan hệ! Hoàng Lễ Nghiêm quả quyết nói: - Tần quốc công, ngươi phải biết sự kiện năm năm trước kia lớn đến ngập trời, hiện tại Khương Viễn Sơn đã cho rằng là ta sai sử Phạm Đồng mật báo, hắn khẳng định cũng đoán được người sau lưng của ta, là đương kim Thánh Thượng! Lời này vừa nói ra, lập tức như tiếng sấm, Tần Hạo Nhiên cùng Tần Vân Phi đều biến sắc. - Một nhà Khương Viễn Sơn vì Đại Càn Vương Triều lập được chiến công hiển hách, hơn nữa hắn vẫn là huynh đệ một mẹ sinh ra với tiên đế, nhưng chính là như vậy, bệ hạ mới càng thêm kiêng kị, những năm gần đây Khương Viễn Sơn dần dần nhạt ra chính trường, vốn là bệ hạ cố ý gây nên, hôm nay hắn biết nguyên nhân cái chết của nhi tử mình, hắn có thể sinh lòng phản ý hay không? Ngươi cho rằng bệ hạ còn có thể dung được hắn sao? - Khương Viễn Sơn đã từng cứu lão quốc công một mạng, hơn nữa hai nhà các ngươi còn đính ước, tuy bệ hạ không nói cái gì, nhưng mà trong nội tâm bệ hạ sẽ nghĩ như thế nào? Nhất định sẽ quy ngươi ở bên Khương Viễn Sơn, đến lúc đó một khi biến cố, Tần quốc công phủ khả năng không bị liên quan đến sao? Hoàng Lễ Nghiêm chứng kiến Tần Hạo Nhiên trầm ngâm không nói, mỉm cười tiếp tục nói: - Chỉ sợ lão quốc công cũng biết Càn Nguyên Tiên Tông cùng Đại Càn Vương Triều quan hệ, nếu quốc công phủ nhận lấy liên quan, như vậy Như Tuyết ở Càn Nguyên Tông tu luyện cũng sẽ có ảnh hưởng, phải biết thế giới này cuối cùng là thực lực vi tôn, tôn nữ của ngài kỳ tài ngút trời, thiên phú tu luyện tuyệt hảo, chỉ cần nàng có thể ở Càn Nguyên Tông đứng vững gót chân, như vậy Tần thị nhất tộc thiên thu muôn đời không phải ở trong tầm tay sao? - Vậy dùng cái nhìn của Hoàng Thái sư, ta nên làm như thế nào đây? Tần Hạo Nhiên trầm ngâm thật lâu, rốt cục lên tiếng hỏi. Hắn tự nhiên tinh tường mục đích Hoàng Lễ Nghiêm mời hắn đến, đơn giản là đối phó Võ Thành Vương phủ mà thôi, tuy Võ Thành Vương Khương Viễn Sơn là ân nhân cứu mạng hắn, nhưng mà cùng Tần thị nhất tộc so sánh, cùng tiền đồ của cháu gái mình so sánh, không thể nghi ngờ là có thể bỏ qua. Hơn nữa, Hoàng Lễ Nghiêm nói cũng coi như nói đến trong lòng của hắn, tuy hôm nay Võ Thành Vương Khương Viễn Sơn nhìn như vẫn đang quyền thế ngập trời, nhưng trên thực tế đã nguy như chồng trứng, ở Đại Càn Vương Triều có thánh thượng đối với hắn bất mãn, ở phía trên càng có Tiên Tông cùng Võ Thành Vương phủ thế như nước với lửa. Muốn ở trong rung chuyển bảo trụ bản thân, nhất định phải cùng Võ Thành Vương phủ phân rõ giới hạn, thậm chí cái này còn chưa đủ, thời khắc mấu chốt còn phải dùng một ít thủ đoạn. - Cùng ta liên hợp, diệt Võ Thành Vương phủ nhất mạch! Hoàng Lễ Nghiêm điềm nhiên nói. Tuy sớm có chuẩn bị, nhưng mà Tần Hạo Nhiên vẫn bị Hoàng Lễ Nghiêm nói dọa hoảng sợ. - Cái này... Tần Hạo Nhiên có chút trầm ngâm bất định, thần sắc không ngừng biến ảo. - Gia gia! Tần Vân Phi tiến lên một bước, khuôn mặt lạnh nhạt thong dong, thân mặc áo trắng, dáng người cao ngất, khuôn mặt anh tuấn, trước kia hai vị trưởng bối nói chuyện hắn một mực lắng nghe, hôm nay nhìn Tần Hạo Nhiên mỉm cười, nói khẽ. - Năm đó tiểu muội cùng Khương Tư Nam định ra hôn ước, vốn là hai nhà liên hợp, đối với Tần thị nhất tộc ta phát triển có chỗ tốt lớn lao, nhưng mà hiện tại tuy Khương Tư Nam thoát ly phế vật, nhưng mà tiểu muội đã tiến nhập Càn Nguyên Tông, trở thành đệ tử Tiên môn, cả hai khác biệt giống như Thiên Địa, Khương Tư Nam căn bản không xứng với tiểu muội, phu quân của tiểu muội hẳn là tuyệt thế thiên tài trong Càn Nguyên Tông. Tần Vân Phi chậm rãi nói, Hoàng Lễ Nghiêm cùng Tần Hạo Nhiên đều khẽ gật đầu. - Hơn nữa hiện tại Võ Thành Vương phủ sắp bị diệt tới nơi, chúng ta nên cùng bọn họ phân rõ giới hạn, Khương Tư Nam đã sớm tuyên bố muốn viết thư bỏ vợ, nếu thật bị hắn viết thư bỏ vợ, vậy tiền đồ của tiểu muội nhất định sẽ bị ảnh hưởng rất lớn, hôm nay, chỉ có tiên hạ thủ vi cường, diệt bọn hắn! Khuôn mặt Tần Vân Phi bình thản, nhưng mà trong lời nói tàn nhẫn lại làm cho hai vị trưởng bối đều có chút động dung. Tần Hạo Nhiên trầm tư thật lâu, cuối cùng trong ánh mắt bắn ra một đạo ánh sáng lạnh, trùng trùng điệp điệp thở một hơi. - Mà thôi, vì tương lai của Tần thị nhất tộc, lão phu liền lấn lương tâm một lần! Hoàng Lễ Nghiêm thở phào nhẹ nhỏm, một tảng đá lớn trong lòng rơi xuống, ánh mắt trở nên lạnh như băng, kéo lão hồ ly Tần Hạo Nhiên làm minh hữu, như vậy kế hoạch của mình sẽ gia tăng lên rất nhiều nắm chắc. Hắn đã sớm đối với Khương Viễn Sơn cùng Khương Tư Nam sinh ra sát cơ, lúc này đây Hoàng Thiên Hoa chết càng làm cho hắn căm thù đến tận xương tuỷ. - Như vậy chúng ta thương lượng một chút, nên làm sao đối phó bọn hắn! Hoàng Lễ Nghiêm nói. Quạt xếp trong tay Tần Vân Phi lay động, trong ánh mắt lộ ra một tia tinh quang, cười nhạt nói: - Ta có một kế, có thể có hiệu quả! - A? Nói nghe một chút! Ánh mắt của Tần Hạo Nhiên cùng Hoàng Lễ Nghiêm sáng ngời, lên tiếng hỏi. Khương Tư Nam ngồi xếp bằng trong sân, đã qua mấy canh giờ, trên trán của hắn có chút mồ hôi. Hồng Mông Tạo Hóa Tháp tầng thứ hai, cũng là trong Hỏa Nguyên không gian, Càn Khôn Lô mờ mịt Xích Hà, khí lành bốc hơi, Ngưng Chân Đan cần thiết mấy chục loại Linh Dược đều bị để vào trong đó, thần hồn của Khương Tư Nam phân hoá, một bên khống chế hỏa chủng tản mát ra Đan Hỏa, một bên cảm giác lấy biến hóa trong lò đan. Hắn cảm giác loại trình độ tôi luyện này, so với luyện chế Tụ Khí Đan đâu chỉ khó khăn gấp 10 lần! Hắn tập trung tinh thần, không dám có chút thư giãn, thần hồn chi lực vô cùng khổng lồ hoàn toàn phát ra, theo Linh Dược trong Càn Khôn Lô phập phồng mà khống chế hỏa diễm, theo tinh hoa bị rèn luyện ra, phân tán đến trong lò đan, hình thành một phương trận huyền ảo.