Chương 129: Công chiếu Thiện Nữ U Hồn Shared by: truyendichgiare.com === oOo ===
Hôm sau, trời mới vừatờ mờ sáng Trương Minh Hiên đã ra ngoài, hắn cưỡi một con lừa nhỏđi đến rạp chiếu phim, đây là bộ phim điện ảnh đầu tiên của hắn nên tâm trạng của hắn rất làhồi hộp.
Trước rạp chiếu phim, mỗi bên cửađều có một nam quỷ nghiêm cẩn đứng yên, nhìn thấy Trương Minh Hiên đi đến, bọn họ lập tức khom người nói: “Chào thiếu gia.”
Trương Minh Hiên gật đầu sau đó đi vào trong. Bên trong phòng có mấy tên tiểu quỷ đangquét dọn vệ sinh, nhìn thấy Trương Minh Hiên cũng khom người hành lễ nói: “Chào thiếu gia!”
Trương Minh Hiên hỏi: “Dung Mỗ đâu?”
Một thị nữ đang quét rác cung kính nói: “Bẩmthiếu gia, bọn họ đi tìm người rồi ạ.”
Trương Minh Hiên gật đầu, tìm một cái ghế dựa ngồi xuống. Sau một lúc lâu, từ bên ngoài truyền đến âm thanh nói cười rộn ràng.
Một nhómnữ hài tử đi tới, dẫn đầu chính là hai người Vương Tình và Dung Mỗ.
Vương Tình vốn đang tươi cười nhưng khi nhìn thấy Trương Minh Hiên liền sửng sốt, lập tức khom người nói: “Nô tỳ gặp qua thiếu gia!”
Những nữ hài tử khác cũng có chút giật mình, vội vàngcúi người nói: “Gặp qua thiếu gia.”
Trương Minh Hiên gật đầu: “Đứng lên cả đi! Dung Mỗ theo ta ra ngoài một chút.”
Dung Mỗ cung kính đi theo Trương Minh Hiên ra ngoài, một nữ tử ởtrong phòng lo lắng hỏi Vương Tình: “Tình tỷ, có phải thiếu gia không cần chúng ta hay không?”
Vương Tình an ủi: “Không đâu, thiếu gia là người tốt.”
Một nữ tử thấp thỏm nói: “Nhưng chúng ta dơ bẩn thế này…”
Bên ngoài, Trương Minh Hiên nhìn đám người trong phòng, tò mò hỏi: “Bọn họ là ai? Người làm mới tuyển được à?”
Dung Mỗ cung kính trả lời: “Đúng vậy!”
Trương Minh Hiên buồn cười nói: “Từng này thì nhiều quá rồi!”
Dung Mỗcẩn thậnđáp: “Các nàng đều là tỷ muội tốt của Vương Tình, lần trước Vương Tìnhgiết sạch đám tay chân, tú bà của Di Hồng viện cứu được các nàng, sau đósắp xếp cho bọn họ ở tại một thôn nhỏ ngoài thành. Lần này Vương Tình mang các nàng đến là vì muốnxin thiếu gia ngài đại phát từ bi thu nhận các nàng, cho các nàng một con đường sống.”
Trương Minh Hiên sửng sốt, hắn đã quá rõ ràngDi Hồng viện là nơi nào, tuy không đến đó bao giờ nhưng hắn cũng có nghe Vương Tình nói qua.Hắn thương hại nhìn đám người trong phòng, bọn họ đều là những người đáng thương!
Trương Minh Hiên gật đầu nói: “Được rồi! Ngươi xem rồi xử lý đi.”
Dung Mỗmừng rỡ nói: “Đa tạ thiếu gia từ bi!”
Trương Minh Hiên buồn cười nói: “Ngươiđa tạ cái gì? Mau đi làm việc.”
Dung Mỗvui vẻ đi vào trong phòng, ngay sau đó trong phòng liền truyền ra những tiếng hoan hô.
Mặt trời mới mọc lêntừ phía đông, sắc trời sáng hẳn, không ngừng có người chạy đếnrạp chiếu phim kêu la muốn xem Thiện Nữ U Hồn, vẻ mặt vô cùng kích động.
Dưới sự sắp xếp của đám quỷ hầu, mọi người xếp hàng mua vé rồi đi vào phòng chiếu phim. Cũng không phải bọn họ quáyêu thíchThiện Nữ U Hồn, mà là bọn họmuốn có thể vào chung một phòng, xem chung một thứvới Hoàng đế và các vị quan lại, để bọn họ có thể dính được phúc khí, cònThiện Nữ U Hồn là cái gì thì bọn họ cũng không thèm để ý.
Một giờ sau, từng tốp từng tốp người đi ra khỏi phòng chiếu phim, có người ha hacười vui vẻ,còn có rất nhiều người lau nước mắt. Người bên ngoài nhìn thấy mà không hiểu ra làm sao.
Một tên tiểu tử trẻ tuổi sáng mắt lên, hô to với một người vừa ra tới: “Hàn huynh, sao ngươi lại khóc?”
Hàn huynhnhìn tiểu tử kia với đôi mắt ửng đỏ, nói: “Ngươi vào xem sẽ biết.”
Tiểu tử nọ sợ hãi hỏi: “Bên trong có cực hình gì sao?”
Người bên cạnh cũng sửng sốt, ai cũng nhìn về phía Hàn huynh, trong lòng bắt đầu ngầm suy diễn.
Hàn huynh bất mãn nói: “Đừng nói bậy, là ta bị cảm động, Tiểu Thiến, Ninh Thải Thần! Ta muốn dẫntẩu tử củangươi tới để xem lại lần nữa.” Nói xong, hắn liền vội vã chạy đi.
Tên tiểu tử kia nghi hoặc nói: “Cảm động?”
Hắn nhìn về phía quầy vé, do dự một hồi liền đi qua, nói với nữ hài tử đứng trong quầy: “Ta muốn xem Thiện Nữ U Hồn!”
Nữ hài ngẩng đầu cười nói: “Thật ngại quá, vé đã bán hết rồi, mời ngài chờ xuất chiếu tiếp theo.”
Thanh Liên Kiếm: Đã xảy ra chuyện gì? Sao mà náo nhiệt thế?
Bạch Vân: Thanh Liên lão ca không biết sao? Ngày hôm qua kinh thành công chiếuThiện Nữ U Hồncái gì gì đó, bệ hạ cũng đến tham gia.
Thanh Liên kiếm: Ha ha… ta uống say.
Bạch Vân:…
Thiên Ngưu:…
Hắc Bào:…
Thiên Ngưu: Nhiếp Tiểu Thiến chính là nhân vậttrongThiện Nữ U Hồn, nàng là một nữ quỷ.
Lão Chu: Không hổ là tác phẩm của Trương công tử, vẫn luôn gây chấn động như thế.
Ông chủ Trương: [Cười to] Hiện tại đột nhiêntarất muốn đi ăn hoang ngủ dã ngoài trời.
Lão Chu: Ngươi sẽ không hấp dẫn được nữ quỷ, mà là sói hoang.
Tiểu Đậu ĐinhNgữ Âm: Thiện Nữ U Hồn rất đẹp,các tỷ tỷ trong phim đều rất xinh đẹp.
Lão Chu: Là hài tử ư!
Thiên Ngưu: [Cười xấu xa!] Tiểu đệ đệ ngắm tỷ tỷ xinh đẹp làm cái gì vậy!
…
Tin tức vềThiện Nữ U Hồnspam đầy trong diễn đàn, đồng thời cũng lan tràn nhanh chóng ở ngoài đời thực. Đầu đường cuối ngõ nơi nơi đều nói về Thiện Nữ U Hồn, người đã được xem thì khoe khoang mình được xem chung với Hoàng đế. Người chưa xem thì vô cùng hâm mộ, chạy như bayđếnrạp chiếu phim.
Buổi chiều, Huyền Trang nhìn đám người thưa thớt phía dướichâu đầu ghé taimà trong lòng cảm thấy rất bực bội, rốt cuộc là làm sao vậy? Chẳng phảilàngày hôm qua mọi người vẫn còn tốt lắm sao? Tăng nhân ngồi phía dưới gõ mõ cũng tỏ vẻbất lực, tình huống này quả làkhiến cho người ta nhìnvào màthấy chán nản!
Đôi mắt hắn linh hoạt chuyển động, lỗ tai hơi hơi rung rẩy, từng tiếng đối thoại từ khắp nơi trong thành Trường An hội tụ đến tai hắn, Thiện Nữ U Hồn? Nhiếp Tiểu Thiến?
Huyền Trang lặng lẽ đứng lên, nhảy xuống đài cao rồi lẫn vào bên trongđám người.
Chỉ trong chốc lát hắnđã tới trước rạp chiếu phim, mỉm cười đi vào, hắn nói với nữ hài tử bán vé trong quầy: “Bần tăng muốn xemThiện Nữ U Hồn.”
Nữ hài tử bên trong lập tức cung kính lên tiếng: “Mời đại sư đi theo ta!”
Nữ hài tử dẫn hắn đi vào phòng chiếu phim, ngay cả công việc của mình cũng quên luôn.
Nữ hài tử bên cạnh kinh ngạc kêu lên: “Ôi! Tiểu Hồng, ngươi làm gì vậy?”
Tiểu Hồng hoàn toàn không để ý tới nàng, tự mình dẫn hắn đi đến phòng chiếu phim.
Nữ hài tử bên cạnh nói thầm một câu: “Thật không hiểu nổi!” Rồi nàng lại vội vàng tiếp đãi khách hàng đứng trước quầy của mình.
Một nữ hài tử khác cười nói: “Có lẽ Tiểu Hồng tin Phật, nênrất là tôn kính các vịđại sư!”
Nữ hài tử kia bất mãn nói: “Dù là tin Phật cũng không thể làm vậy được! Chúng ta vừa tới đã phạm phải quy định, cũng không biết thiếu gia có tức giận hay không.” Một nữ hài tử khác đột nhiên thay đổi sắc mặt, nói: “Không đúng, Tiểu Hồng không phải người không biết nặng nhẹ như vậy, chúng ta mau đi nói vớiVương Tình đi!”