Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Tây Du Đại Giải Trí

Chương 42: Thân Phận Của Lý Thanh Nhã

Chương 42: Thân Phận Của Lý Thanh Nhã
Shared by: truyendichgiare.com
=== oOo ===​

Bên trong cung điện xa hoa, hoàng hậu cầm lấy cuốn “Tru Tiên” vừa được đem tới, xem một lúc rồi tự nói với chính mình: “Theo mạch
truyện như này, Tiểu Phàm muốn ở bên cạnh Bích Dao sao? Vậy Tuyết Kỳ phải làm sao bây giờ?”

Trong chiếc đình nhỏ giữa hồ nước sóng xanh biếc như gương, Khương Cẩm Tịch đau lòng phát ra một tiếng hét kinh hãi, tức giận nói:
“Tên đầu trọc này quả nhiên chẳng phải thứ tốt đẹp gì, Bích Dao và mẫu thân nàng thật đáng thương! Lại bị tên đầu trọc trấn áp dưới
chân núi, mẫu thân nàng còn cắt thịt của mình cho Bích Dao ăn. Than ôi!! Thật cảm động!”
Phong Tiêu Mặc không biết phải làm sao khi nhìn thấy Khương Cẩm Tịch khóc lóc không ngừng, đây cũng được coi là tàn nhẫn gì đó
hả? Những chuyện tàn nhẫn hơn thế này ta đều gặp qua cả rồi.

Trong quán trọ, có một vị công tử mặc xiêm y trắng tay cầm một cuốn Tru Tiên, trên bàn còn để hai cuốn, vừa cười vừa tự nói với chính
mình: “Đây là môn phái Tiên gia sao? Sư phụ mạnh miệng mềm lòng yêu thương đệ tử, sư mẫu dịu dàng, sư huynh thích pha trò, còn có
tiểu sư muội đáng yêu, ta có chút không thể chờ đợi được nữa rồi!”

Phủ Thừa Tướng, Trưởng Tôn Vô Kỵ đang đọc cuốn Tru Tiên mới đưa tới, đọc đến đoạn Trương Tiểu Phàm tiễn đưa hai con Bạch Hồ
xuống dòng dung nham đang nóng chảy, liền cảm khái một câu: “Hồ nữ đa tình quá!” Ánh mắt xa xăm nhìn về phía thư điếm, cũng
không biết đang suy nghĩ điều gì.

Trình phủ, Trình Giảo Kim vừa đọc vừa bất mãn nói: “Có biết viết sách không thế! Điền Linh Nhi thích Tề Hạo gì chứ, tác giả muốn ăn
đòn à! Trương Tiểu Phàm cũng vậy, Tuyết Kỳ với Bích Dao đều tốt biết bao, đầu óc chẳng linh hoạt gì cả!”

Trình phu nhân chứa đầy ý đồ đen tối nói: “Ông cho rằng Trương Tiểu Phàm nên ở bên cạnh Lục Tuyết Kỳ hay Bích Dao?”

Trình Giảo Kim buột miệng nói: “Tất nhiên là ở bên cạnh cả hai rồi!”

“Được đấy! Trình Giảo Kim ông đúng là có chết cũng không từ bỏ được tà tâm, ông có phải cũng đang muốn tìm một cô, hay là hai cô
đúng không?” Trình phu nhân đập bàn đứng dậy, chống nạnh nói to.

Trình Giảo Kim lập tức trợn tròn mắt, đây không phải là đang nói trong truyện sao? Liên quan gì đến ta!

Trình Giảo Kim tức khắc cười xòa nói: “Sao có thể chứ? Ta chỉ cần một mình phu nhân là đủ rồi.”

“Lời vừa nói mới là lời từ đáy lòng! Trong thiên hạ, nữ nhân xinh đẹp nhiều như thế, chỉ có một mình tôi nào đủ! Lấy hết về mới đúng
chứ!”

Trình Giảo Kim cười xòa nói: “Trên đời này ai đẹp bằng phu nhân chứ! Tất cả bọn họ cộng lại cũng không bằng nửa cọng lông tơ của
bà.”

Trình phu nhân nhìn Trình Giảo Kim cứ liên tục vừa cười làm lành vừa nói lời ngon tiếng ngọt, hừ nhẹ một cái rồi nói: “Tha cho ông lần
này, ông mà có chút suy nghĩ vớ vẩn thì sớm mà dập tắt đi.”

Trình Giảo Kim khóc không ra nước mắt! Bản thân mình thì có ý nghĩ vớ vẩn nào chứ! Tai bay vạ gió, đúng là tai bay vạ gió!

Một khoảng thời gian sau, ba người đàn ông vạm vỡ chia nhau quơ lấy đống tiền nặng trịch, cáo từ Trương Minh Hiên rồi rời đi.

Trương Minh Hiên tan nát cõi lòng nhìn vào đống tiền bị hao mất một nửa, tự nói với chính mình: “Lấy nhiều quá, chắc chắn họ đã lấy
quá nhiều rồi.”

“Tỷ tỷ, tỷ tỷ…” Một bé gái hơi mập, mặt phúng phính nhảy nhảy nhót nhót chạy vào trong.

Bé gái mặc y phục màu trắng, trên đầu còn cài một chiếc kẹp tóc bằng nhung, đôi mắt đen vô cùng lanh lợi, cảm giác vô cùng đáng
yêu!

Nghiêng đầu nhìn Trương Minh Hiên một cách ngờ vực rồi nói: “Ngươi là ai? Tỷ tỷ của ta đâu rồi?”

Trạch nam đối với kiểu sinh vật hệ “dễ thương” này thì sức đề kháng là vô cùng kém, Trương Minh Hiên lập tức lộ ra một nụ cười tự cho
là ấm áp rồi nói: “Tiểu muội muội, ta là ông chủ ở đây! Muội tên là gì?”

Bé gái lùi về phía sau hai bước một cách nghi hoặc, ngẩng đầu lên nhìn rồi tự nói với chính mình: “Thanh Vận thư điếm, không sai a!
Đây chính là thư điếm của tỷ tỷ ta! Ta đã tới đây một lần rồi mà!”

Trương Minh Hiên vừa nghe thấy, đây không phải là tiểu công chúa trong hoàng cung chạy đến đâu nhỉ! Chột dạ nhìn xung quanh,
tương truyền tiểu công chúa xuất hành đều có đại nội thị vệ âm thầm bảo vệ.

Trương Minh Hiên gật đầu liên tục nói: “Không sai, không sai! Đây chính là Thanh Vận thư điếm, nếu như muội đang tìm Thanh Nhã tỷ
tỷ thì tỷ ấy đang ở phía sau, ta đưa muội đi.”

Bé gái vui vẻ nói: “Không cần đâu.”

“Tỷ tỷ, tỷ tỷ…” Bé gái vừa gọi vừa chạy ra phía hậu viện.

Trương Minh Hiên ho một tiếng, nghiêm chỉnh ngồi trở lại ghế, bày ra dáng vẻ của một chính nhân quân tử.
Lý Thanh Nhac nghe thấy tiếng gọi từ trong nhà đi ra, nhìn thấy một cô bé liền kinh ngạc nói: “Thanh Tuyền! Sao muội lại tới đây?”

Thanh Tuyền nhào vào trong lòng Lý Thanh Nhã, ủy khuất nói: “Tỷ tỷ, mẫu thân không cần muội nữa!”

Lý Thanh Nhã vừa vuốt ve mái tóc của Lý Thanh Tuyền vừa cưng chiều nói: “Sao có thể chứ? Mẫu thân vẫn là thương muội nhất mà!”

Lý Thanh Tuyền khóc nức nở nói: “Nhưng mà, nhưng mà, hai đứa trẻ đến từ Bình Đỉnh Sơn bên cạnh đã nhận mẫu thân của chúng ta
làm mẫu thân rồi, mẫu thân rất tốt với bọn chúng, hỏi han ân cần, có cái gì ngon cũng cho bọn chúng.”

Lý Thanh Nhã cau mày nói: “Hai đứa trẻ? Lai lịch của bọn chúng thế nào? Họ hàng sao?”

Lý Thanh Tuyền cẩn thận nói: “Hình như là người bên cạnh ông ta!”

Lý Thanh Tuyền vẫn luôn biết tỷ tỷ không thích nhắc đến người đó, năm đó ông ta tái thế hạ giới, hóa thành Lý Nhĩ, mẫu thân ngưỡng
mộ tài hoa của ông ta, liền cùng ông ta kết nghĩa phu thê, cùng sinh lão bệnh tử, định rằng sau trăm tuổi sẽ trở về với núi rừng. Không
ngờ rằng ông ta lại là thần tiên trên trời, sau trăm tuổi, thân thể mục nát, nguyên linh trở về với cơ thể ban đầu, mẫu thân cùng với tỷ tỷ
khổ sở níu kéo cũng không thể nào khiến ông ta ở lại, từ đó đến nay đã mấy chục ngàn năm vẫn chưa gặp mặt một lần.

Hiện tại mẫu thân vẫn giữ nguyên dáng vẻ già nua khi đó, nếu không dựa mẫu thân cửu vĩ tu vi, thì đến ngay cả dung mạo cũng không
thể duy trì. Tỷ tỷ sinh ra là người lớn lên khi ông ta còn ở đó, vì vậy bây giờ là người rất hận ông ấy! Trái lại mình sinh ra là hồ ly, lúc
nhỏ linh trí chưa mở, bị mẫu thân gửi nuôi ở nhà dì Ngọc Diện, không hề có cảm giác gì với ông ta.

Lý Thanh Nhã ngẩng đầu nhìn bầu trời, miệng nàng vẽ ra đường cong châm biếm nói: “Mẫu thân vẫn còn ôm ấp hy vọng với ông ta
sao? Ông ta là tiên, là Thái Thượng Lão Quân thế gian tôn thờ, bậc cửa của Đâu Suất Cung cũng không phải là nơi mà loài Hồ ly hoang
dã chúng ta có thể với tới.”

Như vậy, thân phận công chúa của Lý Thanh Nhã đã sáng tỏ, con gái của Lý Nhĩ không phải là công chúa sao? Lý Thế Dân nhận Lý Nhĩ
là ông tổ rồi mà! Đây là công chúa cấp tổ tông nhỉ!

Thái thượng lão quân đang ở Đâu Suất Cung nhóm lửa luyện đan, càu mày một chút, mang theo một thần sắc khó đoán nhìn xuống
phía dưới rồi nói: “Phàm nhân Lý Nhĩ có thể có thê nữ, nhưng Thái Thượng Lão Quân thì không thể! Thượng Thanh Thiên Tôn càng
không thể!”

Trong tay cầm một chiếc quạt, ánh lửa ngút trời, một luồng khói đen bốc lên, lò đan này luyện hỏng rồi.

Lý Thanh Nhã nghi hoặc nhìn Lý Thanh Tuyền nói: “Muội sao lại đến đây? Mẫu thân đâu?”

Lý Thanh Tuyền mắt nhìn xung quanh rồi nói: “Tỷ, chỗ này phong cảnh thật đẹp.”

Lý Thanh Nhã dùng ngón tay gõ một cái lên đầu Lý Thanh Tuyền rồi nghiêm nghị nói: “Đừng có đổi chủ đề, nói đi, sao muội đến đây?”

Lý Thanh Tuyền xoa đầu, nước mắt ròng ròng nói: “Tỷ, đau quá!”

Nhìn dáng vẻ không hề lay động của Lý Thanh Nhã, Lý Thanh Tuyền buông tay xuống ngượng ngùng nói: “Muội bỏ nhà đi rồi, muội tự
đến đây.”

Lý Thanh Nhã lại hung hăng gõ một phát lên đầu Lý Thanh Tuyền nói: “Muội có biết bên ngoài nguy hiểm thế nào không! Muội chạy
loạn như thế, lỡ ra ngoài xảy ra chuyện gì thì sao hả?”

Lý Thanh Tuyền trong mắt rưng rưng nói: “Tỷ, tỷ mắng muội, muội sẽ không thích tỷ nữa.”

Lý Thanh Nhã nhìn dáng vẻ vô cùng đáng thương của muội muội, đưa tay lên xoa xoa đầu nàng ấy rồi nói: “Tỷ là đang quan tâm muội!”

Lý Thanh Tuyền nín khóc, cười nói: “Muội biết là tỷ thương muội nhất, không sao, muội có cái này.”

Lý Thanh Tuyền từ trong tay lấy ra hai chiếc trâm cài tóc Phượng Hoàng chạm ngọc, đắc ý nói: “Đây là thứ muội nhặt được lúc vừa mới
ra ngoài, vô cùng lợi hại, có một Lang yêu muốn ăn thịt muội, muội vừa phi ra một trâm lập tức biến thành một con Phượng Hoàng, hóa
Lang yêu thành tro bụi. Nó còn có thể biến thành Phượng Hoàng chở muội bay.”




Trang 22# 2



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch