- Điện hạ, ngài dự định xây bức tường thành cao bao nhiêu, rộng bao nhiêu?
- Cao ít nhất mười năm thước, rộng sáu thước, có thể đủ bốn người đứng thành hàng.
Roland âm thầm gật đầu, người chuyên nghiệp có khác, đầu tiên hỏi tham số kĩ thuật, sau đó mới xác định phương án thi công.
- Vậy thì cần đào một chiến hào có chiều cao xấp xỉ của một người trưởng thành để làm móng cho phần bên trên của bức tường. Hơn nữa, chiều cao tòa thành nếu là mười năm thước, rộng sáu thước thì phải tăng gấp đôi độ rộng dưới phần nền. - Karl nhanh chóng trả lời:
- Chuyện thứ nhất, ngay cả việc đào bới cũng cần nhiều nhân lực. Điện hạ, nếu ngài có thể cấp cho thần một trăm năm mươi người, thì trước khi Tháng của Quỷ đến có thể đào xong nền móng cho bức tường thành này.
- Một chiến hào thì không ngăn được lũ thú quỷ. - Roland trầm ngâm.
- Đúng là như vậy, xây dựng phần tường thành cần ít nhất ba năm. Nếu chỉ cần để ngăn ngừa lũ thú quỷ, không cần xây thành cao như vậy, chỉ cần mười hai thước là đủ, bề rộng có thể giảm đi một phần ba, phần nền móng giảm còn sáu thước. Có thể tiến hành đồng thời ào móng và xây tường, nhân lực tăng lên hai trăm người, nếu như vậy thì thần có thể hoàn thành trước Tháng của Quỷ năm sau.
Karl tạm ngừng lại, sau đó tiếp tục nói:
- Xin thứ lỗi cho thần nói thẳng, thưa điện hạ, bây giờ không phải là lúc thích hợp để khởi công. Nếu không kịp thời xây xong tường thành, dù có đào xong chiến hào, trải qua một mùa đông mưa tuyết kéo dài, nó cũng sẽ mất hình dạng ban đầu. Nếu như vậy sẽ cần nhiều thời gian và nhân lực để cải tạo lại chiến hào, thậm chí còn phải đào sâu hơn nữa.
- Nếu như theo tính toán của ngươi, tường thành cao mười hai thước, rộng bốn thước, thì cần thời gian đào móng bao nhiêu?
- Cần thời gian một tháng rưỡi. - Karl trả lời.
- Vậy làm theo phương án đó đi, có thể tiến hành đồng thời việc đào móng và đẽo đá, xây thành trước khi Tháng của Quỷ đến. - Roland vẫy tay ngắt lời Karl muốn nói.
- Ta biết ngươi lo lắng điều gì, hãy xem thành quả luyện kim mới nhất của thành Graycastle.
Đương nhiên hắn không có thời gian để dính hai viên gạch vào nhau, chỉ đưa ra hai viên gạch đã kết dính lúc trước. Không ai dám nghi ngờ lời của hoàng tử. Khi Karl nghe giới thiệu chất kết dính có tên gọi là xi măng này trong một đêm có thể đông cứng lại và có hiệu quả kết dính cao, trên mặt ông liền lộ ra vẻ kinh ngạc khiếp sợ.
Một người đã làm công việc xây dựng hơn nửa cuộc đời ắt hẳn nhận thấy được phát minh này vĩ đại đến nhường nào. Ngoài việc kết dính các khối đá, điều quan trọng hơn là có thể tùy ý định hình cấu trúc khối đá. Điều này đồng nghĩa với việc không cần cắt và mài lần hai, có thể trực tiếp sử dụng khối đá với bất cứ hình dạng nào. Có thể giảm tải nhân sự, tiết kiệm nguyên liệu, đẩy nhanh tiến độ xây dựng bất cứ công trình nào. Chỉ riêng điều này đã khiến người ta phấn khởi rồi.
Roland hài lòng khi nhìn thấy biểu cảm của đối phương, hắn hỏi lại lần nữa:
- Thế nào, ngươi cảm thấy ba tháng có đủ không?
Karl Valbert đáp lời với chất giọng có phần run rẩy:
- Nếu lời ngài nói là sự thật, không, không, ý của thần là… nếu những lời miêu tả của xưởng luyện kim về thứ này là đúng, thần… thần sẵn lòng thử một lần xem sao.
- Tốt lắm, ta sẽ cho người soạn thảo phương pháp sử dụng xi măng cho ngươi, nếu ngươi có thêm yêu cầu gì hãy nói với trợ lý đại thần Barov của ta. - Roland cười rồi nói tiếp:
- Ngài Karl, bây giờ ngài chính thức là một thành viên của chính quyền rồi.
Ngày hôm sau Roland mới gặp Nanawa. Cô bé này ngỡ ngàng nhìn Anna, vân vê vạt áo gần nửa ngày mới mở miệng nói:
- Mình đã... đã chết rồi sao?
Lần đầu gặp cô gái nhỏ đó, Roland phải thừa nhận rằng sức mạnh của phù thủy không chỉ ban cho họ những năng lực thần kì, mà còn thay đổi phần nào ngoại hình và khí chất của họ. Cô bé và Anna rất khác biệt, nhưng cả hai đều có những nét quyến rũ độc đáo của mình, cảm giác này không liên quan gì đến tuổi tác, và nó cũng không liên quan gì đến tình trạng hiện tại của họ. Ngay cả khi Anna ở trong tù chờ đợi cái chết, nàng vẫn không ngừng phát ra một loại hào quang sáng ngời. Trong trí nhớ của Roland, chưa một ai đem lại cho hắn cảm giác như vậy, từ những cô ả đứng đường đến tiểu thư quý tộc ở Graycastle. Nếu như đặt phù thủy đứng cạnh những người kia, giống như trong bức ảnh chụp đen trắng có một nhân vật màu sắc rực rỡ xuất hiện.
Karl hiểu ý nên nhanh chóng cáo lui ra sau khi đưa Nanawa đến. Trong vườn hoa sau lâu đài chỉ còn lại Roland, Anna và Nanawa.
- Ngươi chưa chết đâu, còn Anna cũng đang sống rất tốt. - Roland cố nhịn cười.
- Ta là tứ hoàng tử, Roland Wimbledon, còn ngươi là…
- Thần là Nanawa Pine.
Cô bé nghe tin mình chưa chết, tâm trạng liền vui vẻ trở lại. Cô lập tức đến bên cạnh Anna, trò chuyện ríu rít, chẳng màng đến thân phận tứ hoàng tử Roland của Graycastle. Roland đương nhiên cũng không quá để tâm đến câu chuyện của Nanawa, hắn ngồi xuống chiếc bàn tròn, tự rót cho mình một cốc bia, ngồi ngắm hai phù thủy đang “tám chuyện”
Anna không kịp thích nghi với sự thân mật đến mừng nồng nhiệt của Nanawa. Khi Nanawa nói được mười mấy câu nàng mới trả lời một câu. Tuy Anna mới chỉ mười bảy tuổi nhưng đã ra dáng một người chị. Roland không khỏi nghĩ, khi nàng trưởng thành sẽ trở nên xuất chúng đến mức độ nào ?
Đến khi ngữ điệu của Nanawa chậm lại, hắn mới ho lên vài tiếng, mở miệng hỏi:
- Tiểu thư Pine, ta nghe thầy của ngươi nói rằng ngươi đã thức tỉnh thành một phù thủy phải không?
So với việc đa số người dùng từ “sa ngã”, thì Roland lại dùng từ “thức tỉnh”. hắn cũng không ngây thơ đến mức cho rằng toàn bộ phù thủy đều trong sạch, những kẻ ác sau khi có sức mạnh sẽ càng phá hoại nhiều hơn. Giống như vũ khí vậy, có thể gây ra bạo lực, cũng có thể chống lại bạo lực, quan trọng là vũ khí nằm trong tay ai. Có thể việc Giáo hội tuyên truyền phù thủy giết người vô cớ là sự thật, nhưng nếu lấy điều đó để cho rằng toàn bộ phù thủy đều có tội thì thật chẳng công bằng.
Mặt Nanawa cứng đờ, bèn hỏi nhỏ:
- Ngài sẽ treo cổ thần sao?
- Không, đương nhiên là không. Việc đó chỉ dành cho những kẻ phạm tội ác tày trời. Ngươi không phải, tiểu thư Anna cũng vậy, nên không cần lo lắng.
Cô bé gật đầu, thở phào nhẹ nhõm.
- Thần cũng không chắc chắn nữa... Thầy từng nói, phù thủy bị ma quỷ dụ dỗ nên mới có thể sở hữu sức mạnh tà ác nhưng... nhưng thần chưa từng gặp ma quỷ nào.
- Ngươi phát hiện bản thân như vậy từ bao giờ?
- Khoảng một tuần trước. - Nanawa thì thào.
- Thần thấy một con chim gãy chân, muốn giúp nó. Sau đó… thần cảm giác có một thứ gì đó chạy ra khỏi lòng bàn tay.
- Thứ gì chạy ra? - Roland tiếp tục hỏi:
- Sau đó thì sao?
- Sau đó… có một thứ như bong bóng nước đột nhiên bao quanh chú chim nhỏ. - Nanawa suy nghĩ một hồi.
- Tiếp theo chân của chú chim được chữa lành.
Lẽ nào năng lực của cô bé này là thuộc loại điều trị sao? Roland thấy phấn khích, hắn hiểu rằng loại năng lực này có ý nghĩa như thế nào. Vào thời điểm không có thuốc kháng sinh, không có y học hiện đại, nếu bị thương rất dễ dẫn đến nhiễm trùng và tử vong, nếu có thể nhanh chóng làm lành vết thương tương đương cứu sống. Năng lực này không có tác dụng thúc đẩy sự phát triển văn minh, nhưng lại có ý nghĩa to lớn với tính mạng từng con người.
Hắn lập tức đi ra cửa yêu cầu hiệp sĩ bên ngoài tìm một con gà sống đến. Nếu như có thể chứng minh lời nói của Nanawa là thật, không chừng có thể thay đổi quan niệm của thị trấn Bentham này về phù thủy, chấm dứt tình trạng đàn áp phù thủy ở đây.