Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 43: Cầu phú quý trong nguy hiểm

Chương 43: Cầu phú quý trong nguy hiểm


Nếu như Bạch Nhạc không có giá trị lợi dụng, vậy hắn tự nhiên cũng không có giá trị, sẽ bị đối phương tiện tay giết chết.

Nhưng Âm Dương Quỷ Đồng lại làm sao cũng không nghĩ tới, nghe được lời này của Bạch Nhạc, trên mặt Dạ Nhận lại đột nhiên lộ ra nụ cười xán lạn.

- Côn Ngô Kiếm chính là chí bảo của Đạo Lăng Thiên Tông, Thông Thiên Ma Công càng là truyền thừa ma đạo tốt nhất thế gian, sao ngươi biết ta không có hứng thú?

- Bởi vì đao trên tay ngươi!

Nhìn Dạ Nhận, Bạch Nhạc chậm rãi mở miệng nói.

- Đối với ngươi mà nói, không có vũ khí nào tốt hơn nó, cũng không có truyền thừa nào càng thích hợp hơn nó! Vô luận là vũ khí hay truyền thừa, không có gì là mạnh nhất, chỉ có thích hợp nhất.

- Ngươi tên gì?

Dạ Nhận nao nao, trong mắt lộ ra thần thái khác thường, nhàn nhạt hỏi.

- Bạch Nhạc!

Trong lòng đại định, Bạch Nhạc cũng minh bạch, lần này mình cược đúng rồi.

Nhiều khi, cơ hội sẽ giấu ở trong những chi tiết không đáng chú ý kia.

Ngươi thấy, ngươi nghe được chưa chắc phải nhất định là chân tướng.

So với tư duy quán tính, Bạch Nhạc càng tin tưởng phán đoán của mình, cũng dám kiên trì phán đoán của mình.

Bạch Nhạc không biết lai lịch của Dạ Nhận, nhưng trước đó Âm Dương Quỷ Đồng và Dạ Nhận đối thoại, mỗi một chữ, Bạch Nhạc đều nghe rõ ràng, đồng thời rất nhanh từ đó đọc lên hàm nghĩa khác nhau.

Mà đây chính là điểm khác biệt lớn nhất giữa Bạch Nhạc và khác người.

- Không tệ, mặc dù tư chất kém một chút, nhưng chỉ dựa vào phần nhãn lực và can đảm này, thì mạnh hơn hắn rất nhiều.

Trong mắt Dạ Nhận lộ ra vẻ châm chọc, không che giấu mình khinh thường Âm Dương Quỷ Đồng chút nào.

Tàn nhẫn thị sát, lãnh khốc vô tình, thậm chí còn có chút tố chất thần kinh biến thái, nhưng cái này y nguyên không thể để cho hắn nhìn cao một chút.

Không chút khách khí mà nói, loại người giống như Âm Dương Quỷ Đồng này, tiềm lực sớm đã hao hết, cho dù để hắn được Côn Ngô Kiếm hay Thông Thiên Ma Công, ngày sau thành tựu cũng sẽ có hạn.

Tương phản, mặc dù thực lực của Bạch Nhạc cực thấp, nhưng loại khí chất kia, không thể nghi ngờ chính là tồn tại siêu quần bạt tụy!

Vô luận là Thông Thiên Ma Quân hay Dạ Nhận, đều từ trên người Bạch Nhạc nhìn ra loại khác biệt này.

Chỉ là không giống Thông Thiên Ma Quân, mặc dù Dạ Nhận có chút thưởng thức Bạch Nhạc, nhưng không che giấu sát ý của hắn đối với Bạch Nhạc chút nào.

- Côn Ngô Kiếm và Thông Thiên Ma Công đối với ta không có tác dụng gì, nhưng cái này cũng không có nghĩa là, ta sẽ từ bỏ cơ hội thuận tay đạt được bọn nó.

Dạ Nhận dừng một chút, nhàn nhạt mở miệng nói.

- Trọng yếu nhất là, cái này không thể trở thành lý do ta không giết ngươi.

- Ngươi vì Vân Mộng Chân mà đến, mà ta... vừa lúc rất quen thuộc nàng.

Lông mày đột nhiên nhảy một cái, Bạch Nhạc lập tức mở miệng nói.

Linh Tê Kiếm Tông bất quá chỉ là một tông môn Huyền cấp, căn bản không có đồ vật gì có thể hấp dẫn những cao thủ ma đạo này, nếu như Dạ Nhận thật không phải vì Côn Ngô Kiếm và Thông Thiên Ma Công mà đến, như vậy thứ duy nhất có thể hấp dẫn hắn, không thể nghi ngờ chính là Thánh nữ của Đạo Lăng Thiên Tông Vân Mộng Chân, cái này không khó đoán.

- Ồ?

Dạ Nhận nhìn chằm chằm Bạch Nhạc một chút, bình tĩnh mở miệng nói.

- Nói nghe một chút.

Sửa lại mạch suy nghĩ một chút, Bạch Nhạc nói lại sự tình trước đó từng nói với Âm Dương Quỷ Đồng lần nữa.

Lí do này có thể lừa qua Âm Dương Quỷ Đồng, tự nhiên cũng có thể lừa qua Dạ Nhận, bởi vì manh mối Dạ Nhận biết, kỳ thật cũng không hơn Âm Dương Quỷ Đồng bao nhiêu.

- Coi như ngươi đã cứu Vân Mộng Chân, nhưng ngươi sẽ không ngây thơ cho rằng, nàng sẽ quan tâm ngươi chứ?

Trong mắt Dạ Nhận lộ ra vẻ đùa cợt, nhàn nhạt hỏi ngược lại.

- Sinh tử của ta tự nhiên không trọng yếu, thế nhưng tung tích của Côn Ngô Kiếm nhất định là rất trọng yếu.

Bạch Nhạc lắc đầu, trầm giọng nói.

- Nếu lấy ta làm dẫn, lấy Côn Ngô Kiếm làm mồi nhử, cho dù biết rõ gặp nguy hiểm, nàng cũng sẽ mắc câu.

Bạch Nhạc dừng một chút, nhìn Dạ Nhận chậm rãi nói.

- Hiện tại vấn đề duy nhất là, ngươi thật sự có nắm chắc đối phó Vân Mộng Chân sao?

Dạng đối thoại này, rơi vào trong tai Âm Dương Quỷ Đồng, lại để da đầu hắn tê dại.

Bạch Nhạc thời khắc này và Bạch Nhạc có chút khôn vặt lúc trước ở trong ấn tượng của hắn đã hoàn toàn khác biệt.

Giờ khắc này, thậm chí Âm Dương Quỷ Đồng có chút hoài nghi, nếu Dạ Nhận không xuất hiện, cuối cùng mình có thể bị tiểu tử nhìn như vô hại kia hố chết hay không.

- Ta dựa vào cái gì tin tưởng ngươi?

Dạ Nhận lạnh lùng nhìn Bạch Nhạc, nhàn nhạt hỏi.

- Vì cái gì không tin ta?

Đón ánh mắt của Dạ Nhận, Bạch Nhạc bình tĩnh hỏi ngược lại.

- Ta chỉ là một tiểu nhân vật, cho nên, ta quan tâm chỉ là lợi ích ta có thể nhìn thấy... Tỉ như ta có thể sống sót hay không, giống như ngươi không quá quan tâm Côn Ngô Kiếm và Thông Thiên Ma Công vậy!

Mí mắt của Dạ Nhận nhảy một cái, nhìn chằm chằm Bạch Nhạc, trầm mặc mấy tức, lúc này trên mặt mới lộ ra nụ cười xán lạn.

- Lá gan cũng không nhỏ!






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch