Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 80: Đánh mặt (2)

Chương 80: Đánh mặt (2)


Tròng mắt khẽ co rụt lại, Bạch Nhạc tự nhiên cũng hiểu được ý tứ của đối phương.

Hơn nữa, chỉ mấy câu đơn giản như thế, lại khiến hắn thực sự có chút cưỡi hổ khó xuống.

Nói tới nước đó rồi, nếu hắn còn muốn cự tuyệt, cái mũ nhát gan vô năng liền triệt để chụp lên đầu, hơn nữa từ nay về sau, làm gì còn mặt mũi lấy danh phận đệ tử chân truyền giáo huấn người khác.

Dù cho Bạch Nhạc chỉ là Dẫn Linh Cảnh, còn Đậu Nghị đã bước vào Linh Phủ, trên thực lực xa chưa nói tới công bằng, nhưng ai bảo ngươi là đệ tử chân truyền?

Ngươi được đến lợi ích của đứng hàng chân truyền, tự nhiên cũng phải gánh vác đại giá tương ứng.

Giờ này khắc này, tinh thần chúng nhân không khỏi theo đó khẽ rung, nhất tề đổ dồn ánh mắt lên thân Bạch Nhạc.

Rốt cuộc, chỉ cần Bạch Nhạc bại, mặt mũi tính là mất sạch, làm gì còn tư cách đi nói với Chấp Pháp Điện chuyện bọn hắn tự tiện xông lên Thiên Tâm Phong, phiền phức trước đó tự nhiên cũng được giải quyết dễ dàng.

Bất luận thế nào, Bạch Nhạc tựa hồ đều không có lý do cự tuyệt.

Khăng khăng, chỉ một khắc ngay sau đó, Bạch Nhạc lại đã trầm mặt xuống, quát:

- Hoang đường!

- Đậu sư đệ, giờ người trong ma đạo chính đang ở trong hậu sơn, lúc nào cũng có thể uy hiếp tới an toàn của bản tông, lúc này, ngươi không tập trung tu luyện, nghĩ cách làm sao đối phó đám yêu nhân ma đạo kia, lại đi đánh cược với đệ tử bản tông, thành thể thống gì?

- ...

Phen lời này, Bạch Nhạc nói hiên ngang lẫm liệt, như thể rất đau lòng với hành động không tim không phổi kia của Đậu Nghị!

Nhưng rơi vào trong tai, lại triệt để khiến chúng nhân kinh ngốc.

Thì ra, người còn có thể vô sỉ tới mức này!

Ngươi không dám tiếp thu khiêu chiến thì cũng thôi, lại điên đảo trắng đen, chỉ trích người khác không biết tiến thủ, không thành thể thống, đúng là quá không muốn mặt?

Còn nữa, cái gì gọi là đánh cược, đấy là người ta đang khiêu chiến với ngươi.

Cơ mặt khẽ giật giật, Đậu Nghị chế giễu ngược lại:

- Nói như vậy, Bạch sư huynh muốn đợi sau này tiến vào hậu sơn tập sát đám ma đầu kia để chứng minh chính mình?

- Không sai!

Vốn là Đậu Nghị đang trào phúng hắn, nhưng Bạch Nhạc lại tựa hồ không chút tự giác, hùng hồn đáp nói.

- Lần này ta xuất quan chính là muốn đi tìm Vân tiên tử thương lượng đối sách ứng phó đám ma đầu kia!

Thoáng ngừng một lát, Bạch Nhạc thần sắc khinh miệt nói tiếp:

- Khiêu chiến trong tông môn, chẳng qua là trò đùa trẻ nít mà thôi!

- Đậu sư đệ, nếu ngươi thật muốn khiêu chiến ta, vậy thì đơn giản! Một tháng trước, ở trong hậu sơn, ta liên tục hai lần cầm chân Âm Dương Quỷ Đồng, đến sau càng là đánh trọng thương Âm Dương Quỷ Đồng, nhờ đó mới kéo được đến khi tông chủ và chư vị trưởng lão chạy tới, may mắn lấy công lao nhỏ bé này để đứng hàng chân truyền.

- Nếu ngươi cảm thấy không phục, vậy thì có thể tiến vào hậu sơn cầm đầu Âm Dương Quỷ Đồng về đây! Nếu lập được đại công, giúp Vân tiên tử tìm về Côn Ngô Kiếm, ta nhường vị trí đệ tử chân truyền này cho ngươi lại đã có sao?

Tin tức Côn Ngô Kiếm thất lạc sớm đã truyền ra, bây giờ tự nhiên không cần phải giấu giếm, hơn nữa, Côn Ngô Kiếm bị phong ở trong thần hồn Bạch Nhạc, dù Đậu Nghị có lật tung hậu sơn, há lại có thể tìm ra được?

- ...

Chỉ vào Bạch Nhạc, Đậu Nghị tức đến độ toàn thân run lên, khăng khăng lại không tìm được bất cứ lý do nào để chỉ trích.

Như là bị người hung hăng quất cho một bạt tai, còn phải chịu giáo huấn, nói không hiểu chuyện. Đại nghĩa danh phận đặt ở kia, dù ngươi biết rõ đối phương đang nói hưu nói vượn, lại có thể làm gì được?

Khẽ lắc đầu, Bạch Nhạc làm bộ lười nhác tính toán với ngươi, xoay người đi thẳng xuống dưới núi.

- Trọng địa Thiên Tâm Phong không được tự tiện xông vào, chuyện lúc trước, ta có thể bỏ qua! Nhưng kể từ hôm nay, ai còn dám tự tiện xông lên Thiên Tâm Phong, vậy thì đừng trách ta thỉnh mời Chấp Pháp Điện chấp hành môn quy. ...

- Đây là muốn lập quy củ!

Tin tức từ Thiên Tâm Phong truyền về, Lý Tử Vân khẽ nheo mắt lại, thong thả lẩm bẩm nói.

Toàn bộ sự thể diễn biến thế nào, Lý Tử Vân không quan tâm, hắn chỉ quan tâm kết quả!

Từ tên nhãi ranh ngay cả đệ tử ngoại môn đều coi thường, đến trực tiếp đánh mặt Đậu Nghị, không người còn dám loạn xông Thiên Tâm Phong, Bạch Nhạc vẻn vẹn chỉ dùng mấy câu, thậm chí đến tay đều không động, liền hoàn thành quá trình lập uy.

Điều này tuyệt nhiên bất đồng với ấn tượng mà Bạch Nhạc mang đến cho chúng nhân trước đó.

Một tên thiếu niên xuất thân tạp dịch, lại có được phần tâm cơ và thủ đoạn như thế, quả thực không phải nhân vật đơn giản.

Hiện tại thiếu hụt lớn nhất của Bạch Nhạc chỉ là tu vi quá thấp, nhưng một khi để cho Bạch Nhạc vượt qua đoạn thời gian này, một khi thành công mở ra Linh Phủ, về cơ bản liền ngồi vững trên vị trí đệ tử chân truyền.

Đúng ra, bản thân Lý Tử Vân cũng là đệ tử chân truyền, địa vị siêu nhiên, căn bản không cần phải đi chèn ép Bạch Nhạc!

Nhưng trên thực tế, sự việc lại không đơn giản như vậy.

Nguyên nhân rất đơn giản, tài nguyên tông môn có hạn!






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch